Khánh Trần không nóng lòng đi thu hoạch chiến trường, mà ngồi trên đỉnh núi, móc từ trong túi ra một con dao găm, bình tĩnh khoét viên đạn khảm trong cơ đùi ra.
Cũng chờ đợi chân khí Kỵ Sĩ chậm rãi khôi phục.
Jinguji Maki nhìn một màn này, cũng cảm thấy đau, nhưng Khánh Trần thậm chí không hề nhíu mày.
Bỗng nhiên cô bé nghĩ, anh trai này đã từng trải qua cái gì, mới có thể thản nhiên đối mặt với đau đớn như vậy?
Cô bé biết có lẽ đó cũng là những gì bé phải trải qua trong tương lai.
Trên núi, tiếng kêu rên không dứt.
Jinguji Maki bỗng nhìn về phía Khánh Trần, khẩn trương hỏi:
"Anh ơi, về sau ta cũng phải đi chuồng heo à?"
Khánh Trần dở khóc dở cười, ở tình cảnh này, vậy mà cô bé lại chỉ chú ý mỗi chuyện này.
Hắn thành thật nói:
"Ừm, ngươi cũng phải đi."
Trên mặt bé con hiện ra vẻ đấu tranh dữ dội, cuối cùng cái đầu nhỏ cúi xuống:
"Vậy được rồi."
Khánh Trần tiếp tục điều chỉnh hô hấp, Dopamine do hô hấp thuật sinh ra nhanh chóng dỗ dành thần kinh của hắn, thậm chí có thể làm cho thân thể triệu tập tất cả năng lượng để khép vết thương lại.
Hắn không để ý đến người của Thần Bí Nghiệp Bộ, để mặc bọn chúng kêu thảm.
Bắt đầu từ khi gặp phải đàn sói, hắn liền không ngừng kiềm chế, ẩn nhẫn.
Đến hôm nay, một hơi vân khí phá hết ngăn trở, cũng nên thu chút lợi tức rồi.
Nhưng Khánh Trần cũng không có sở thích tra tấn kẻ địch, đơn giản chỉ vì sau khi kinh lịch Sinh Tử Quan, lại leo lên đỉnh núi hai lần, còn một hơi thổi hết chân khí, trên đùi còn bị thương...thực sự hơi mỏi mệt.
Hơn ba trăm kẻ địch kia hẳn là chỉ chết mười mấy người, nói không chừng những người khác vẫn còn chút sức lực để quyết tử phản công.
Cho nên Khánh Trần muốn từ từ để tất cả những người này chết hẳn.
Lúc này, Takeda Hideo chậm rãi đứng dậy trong đất tuyết, hắn không có dũng khí để tiếp tục leo núi, quay người liền chạy xuống núi.
Hắn đoán được một việc, Jindai khống chế sức mạnh của người du hành thời gian Nhật Bản rất nghiêm ngặt, căn bản không tồn tại cao thủ siêu cấp giấu mình gì đó.
Ở nơi rừng núi hoang vắng đột nhiên đụng tới loại người du hành thời gian cấp bậc có thể xưng là người được ông trời lựa chọn này, xác suất cao chính là vị Joker mà cả tổ chức đang tìm.
Hắn đụng tới loại nhân vật này, thua không mất mặt, nhưng hắn nhất định phải truyền tin này về.
Thế nhưng, không đợi hắn chạy được hai bước, đã thấy Khánh Trần ở trên đỉnh núi, dùng một chút chân khí Kỵ Sĩ vừa mới khôi phục được, bắn ra một mảnh bông tuyết đánh xuyên qua gáy Takeda Hideo.
Khánh Trần tiếp tục chờ đợi, chờ một thành viên Thần Bí Nghiệp Bộ nào đó thụ thương không nghiêm trọng đứng lên, sau đó dùng chân khí Kỵ Sĩ vừa mới khôi phục tặng hắn vài bông tuyết.
Tựa như trò chơi đánh chuột chũi, con nào thò đầu ra liền đánh con đó.
Jinguji Maki nhìn một màn này, đột nhiên hỏi:
"Anh ơi...Sắp tới chúng ta đi đâu?"
Khánh Trần trầm mặc một lúc rồi nói:
"Nếu như tương lai, ngươi rất khó quay lại vùng đất này thì ngươi muốn làm gì?"
Cô bé con cúi đầu suy nghĩ thật lâu:
"Chỗ chúng ta muốn đi rất xa à?"
"Ừm."
"Vậy ta...có thể đi thăm mẹ của ta một chút không?"
"Hở?"
Khánh Trần nhìn về phía Jinguji Maki.
Bé con nhẹ nhàng nói:
"Mặc dù mẹ đã bỏ đi, nhưng bà nội nói mẹ cũng là bất đắc dĩ, mẹ còn có cuộc đời của mình...Ta không trách mẹ, chỉ là muốn đi xem bây giờ mẹ sống có tốt không, chỉ cần đứng xa xa nhìn một chút. Đương nhiên, nếu làm như vậy sẽ ảnh hưởng đến kế hoạch của ngươi, thì quên đi, ta có thể không tới thăm mẹ nữa."
Khánh Trần nắm một cục tuyết từ dưới đất lên, nhét vào miệng, dùng nhiệt độ trong miệng chậm rãi hòa tan nó ra làm nước uống, hắn nghĩ nghĩ rồi nói:
"Kỳ thật cảnh ngộ của ta và ngươi không khác nhau lắm, nhưng ngươi buông bỏ sớm hơn ta. Ta và ngươi đi Hokkaido một chuyến, nhìn xong rồi quên đi nhé."
Mấy tiếng sau, rốt cuộc Khánh Trần cũng đứng dậy đến gần diệt khẩu, đợi cho Khánh Trần xác nhận toàn bộ thành viên Thần Bí Nghiệp Bộ đều đã chết hết, mới nắm tay Maki đi xuống núi Okuhotaka.
Hắn không về Shirakawa-go nữa.
Người của Thần Bí Nghiệp Bộ sẽ nhanh chóng đổ đến nơi này, bọn chúng sẽ phát hiện thi thể trên núi tuyết, đó là bài học Khánh Trần để lại cho chúng.
Nhưng tất cả những thứ này cũng chỉ vừa mới bắt đầu.
...
Trên thực tế, phản ứng của Thần Bí Nghiệp Bộ còn nhanh hơn Khánh Trần dự tính.
Tối hôm qua, trước khi Takeda Hideo từ Shirakawa-go tiến về núi tuyết, đã sớm báo cáo chuyện ở đó lên.
Đến khi phát hiện đội tiên phong xe hư người chết, lại báo cáo lần nữa.
Cho nên Thần Bí Nghiệp Bộ đã biết bọn họ gặp phải phục kích.
Bây giờ đám người Takeda Hideo đã mất liên lạc gần mười giờ, đồ ngốc cũng biết đã xảy ra chuyện.
Mà mấu chốt nhất là, Thần Bí Nghiệp Bộ nhanh chóng đổ mọi hiềm nghi về Joker, bọn chúng gần như xuất động một nửa binh lực tại trụ sở thành phố Osaka, dự định tiến hành phong tỏa toàn bộ Hida Takayama, thề phải tìm cho ra vị cao thủ thần bí này.