Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 1445: Bán Thần Lợi Hại Nhất




Pháo tín hiệu màu đỏ chậm rãi hạ xuống.

Âm Dương sư Jindai Unsou mặc Kariginu, đang canh giữ bên cạnh một ông lão:

"Ông ơi, có người đến."

Khắp khuôn mặt ông lão kia phủ kín nếp nhăn, giống như lòng sông khô cạn vào mùa hạ, cũng giống vết rạn khi da bị nẻ.

Ông lão ngồi xếp bằng trên mặt đất, nhắm chặt hai mắt.

Tâm thần hắn khóa chặt trên chiến trường cách đó hơn hai cây số, chú ý mỗi một cơ hội có thể tấn công Lý Thúc Đồng.

Trước người hắn có một ác quỷ xấu xí bảo vệ, ác quỷ kia cao bằng người thường, trên đỉnh đầu lại mọc ra hai cái sừng.

ATS-006, Hannya.

Trong Bách Quỷ Dạ Hành, nó sinh ra từ lòng đố kỵ của con người, phát ra tiếng cười khiến người ta dựng tóc gáy...

Phía sau ông lão, còn có một bộ xương trắng bệch, gió lạnh thổi qua, trên người nó liền truyền ra tiếng ken két khiến người ta sợ hãi.

ATS-005, Kyoukotsu.

Bao gồm cả Shuten Douji, Ootengu, Ngưu Đầu La Sát, Hyosube vẫn đang vây công Lý Thúc Đồng.

Lão tổ tông tập đoàn Jindai này, có thể nói là gần như gom toàn bộ Shikigami hung ác nhất trong Thần Kiều đặt vào trong Thần Kiều bản mệnh của mình.

Còn lại sáu Shikigami, có rất ít người biết rốt cuộc là những Shikigami gì.

Có lẽ, đây mới thực sự là lá bài bảo mệnh áp đáy hòm.

Mà Jindai Unsou bên cạnh, chỉ đứng một hòa thượng độc nhãn, chân to, ATS-047 Aobozu.

Trong liên bang, rất nhiều người khi bàn tán đến Âm Dương sư, đều cho rằng nếu như một Âm Dương sư có thể tấn thăng Bán Thần, lúc nào cũng có thể triệu hoán mười hai Shikigami cấp S, hẳn là rất lợi hại.

Âm Dương sư hẳn là Bán Thần lợi hại nhất, người đông thế mạnh!

Nhưng mà suy nghĩ của những người này vẫn quá đơn giản, trong số Shikigami của một Âm Dương sư, có một nửa có thể trực tiếp chiến đấu đã rất tốt rồi.

Ví dụ như Jindai Unsou, sau khi Buchibuchi, Bạch Hổ, Hitouban bị đánh về Thần Kiều, còn lại ba Shikigami trừ Aobozu ra, ATS-411 Hikeshibaba, ATS-288 Hakanohi, đã không cần thiết phải triệu hoán ra nữa.

Hakanohi, có thể tạo ra quỷ hỏa màu lam trong đồng ruộng.

Hikeshibaba, ở trong đêm sẽ thổi tắt ngọn đèn giúp người quên tắt đèn.

Trong tư liệu của tổ chức tình báo Hồ thị, có người từng điều tra thân thế hai Shikigami này. Hakanohi rõ ràng là lão nông phụ trách đốt rơm rạ trong nhà địa chủ. Còn Hikeshibaba rõ ràng là bà lão phụ trách phòng cháy trong những hộ nhà giàu, căn bản không có sức chiến đấu gì...

Đương nhiên, ở tình huống bình thường, Hitouban và Bạch Hổ, Aobozu đã đủ để cho bất cứ siêu phàm giả đồng cấp nào phải đau đầu. Nếu như không có Lý Thúc Đồng, Khánh Trần cũng đã sớm chết trong tay Bạch Hổ.

Cho nên, Jindai Unsou cũng là số ít cao thủ trong Âm Dương sư.

Lúc này, từ phương Bắc đi tới hai người trẻ tuổi mặc áo jacket màu trắng, một người trong đó còn đang kiên nhẫn giải thích hết lời:

"Ông chủ, ta phải nói thế nào mới khiến ngươi tin tưởng ta, ta thật sự chỉ biết gấp con ếch thôi?"

Một người trẻ tuổi khác lấy tai nghe xuống nói:

"Đừng luôn mồm nói không biết, nếu muốn ngươi có thể học."

Jindai Unsou nhíu mày, hắn thậm chí nghe không hiểu hai người này đang nói cái gì?

Còn không chờ hắn suy nghĩ rõ ràng, đã thấy trên đất tuyết mênh mông, mấy trăm con con ếch nhỏ đang nhanh chóng tới gần.

Những con ếch nhỏ kia gấp cũng không cẩn thận, ngay cả khe hở cũng không được vuốt kỹ càng, cho nên nhìn từ xa dáng vẻ mỗi con ếch kỳ thật cũng không giống nhau, trông vô cùng quỷ dị.

Khi con ếch nhỏ nhảy đến trước mặt Jindai Unsou, ra sức nhảy một cái liền muốn rơi trên người hắn.

Aobozu xuất thủ, bàn chân to lớn đạp con ếch nhỏ rớt xuống, mà Hannya bên cạnh ông lão thì phun ra một luồng lửa, thiêu hủy hết những con ếch nhỏ kia.

Huyễn Vũ nhíu mày, hắn không nghĩ tới trước mặt Hannya cấp S, giấy mình gấp không hề có khả năng phản kháng gì.

Zard cao giọng nói:

"Ngươi xem ta đã bảo mà, bên cạnh lão già kia còn có rất nhiều Shikigami cấp S, chúng ta đánh không lại hắn đâu! Nhiệm vụ của ta lần này chỉ là bảo đảm Khánh Trần còn sống, không cần cương trực diện với lão già kia, sẽ có người tới xử lý hắn!"

Nói xong, con hàng này lại lôi kéo Huyễn Vũ đi vòng về phía Nam.

Jindai Unsou thấy cảnh này, nhịn không được nhướng mày.

Chiến trường đang căng thẳng, sao lại để hai người kia trà trộn vào? Đối mặt với lão tổ tông Bán Thần nhà Jindai, mà vẫn không kiêng nể gì như thế?!

Ông lão cát giọng khàn khàn:

"Hoá ra là đến giúp kỵ sĩ, đừng đi."

Khi nói chuyện, Kyoukotsu trắng bệch kia đã nhanh chân chạy về phía Zard, toàn thân từ trên xuống dưới phát ra tiếng khớp xương va chạm lạch cạch, giống như là một chiếc chuông gió làm bằng xương.

Zard bị hù đến mất hồn:

"Không phải không phải không phải, ta tới bảo đảm Khánh Trần không chết, nhưng mỗi ngày người bên cạnh ta đều muốn giết Khánh Trần! Đừng động thủ, có chuyện từ từ nói!"

Giờ khắc này, Jindai Unsou, Huyễn Vũ đều bị cái tên mau mồm mau miệng này làm cho mơ hồ.

Rốt cuộc ngươi về phe nào, vì sao phức tạp như vậy?

Nhưng Kyoukotsu thì không do dự, chỉ thấy nó nhảy vọt lên, một cú nhảy vượt qua khoảng cách mấy chục mét.

Khung xương trắng bệch kia kéo giãn hết sức trên không trung, sau đó rơi thật mạnh xuống phía dưới.