Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 1720: Thứ Quan Trọng Nhất




Khi hệ thống vang lên tiếng nhắc nhở, có một người trẻ tuổi ngậm một chiếc ổ cứng màu đen đang phá hủy từng thiết bị cứu nạn với sắc mặt kiên nghị, sau đó hắn đeo balo nhảy dù lên, nhảy ra khỏi khoang thoát hiểm, rơi vào trong hoang dã.

Trên tàu Thanh Sơn, Lý Trường Thanh mặc mặc quân phục trung tướng, lẳng lặng đứng trước sa bàn 3D.

Trong cứ điểm, có người nói:

“Bộ chỉ huy, 191 đã đến khu vực chiến đấu.”

“19 đã đến khu vực chiến đấu.”

“19.”

“Thỉnh cầu chiến đấu!”

Lý Trường Thanh nhìn các chiến hạm Phương Nam trên sa bàn 3D, nói một cách bình tĩnh:

“Cho phép chiến đấu, tiêu diệt toàn bộ quân địch, không được để bất kỳ ai sống sót, chiến thắng trở về!”

Người phụ nữ rắn rết im hơi lặng tiếng đã lâu của Lý thị, tất cả mọi người đều cho rằng nàng vẫn còn ở thành phố số 19 giữ cân bằng các phe gián điệp, không ngờ nàng lại có mặt ở nơi này.

Và bất ngờ hơn là cứ điểm trên không Thanh Sơn đã mất tích hai tháng sau khi cứu Khánh Trần sẽ xuất hiện ở đây.

Trong hoang dã, hai chiếc xe địa hình đang phi như bay.

Phóng viên chiến trường của Liên Bang ngồi trên xe còn mang theo máy quay và thiết bị phát thanh truyền hình.

Trong tình huống bình thường, Liên Bang chỉ cần có diễn tập quân sự thì phóng viên chiến trường sẽ được phát đến hiện trường.

Một mặt là để chụp ảnh diễn tập quân sự.

Mặt khác là phỏng vấn những nhân vật quan trọng trong quân đội, xem có thể lấy được một vài tin tức trọng yếu không.

Thật ra, mỗi khi tập đoàn tài chính của Liên Bang diễn tập quân sự đều sẽ báo trước cho phóng viên, dù sao diễn tập quân sự cũng là dịp để các tập đoàn khoe sức mạnh, đó là cơ hội để bên ngoài biết được thực lực của mình.

Nhưng kỳ lạ là lần này cụm tập đoàn quân Liên Bang đột nhiên diễn tập quân sự tập thể, song không một thế lực nào báo tin cho phóng viên.

Trên xe địa hình, một nam phóng viên vừa kiểm tra thiết bị quay chụp vừa lẩm bẩm:

“Vừa mới vào xuân mà các tập đoàn tài chính đã diễn tập quân sự tập thể như đến mùa động cỡn ấy, không biết làm trò quái quỷ gì nữa. Lẽ nào bán thần của nhà Jindai chết kích thích mọi người, cán cân thế lực bị phá vỡ?”

Phóng viên chiến trường biết rõ diễn tập quân sự đều diễn ra trong thời kỳ nhạy cảm.

Tài xế không trả lời câu hỏi của hắn, phóng viên tự nói một lúc nhưng không nhận được câu trả lời, bèn quay đầu nhìn tài xế:

“Nghĩ gì thế? Sao không nói chuyện? Lát nữa đến nơi diễn tập…”

Phóng viên theo tầm mắt của tài xế chân trời phía xa, hắn há hốc miệng:

“Trời ạ! Hạm đội Nam Phương của không quân số 1 Trần thị? Và cả tàu Thanh Sơn?!”

Tài xế lẩm bẩm:

“Không ổn! Không ổn chút nào!”

Phóng viên cầm máy ảnh chụp lia lịa:

“Chắc tay lái vào, để ta điều chỉnh tiêu điểm!”

“Ngươi không cảm thấy kỳ lạ à? Chúng ta vừa mới nói đến chuyện này đấy, tàu Thanh Sơn là cứ điểm trên không của Lý thị, nhưng trong năm tập đoàn tài chính lớn của Liên Bang, Jindai, Kashima, Khánh thị, Trần thị đều tuyên bố diễn tập quân sự, nhưng Lý thị không hề tuyên bố có kế hoạch diễn tập.”

Tài xế nói.

Bấy giờ phóng viên cũng hiểu ra ngay:

“Lý thị đến không phải để diễn tập quân sự...Họ đến để đánh nhau!”

Nếu giao chiến thật thì đương nhiên không cần thông báo diễn tập…

Rất hợp lý.

Trong chiến tranh hiện đại, thứ quan trọng nhất là tin tức.

Mà hạm đội Nam Phương của Trần thị chưa đánh đã mù, radar có cũng như không.

Mọi người bay trên trời, trên radar chỉ có thể thấy quân mình, không thấy kẻ địch đâu.

Giống như...người khác chơi trò chơi trực tuyến, còn họ dùng mạng cục bộ để chơi vậy.

Hạm đội với quy mô này đến để đả kích tinh thần bán thần, chứ không thể xem như chiến tranh toàn diện tiêu chuẩn.

Kết quả bây giờ lại chạm trán cứ điểm trên không ngang ngược.

Hệt như...bên người vừa mới đánh đôi 7, bên ngay không thèm ra đôi Joker mà dứt khoát nhét một quả lựu đạn vào tay ngươi luôn.

Thế thì chẳng chơi nổi.

Ưu thế lớn nhất của cứ điểm trên không là có thể kéo dài mặt trận, trang bị phản trọng lực và lò phản ứng hạt nhân trong cứ điểm có thể bay liên tục trong thời gian dài.

Bởi vì máy bay chiến đấu và khí cầu máy đốt cháy nhiên liệu năng lượng cao, cho nên phạm vi chiếm đấu cũng chỉ giới hạn trong bán kính 1800–2600 cây số.

Hiểu nôm na là bay xa hơn thì cạn dầu…

Đó cũng là ý nghĩa tồn tại của tàu sân bay ở thế giới ngoài, tàu sân bay chính là căn cứ tân tiến của máy bay có cứ điểm trên tàu sân bay.

Mà hiện tại lò phản ứng năng lượng hạt nhân mẫu T2 và trang bị phản trọng lực của cứ điểm trên không có thể khiến tàu Thanh Sơn bay xa hơn trên bầu trời.

Lần này, hạm đội Nam Phương của Trần thị chỉ điều động hơn mười chiếc máy bay chiến đấu, đương nhiên như thế cũng đã tiêu tốn một khoản tiền kếch xù trong cuộc chiến tranh quy mô nhỏ này.

Thế nhưng tàu Thanh Sơn có thể mang theo sáu mươi chiếc máy bay chiến đấu trên tàu sân bay cùng với tám chiếc khí cầu máy bay qua bay lại trên không trung.