Khánh Trần bình tĩnh xem lẫn vào đoàn người đang xếp hàng phía xa, sau khi đợi những người đó kiểm tra xong giấy tờ, hắn được phép đi qua.
Rõ ràng Thần Bí Nghiệp Bộ đang tìm người trên giấy tờ Khánh Trần dùng để mua vé máy bay trước khi đến đây.
Nhưng lúc đó Khánh Trần cũng không dùng thân phận thật đi mua, mà dùng giấy tờ giả đã chuẩn bị từ trước.
Nên người mà Jindai đang muốn tìm lúc này là một thiếu niên 18 tuổi tên là 'Quan Trung Khoa', chứ không phải Khánh Trần?
Càng ngày càng có nhiều người du hành làm việc cho Jindai đổ về đây, những chẳng có ai phát hiện người vừa đi qua họ chính là người họ đang tìm cả, Khánh Trần cứ thể đi thẳng, sau đó dần biến mất trong đám đông.
Cùng lúc đó, trong một quán rượu tên là Osaka Shinsai Bashi cách hiện trường không xa, hai người Tư Niên Hoa và Quý Quan Á đáng lẽ đang ở trong nước, nhưng lại đang xuất hiện trong này.
Quý Quan Á cười nói với Tư Niên Hoa:
"Vị kia đã gây ra động tĩnh lớn như vậy rồi, chẳng lẽ bây giờ chúng ta cứ thể ngồi đây uống rượu tiếp sao?"
Tư Niên Hoa ngẩng lên nhìn hắn:
"Nếu ngươi muốn chết thì cứ xông ta, ta sẽ không ngăn đâu."
"Ta xông ra làm gì, ta là người của Lý thị cơ mà, không phải ngươi là người của Khánh thị sao, ngươi không chạy ra cứu ông chủ nhà mình đi còn ở đây uống rượu làm gì.”
Quý Quan Á vừa nói vừa nhấp một ngụm rượu.
Loại rượu này tên là "Đời thứ mười bốn. Mây trắng đi đến", mùi hương của loại rượu này rất nhẹ nhàng, thậm chí còn không có chút mùi cồn nào, hương vị của nó sau khi uống không hề cay đắng như những loại rượu khác mà ngọt dịu nên được mọi người mệnh danh là loại rượu sánh ngang với Mao Đài.
Xem ra hai người họ cũng rất biết cách hưởng thụ.
Tư Niên Hoa lạnh nhạt nói:
"Đừng vội cười nhạo ta, nếu Lý Trường Thanh biết lần này ngươi không làm gì thì có lẽ hậu quả sẽ rất nghiêm trọng đấy."
Nhưng Quý Quan Á có vẻ không quan tâm lắm đến vấn đề này, hắn suy nghĩ một lúc rồi nói:
"Thật ra ta nghĩ mãi mà vẫn không thể hiểu nổi một vấn đế, rốt cục thì ông chủ tương lai của ngươi làm như vậy nhằm mục đích gì? Ai cũng biết trong thành phố Osaka này có đến mấy nghìn người du hành, hắn có giết được hơn 20 người thì cũng chẳng bõ bèn gì so với số lượng người du hành thòi gian làm việc cho Jindai, nếu đã như vậy thì hắn còn làm việc này để làm gì?"
Tư Niên Hoa buông đôi đũa trên tay xuống rồi bình tĩnh nói:
"Hắn muốn Jindai giữ trạng tháy căng thẳng như thế này một thời gian. Ta có thể chắc chắn hắn đến thành phố Osaka này để giết người, nhưng không phải bây giờ, có lẽ hắn đang đợi thời cơ thích hợp hơn, nhưng ta cũng không biết hắn đang đợi cái gì nữa."
Trong mười ngày tiếp theo, chắc chắn Thần Bí Nghiệp Bộ sẽ phải vừa truy tìm kẻ giết người, vừa phải điều thêm người bảo vệ những nhân vật quan trọng để đề phòng tay bắn tỉa bí mật ám sát họ bất cứ lúc nào.
Nhưng trong khoảng thời gian này, Khánh Trần sẽ không hành động.
Đợi đến khi nào đối phương thả lỏng cảnh giác, hắn nhất định sẽ quay lại.
Lúc này, Tư Niên Hoa đã sai người xen lẫn vào đám người theo lệnh của Khánh Trần.
Nhiệm vụ của họ là thu thập những thông tin có liên quan như: Có bao nhiêu người du hành trong mỗi căn cứ của Jindai, phải mất bao lâu để họ triệu tập được tất cả những người này, tốc độ phản ứng của mỗi căn cứ như thể nào, trong căn cứ có nhân vật quan trọng nào không.
Và vấn đề mấu chốt là người được trời chọn của Jindai đang ở đâu.
Đây mới là thứ Khánh Trần muốn biết nhất.
Quý Quan Á bỗng nhiên nói:
"Nhưng hơn 20 người này không thể khiến Jindai tăng cường cảnh giác trong thời gian dài được?"
Tư Niên Hoa nghĩ một lúc rồi nói:
"Vị kia nói hắn sẽ có cách."
Trong sân bay Kansai.
Một người đàn ông trung niên đang lặng lẽ nhìn lên màn hình, trên màn hình là video ghi lại cảnh thiếu niên đang giết người.
Vừa xem hắn còn vừa nghĩ, chỉ có những sát thủ dày dặn kinh nghiệm mới có thể giết người một cách dứt khoát được như vậy.
Hắn nghĩ như vậy vì người đàn ông trung niên vừa bị giết đó không phải là người bình thường, mà là một tên chiến sĩ gien đã được tiêm hai liều thuốc biến đổi gien, vậy mà từ khi bị bắt đến khi bị giết, hắn còn chẳng kịp chống cự lần nào.
Hơn nữa đối phương còn chọn cách đâm rách lá lách để giết hắn, thường thì rất khó xác định được vị trí lá lách trên cơ thể người khác, nhưng đối phương lại có thể làm việc này chỉ trong vài giây, không biết đối phương đã phải giết bao nhiêu người mới có thể thuần thục kĩ năng này như vậy?
Nghĩ đến đây, hắn lập tức nói vào tai nghe:
"Đã tìm được người chưa?"
Một giọng nói lập tức vang lên:
"Báo cáo trưởng quan, vẫn chưa tìm được, chúng ta vẫn đang lục soát tìm kiếm từng nhà một, sớm muộn gì cũng sẽ tìm ra hắn thôi."
"Ừ, tiếp tục tìm kiếm.”
Người đàn ông trung niên đứng dậy.
Vừa quay sang nhìn thi thể, hắn bỗng nghĩ, ai cũng biết Osaka là sân nhà của Jindai, vậy thì những ai mới có gan dám giết người của Jindai ngay ở đây?
Chẳng lẽ đối phương chính là thanh tra Khánh Trần? Hoặc là...Ông chủ của Bạch Trú?