Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 2069: Chi Viện




Rầm một tiếng, ba người đâm sầm vào nhau, binh sĩ Trần thị ngoài hang nhìn thấy tên lính vừa mới tiến vào hang động bay ngược ra ngoài như bị tàu đâm trúng!

Tiểu đoàn trưởng nheo mắt nhìn kỹ, người vừa đâm vào lính của hắn chính là mục tiêu bọn họ đuổi giết đây mà, sao lại chủ động chạy ra rồi?

“Nổ súng, giết hắn!”

Nhưng hắn vừa dứt lời thì bên trong tràn ra hằng hà sa số trùng mặt người màu đen.

Tiểu đoàn trưởng hoảng sợ, thứ quái quỷ gì thế này?!

Chúng đuổi theo Zard, chẳng ngó ngàng gì đến những người khác.

Thế nhưng sau khi Zard rơi xuống đất, hắn giơ hai tay che đầu, lượn một vòng lớn, đến khi tất cả trùng mặt người đều bò ra khỏi hang thì hắn lại rẽ ngoặt một cái rồi bò trở lại hang động!

Đám trùng mặt người như thủy triều kia cũng đuổi theo hắn định xông vào trong hang.

Kết quả là Zard vừa đi vào là lập tức điều khiển ngọn núi hóa thành cát, bịt kín hang động!

Tiểu đoàn trưởng:

“???”

Đại ca, ngươi làm gì đấy? Ngươi mang bao nhiêu là côn trùng ra thế này, lẽ nào không chịu trách nhiệm mang về à?

Chỉ còn lại trùng mặt người và tiểu đoàn dã chiến ở ngoài hang động...

Trùng mặt người tụ tập ở cửa hang, liều mạng chui vào bên trong, nhưng làm sao chúng có thể chui vào tường cát do dị năng giả nguyên tố Thổ cấp A xây lên được...

Thời gian dần dần trôi qua, trùng mặt người dừng lại, không cố chui vào nữa.

Chúng từ từ xoay người lại, nhìn tiểu đoàn dã chiến của Trần thị gần đó và kêu chít chít.

Trùng hai mặt vô cùng tức giận.

Chúng chạy xa như thế mà không chỉ không đuổi kịp người kia, lại còn mất luôn nhà!

Nhân loại đúng là trơ trẽn!

Trong nháy mắt, biển trùng hai mặt màu đen này lao về phía tiểu đoàn dã chiến, tiểu đoàn trưởng gầm lên với kênh liên lạc:

“Chi viện, yêu cầu chi viện, bên ta bị loài côn trùng không biết tên tấn công!”

Trong hang động, đại trưởng lão của Hỏa Đường nhìn Khánh Trần với ánh mắt ngạc nhiên:

“Ngươi thật sự hiểu biết tường tận về khu cấm kỵ này rồi…”

Khánh Trần bỗng nói;

“Ta từng nhìn thấy trùng mặt người trong tư liệu, chúng đã từng là sinh vật được công ty Hỏa Chủng dùng để bảo vệ căn cứ nghiên cứu, có được mã gen đặc biệt. Vậy nên...dưới vách núi chính là căn cứ bí mật nào đó của công ty Hỏa Chủng?!”

Công ty Hỏa Chủng là tiền thân của trường quân đội Hỏa Chủng và Tòa án cấm kỵ.

Khánh Trần cảm thấy hứng thú.

Bên ngoài hang động, hàng nghìn hàng vạn trùng mặt người bao vây tiểu đoàn dã chiến Trần thị, chúng xé rách máu thịt bằng xúc tu sắc bén một cách dễ dàng. Cho đến tận lúc chết những binh sĩ Trần thị cũng không thể hiểu được họ vậy mà lại gặp phải trùng triều ở nơi này.

Trùng hai mặt xuất hiện ở đây là đuổi giết Zard.

Binh sĩ Trần thị cũng đến đuổi giết Zard.

Vậy Zard đâu?

Zard biến mất rồi!

Kết quả cuối cùng là trùng hai mặt và binh sĩ Trần thị chém giết nhau.

Trơ tráo đến mức độ này thì kẻ địch cũng thấy ghê tởm.

Chỉ trong 5 phút ngắn ngủi, một tiểu đoàn dã chiến 500 người đã bị trùng mặt người cắn nuốt, sau đó chúng lại chạm trán bộ đội đến chi viện, thế là có mục tiêu mới…

Hiện tại trùng hai mặt mất nhà, chúng cực kỳ phẫn nộ, gặp người giết người, gặp thú giết thú, khi loài côn trùng này nổi giận thì không có sinh vật nào là nó không giết được cả.

Lúc trước, công ty Hỏa Chủng nghiên cứu và sáng tạo ra nó như một loại vũ khí, bây giờ vũ khí sinh học của nghìn năm trước xuất hiện trở lại.

Nhưng quan trọng hơn hết là loài vật này tàn sát bừa bãi trong khu cấm kỵ số 008. Trần thị không thể yên tâm đi thăm dò nơi này được.

Phải xử lý sạch sẽ chúng mới được.

Trên khí cầu máy cấp Giáp, Trần Dư đang đứng cạnh bàn tiếp tục vẽ Hỏa thần Chúc Dung, sau khi phác họa đường nét là tô màu, hắn phải dùng máu của mình ngâm hồng ngọc đã được nghiền thành bột trong ba ngày rồi rửa vết máu đi mới có thể trộn bột phấn và chu sa lại với nhau thành thuốc màu.

Đây mới chỉ là một màu sắc.

Bởi vậy, thời gian để họa sĩ Trần thị hoàn thành một bức tranh đều tính bằng tháng.

Bỗng nhiên, màn hình 3D trong khí cầu máy hiện lên:

“Ông chủ, thình lình xuất hiện trùng mặt người trong khu cấm kỵ, đi ra từ hang động nơi nhóm Khánh Trần đang ẩn trốn.”

Trần Dư vốn không định chỉ huy tiếp, nhưng hắn vừa nghe được ba chữ “trùng mặt người” thì ngẩng đầu lên hỏi:

“Xác định là trùng mặt người?”

“Xác định.”

Sĩ quan phóng to ảnh chụp:

“Giống như những ghi chép trong tư liệu lịch sử, cho nên bọn ta nghi ngờ có căn cứ bí mật còn sót lại của công ty Hỏa Chủng trong hang động đá vôi dưới lòng đất.”

Trần Dư suy tư vài giây:

“Trùng mặt người sẽ không tự tiên rời khỏi lãnh địa, vì sứ mạng của chúng là bảo vệ. Tại sao bây giờ lại đột nhiên chạy ra đuổi giết một người? Khánh Trần đã nhân cơ hội xâm nhập vào căn cứ bí mật của công ty Hỏa Chủng rồi ư?”

“À…”

Sĩ quan cúi đầu:

“Bọn ta cũng không biết.”

Trần Duy suy nghĩ:

“Nhất định phải tiêu diệt trùng mặt người, chặt cây cối ở cửa hang để khí cầu máy có chỗ hạ cánh. Chiến hạm vận tải của Trần thị sẽ lên đường sau, một ngày sau bộ đội chi viện sẽ đến đây. Ta muốn biết bên dưới hang động đá vôi đó cất giấu cái gì.”