Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 1472: Giả Vờ




Cuối cùng nhờ quân cứu viện của tập đoàn Jindai đến kịp lúc nên mới cứu được một mạng của Jindai Yunhe

Không biết ai là người cố ý truyền ra tin tức này, nhưng tập đoàn Jindai đã điều tra rất lâu mà vẫn không thể tìm ra hắn.

Cũng có người nói, thật ra người tung ra lời đồn này chính là vị cao thủ thần bí kia.

Nhưng cũng có rất nhiều người nghĩ mãi mà vẫn không hiểu, vì sao đối phương lại không giết Jindai Yunhe?

Có lẽ ngay cả chính Jindai Yunhe cũng không biết tại sao.

Dù sao thì người bình thường sẽ không thể nghĩ ra được chuyện dùng một cao thủ cấp A làm đá mài dao cho hậu bối của mình đâu.

Như thể ông lão đó chắc chắn sau khi Khánh Trần biết Jindai Yunhe còn sống, hắn nhất định sẽ đi giết người vậy.

Còn những trắc trở mà Khánh Trần từng gặp trên đường bị bắt cũng sẽ tan thành mây khói sau cái chết của Jindai Yunhe.

"Nhất định phải để hắn tự tay giết người mà hắn hận nhất, nếu không dù đối phương có chết thì cũng chẳng có ý nghĩa gì. Lòng thù hận chính là loại động lực mạnh nhất để thúc đẩy một người, nhưng nó cũng chính là trở ngại lớn nhất của con người, chỉ khi nào hắn thực sự buông bỏ được nó thì mọi chuyện mới xem như thành công.”

Đây chính là những gì ông lão đã nói với thủ lĩnh ảnh tử.

Ông lão cho là bây giờ Khánh Trần vẫn chưa trải nhiệm đủ, cũng có thể coi hắn như một thanh kiếm vẫn còn ở trong vỏ.

Vậy nên chỉ có một cao thủ cấp A như Jindai Yunhe mới thích hợp làm đá mài dao cuối cùng của Khánh Trần, sau khi trải qua chuyện này, thanh kiếm này mới có thể sắc bén được.

Thật ra thủ lĩnh ảnh tử đời này cũng từng trải qua chuyện như vậy, cũng kể từ chuyện đó, tác phong làm việc của thủ lĩnh ảnh tử đã thay đổi, tàn nhẫn hơn trước rất nhiều, nhưng cũng rộng rãi hơn trước không ít.

Trong phần tư liệu mà thủ lĩnh ảnh tử đưa cho Khánh Trần có nói, việc đầu tiên Jindai Yunhe làm sau khi quay về thành phố số 22 chính là đi thay một cánh tay robot.

Cũng từ lần đó, đối phương không còn quan tâm đến công việc của gia tộc nữa, cuộc sống mỗi ngày của hắn đều ngập trong rượu, tuy hắn không đến một nhà hàng hay quán bar nào cố định, nhưng tỷ lệ đến nhà hàng Hắc Thiên Nga lại cao hơn những nơi khác một chút.

Mỗi ngày hắn cũng thay đổi một bán gái mới, hơn nữa những cô gái đó còn chưa bao giờ lặp lại.

Bây giờ một tên cao thủ cấp A mỗi khi đi ra ngoài đều phải mang theo 6 tên chiến sĩ gien cấp C làm vệ sĩ, trong số đó có 4 tên luôn theo sát bên cạnh hắn, hai tên còn lại sẽ ở ngoài trông xe để đề phòng có người động tay động chân lên xe hắn.

Bảo vệ nghiêm ngặt đến mức gần như khiến tất cả những người muốn ám sát hắn phải chùn bước.

Rất nhiều người đều nói, sở dĩ Jindai Yunhe cẩn thận như vậy là vì hắn bị đánh nhiều đến mức sợ hãi.

Quản lý Vương tự tay bưng đồ ăn đến cho Jindai Yunhe:

"Ngài chậm dùng."

Jindai Yunhe gật đầu.

Sau đó hắn cầm ly rượu lên uống vài ngụm, nhưng chỉ một lúc sau hắn lại đặt nó xuống, có lẽ vì hắn sợ uống quá nhiều sẽ khiến hắn mất tỉnh táo, sau đó người khác sẽ nhân cơ hội này để ra tay với hắn.

Khoảng nửa giờ sau, một tên vệ sĩ dẫn một thiếu nữ trẻ tuổi đi về phía hắn, sau khi ngồi xuống, cô gái đó lập tức ngoan ngoãn rúc vào lòng hắn.

Nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì có lẽ đối phương sẽ dẫn cô gái đó đến sòng bạc, sau đó khoảng 2 3 giờ sáng, hắn sẽ dẫn cô gái đó về nhà, từ đó kết thúc hành trình hôm nay.

Nhưng dù Jindai Yunhe trông bình tĩnh như thế nào thì cũng không thể che dấu được sự xuy sút, cũng như tâm lý muốn ăn chơi hưởng thụ của hắn.

Như một tên chiến sĩ đang dần dần bị tha hóa sau khi rời khỏi chiến trường.

Tuy vẫn rất nguy hiểm, nhưng chắc chắn không nguy hiểm bằng thời kì đỉnh cao.

Những lời này chính là đánh giá được Mật Điệp ti đưa ra dành cho Jindai Yunhe.

Nhưng Khánh Trần không nghĩ như vậy.

Trước đây hắn từng tiếp xúc với Jindai Yunhe nên đương nhiên hắn biết rất rõ tâm cơ và ý chí chiến đấu của đối phương mạnh đến mức nào.

Mỗi giây mỗi phút lúc đó Khánh Trần đều nghĩ xem phải làm như thế nào mới có thể phản công, nhưng khi đó dù hắn có làm gì thì Jindai Yunhe cũng có đường lui đã sớm chuẩn bị từ trước.

Khi còn dưới dòng nước ngầm, Khánh Trần đã nghĩ nếu hắn có thể phá hủy được mang cá nhân tạo của Jindai Yunhe thì chắc chắn hắn sẽ phải chết, nhưng cuối cùng hắn vẫn có thể sống sót.

Một người như vậy sao có thể vì chút thất bại nho nhỏ mà sa sút tinh thần được?

Cho nên, Khánh Trần đoán Jindai Yunhe đang giả vờ.

Đối phương đang cố ý vào vai một cao thủ đang sa sút tinh thần, không những thế, hắn còn khống chế tốc độ vô cùng tốt nên mọi người đều không nghi ngờ gì.