Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 1909: Xem Camera




"Hả?"

Khánh Trần sửng sốt một chút.

Trịnh Viễn Đông cười rồi nói tiếp:

"Đồng nghiệp của ta cũng điều tra một chút về Jindai Unsou, nghe nói hắn là huyết mạch chi chính duy nhất của Jindai đã ở bên cạnh Jindai Senaka lúc chết. Nhưng mà trận lùng bắt này không thành công, Jindai Unsou đã biến mất, cùng lúc đó, một bệnh viện thẩm mỹ nằm ở khu thứ tư của thành phố số 22 xảy ra cướp bóc, trong bệnh viện bị đập phá tới khắp nơi bừa bộn, bác sĩ, y tá đều bị phần tử có súng giết chết."

Khánh Trần hiểu ý của ông chủ Trịnh.

Nếu Jindai Senaka muốn đoạt xá ai trước trận chiến thế kỷ, vậy thì nhất định sẽ là Jindai Unsou.

Sau đó, dưới kế hoạch lùng bắt của gia chủ Jindai chủ trì mà không thể lục soát được một người trong thành phố, đồng thời còn có một bệnh viện thẩm mỹ bị hủy.

Những việc trùng hợp này đều chứng minh, Jindai Senaka đoạt xá Jindai Unsou xong thì đi chỉnh dung, với cả đã thoát khỏi phương bắc rồi.

Người trẻ tuổi mà Khánh Trần phát hiện này, không còn nghi ngờ gì nữa mà chính là Jindai Senaka.

Khánh Trần gật đầu:

"Thì ra là sửa mặt, trước đó ta còn nghĩ nếu nhân vật chủ chốt của tập đoàn Jindai tiến vào thành phố số 10, thì Mật Điệp Ti dưới trướng của ta đã phân biệt được hắn từ lâu rồi."

Chỉ e Jindai Senaka không nghĩ tới, thế giới này lại còn có một người tìm được ra hắn từ trong màn hình giám sát mù mờ như làn khói.

Khánh Trần nhìn về phía Trịnh Viễn Đông rồi nói:

"Ông chủ Trịnh muốn từ chức chủ tịch hội đồng trị bên Bàng Quan Giả sao, ai sẽ là người tới đảm nhiệm chức vụ này?"

Trịnh Viễn Đông cười nói:

"Là một người ngươi quen ở lý thế giới. Nhưng ta cá chắc chắn ngươi không đoán được hắn là ai đâu. Còn thân phận cụ thể thì tạm thời vẫn chưa thể lộ ra ngoài, tổ chức Bàng Quan Giả cần cảm giác an toàn."

Khánh Trần sửng sốt một chút, người hắn quen à? Hắn lục lọi trong ký ức hồi lâu cũng không thể nào xác định được rốt cuộc người Trịnh Viễn Đông nói tới là ai.

Lúc này, Lộ Viễn nói:

"Hai vị khoan hẵng trò chuyện tiếp, Jindai Senaka chỉ xuất hiện một lần như vậy trong camera giám sát, cho dù ngươi có tìm được hắn trong băng ghi hình, cũng không cách nào xác định được hắn ở vị trí nào trong thành phố số 10 mà, vậy làm sao mà giết hắn được?"

Lộ Viễn nói không sai, nếu đối phương chỉ xuất hiện một lần, chỉ lóe lên một cái trong màn hình chụp lại, Khánh Trần hoàn toàn không có cách nào biết được chỗ ẩn thân của đối phương.

Video này là trước đó rất lâu rồi, Jindai Senaka không thể nào chỉ đứng yên ở đó chờ Khánh Trần tới giết.

Khánh Trần cười:

"Vấn đề là ở chỗ, số lần hắn xuất hiện, không chỉ lần này. Các vị đừng nên xem thường quà tặng của Điển Phục chứ."

Nói xong, Khánh Trần lại về tới hàng cuối cùng của giảng đường, ngồi xuống, bắt đầu chỉnh sửa lại những video kia.

Đã tìm được manh mối, vậy cần phải tiếp tục thăm dò cẩn thận!

Một ngày trôi qua, hai ngày, ba ngày trôi qua.

Khánh Trần cứ vậy ngồi lỳ ở hàng cuối cùng của giảng đường, mỗi sáng đúng tám giờ tới, tối đúng 12 giờ rời đi. Trừ thời gian ngủ cố định, Khánh Trần không rời khỏi nơi này nửa bước.

Lần này, ngay cả Trịnh Viễn Đông cũng ngồi trong giảng đường với hắn, chờ đợi manh mối có thể xuất hiện bất cứ lúc nào.

Thấy Khánh Trần chảy máu mũi không ngừng, thấy Khánh Trần ngày càng gầy đi, nhưng tất cả mọi người đều biết, lúc này khuyên Khánh Trần đều hoàn toàn vô dụng. Chỉ còn hai ngày, nếu Khánh Trần không tìm được đầu mỗi, lần xuyên việt tiếp theo, tất cả người du hành của thành phố số 10 sẽ đứng trước tai họa ngập đầu.

Đếm ngược còn 36:02:20.

Khánh Trần bỗng nhiên đứng dậy, cao giọng nói:

"Tiểu Ưng, mở camera số 19, số 127 cho ta! Thời gian điều chỉnh đến 120 tiếng 13 phút trước và 96 tiếng 27 phút trước!"

Lộ Viễn và Trịnh Viễn Đông sửng sốt một chút.

Họ nhìn nhau một cái, thế mà Khánh Trần tìm ra được thật!

Lúc này, Tiểu Ưng đã điều camera số 19 đến thời gian được chỉ định.

Tất cả đều nhìn thấy Jindai Senaka xuất hiện ở mép video, vội vã đi qua.

"Thế này cũng không nhìn ra được gì."

Tiểu Ưng nghi ngờ nói:

"Chỉ thoáng một cái đã không thấy được hắn nữa rồi."

Khánh Trần cười nói:

"Chờ đã, tìm được một điểm sẽ ra một mặt, 3, 2, 1."

Tiếng nói vừa dứt, trong camera lại có hai người trẻ tuổi mặc quần áo bình thường đi theo qua. Lần này ngay cả Lộ Viễn cũng nhìn thấy:

"Dưới nách hai người kia có súng, ta đã quá quen với dáng vẻ đi đường này rồi!"

"Đúng vậy, hai người kia là tay sai của Jindai Senaka. Jindai Senaka có tính cẩn thận lại gian xảo, cho nên bên cạnh sẽ có rất nhiều nhân viên bảo vệ đi theo, mà hắn thì có thể dễ dàng trốn kỹ, nhưng những nhân viên bảo vệ thì sao?"

Khánh Trần cười nói:

"Tiểu Ưng, mở tất cả camera lên cho ta, thời gian điều chỉnh tới khoảng thời gian này."

Trong phòng học được xếp theo hình bậc thang, tất cả màn hình đều đang mở.

Trong tất cả màn hình đều không xuất hiện bóng dáng của Jindai Senaka, nhưng đám người Lộ Viễn và Trịnh Viễn Đông rõ ràng đã nhìn thấy nhân viên bảo vệ bên cạnh Jindai Senaka đi vào khu giám sát khác, một đường chạy về phía khu thứ tư.