Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 1614: Học Viên Tinh Anh




Trần Tuế:

"...Đó không phải là ta."

"Sao có thể không phải được, ta từng xem ảnh mà, rõ ràng người đó là ngươi!"

Khánh Trần vui vẻ cười nói.

"Không phải!"

Trần Tuế gấp.

Khánh Trần không tiếp tục nói với hắn mà quay sang nói chuyện với Đường Duy:

"Xin chào."

"Ta tên là Đường Duy."

Khánh Trần quay sang nhìn người đang nằm trên giường, đối phương cũng ngẩng lên nhìn hắn:

"Tổ chức Hồng Diệp, Liễu Ninh."

Đường Duy nhiệt tình nói:

"Nghe nói học viện sẽ phân loại các học viên như ở trong Hogwarts."

"Không giống đâu.”

Trần Tuế bình tĩnh nói:

"Hogwarts dùng Mũ Phân Loại để phân chia tính cách và phẩm tính của mỗi người vào các nhà, còn ở đây họ sẽ phân chia tinh anh và phế vật. Tinh anh sẽ được học thêm nhiều kỹ năng, còn phế vật sẽ học sinh tồn như thế nào."

"Vậy những học viên tinh anh sẽ học gì?"

Khánh Trần hỏi.

"Hình như sẽ được chia ra làm nhiều môn, vài người sẽ được học kỹ thuật hacker ở thế giới trong, nghe nói Côn Luân đã tốn rất nhiều tiền để mời một hacker nổi tiếng ở thế giới trong dạy học từ xa.”

Đường Duy nói:

"Nhưng đây chỉ là nghe nói thôi, ta vẫn rất mong đợi."

Trần Tuế nói:

"Nhưng rõ ràng trong danh sách thành viên của liên minh hacker ở thế giới trong, ta chưa từng nghe nói ID của người này bao giờ, hắn tên là cái gì mà Nhất Tam Ức Tứ."

Khánh Trần sửng sốt, đây là một trong số các thân phận của Nhất sao?

Tên của vị hacker này có một chữ Nhất.

Nếu không phải Nhất thì còn có thể là ai nữa?

Nhưng vấn đề mấu chốt ở đây là rõ ràng Bán Thần Lý Thần Đàn đã không cho nàng tự ý ra ngoài rồi mà.

Không đúng, Lý Thần Đàn không quản được nàng làm gì ở thế giới ngoài.

Khó trách Nhất cứ nhất quyết muốn đến thế giới ngoài, thì ra là vì ở đây không có ai quản nàng.

Khánh Trần hỏi:

"Trừ hacker ra, tinh anh còn được học cái gì nữa?"

Trần Tuế nói:

"Ta nghe người của Côn Luân nói, bọn họ sẽ tuyển một nhóm người gia nhập vào tổ chức Bàng Quan Giả để ghi chép lịch sử liên bang. Những người đó sẽ được học tập truyền thừa, ví dụ như những vu thuật có lên quan đến vật cấm kỵ ACE-004 Chân Thị Chi Nhãn."

Khánh Trần chợt nhớ đến thủ lĩnh ảnh tử từng nói, trong tay Bàng Quan Giả có 12 viên Chân Thị Chi Nhãn màu đen và rất nhiều viên Chân Thị Chi Nhãn màu trắng.

Xem ra Trịnh Viễn Đông đang chuẩn bị phát triển tổ chức Bàng Quan Giả ở thế giới ngoài.

Khó trách Trịnh Viễn Đông muốn hắn đến đây, xem ra đối phương muốn lôi kéo hắn gia nhập vào tổ chức Bàng Quan Giả.

Sứ mệnh của Bàng Quan Giả chính là ghi chép lịch sử liên bang.

Nhưng nếu để một người đứng ngoài ghi chép lại một việc thì nhiều nhất người đó chỉ có thể ghi lại vẻ bề ngoài của nó mà thôi. .

Chỉ có những người có mặt trong vòng xoáy quyền lực mới có thể biết được nguyên nhân thực sự đằng sau nó.

Cho nên, Bàng Quan Giả cần một người trong trung tâm quyên lực ghi chép lại mọi chuyện.

Mà Khánh Trần có vẻ rất thích hợp với vị trí này.

"Ngươi có biết bọn họ sẽ phân chia bằng cách nào không?"

Khánh Trần hiếu kỳ hỏi:

"Côn Luân làm sao có thể đoán được một người là phế vật hay tinh anh?"

"Cái này ta cũng không biết.”

Trần Tuế nói:

"Côn Luân Lộ Viễn nói, đợi khi nào mọi người đến đông đủ thì mới bắt đầu phân chia. Ta nghĩ chắc cũng chỉ 1 2 ngày nữa thôi."

Khánh Trần cảm thán:

"Không ngờ ngươi quen biết cả Lộ Viễn, trên mạng nói hắn chính là một trong những nhân vật lớn phụ trách công việc bên ngoài của Côn Luân."

Trần Tuế thản nhiên nói:

"Ma Trận là một trong những tổ chức người du hành thời gian hàng đầu trong nước, quen biết Lộ Viễn cũng là bình thường."

Đúng lúc này, Hồng Diệp Liễu Ninh bỗng cười khẽ một tiếng.

Trần Tuế nhìn sang:

"Có vấn đề gì sao?"

Liễu Ninh tắt điện thoại:

"Ma Trận an phận ở một góc, ngoài kiếm tiền ra chẳng biết làm gì khác, trong tổ chức đến cả một siêu phàm gia lợi hại cũng không có, vậy mà cũng coi mình là tổ chức người du hành thời gian hàng đầu sao."

Trong số các đoàn thể học sinh trong nước, mọi người vẫn hay gọi Bắc Hồng Diệp, Nam Ma Trận, lúc đầu đây chỉ là một câu nói đùa, nhưng không ngờ sau đó lại trở thành sự thật.

Thực lực của hai tổ chức này đều không tệ, chỉ là quan hệ của bọn họ không được tốt lắm.

Nghe nói trong đại hội người du hành thời gian được tổ chức ở Trịnh thành lúc trước, hai tổ chức từng có xích mích với nhau.

Nhưng sau đó chuyện của bọn họ bị sự kiện khủng long nhỏ và Pikachu phá huỷ Long Hồ công xã lấn át mất mà thôi.

Thật ra, Bạch Trú cũng là một đoàn thể học sinh.

Chỉ là khi Hồng Diệp và Ma Trận nổi tiếng, Bạch Trú vẫn không có tiếng tăm gì nên không được ai chú ý.

Đến khi Bạch Trú đột nhiên nổi tiếng, tất cả mọi người đều không coi bọn họ là một đoàn thể học sinh, mà trực tiếp thăng cấp bọn họ lên tương đương với cấp bậc của các tổ chức lớn như Côn Luân và Cửu Châu...

Lúc này, Trần Tuế nói:

"Tuy Ma Trận không chú trọng siêu phàm giả, nhưng ít nhất thì chúng ta cũng có một chỗ cắm dùi trong lĩnh vực hacker ở thế giới trong. Hacker không phải một nghề sao, chúng ta chưa chắc đã kém hơn Hồng Diệp các ngươi. Thủ lĩnh Cửu Nhiễm của các ngươi không phải chỉ là một người tu hành cấp B thôi sao, có gì lợi hại chứ."