Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 1216: Thật Xui Xẻo




Trước khi Tần Dĩ Dĩ đến đây, Thần Minh chưa bao giờ ban lực lượng cho ai trên 18 tuổi cả.

Cho nên khi chuyện này xảy ra, tất cả người dân ở Hỏa Đường đều rất kinh ngạc.

Lúc Tần Dĩ Dĩ ngồi nói chuyện với Hỏa Đường một ngày một đêm, mọi người đều nói nàng bị ngốc rồi, nhưng khi chuyện này thật sự xảy ra, mọi người lại nghĩ mình bị ngốc rồi.

Rất nhiều người Hỏa Đường không được Thần Minh ban cho sức mạnh đều bắt chước Tần Dĩ Dĩ ngồi cạnh Hỏa Đường để nói chuyện với Thần Minh, nhưng lại chẳng có ai nhận được chút lực lượng nào cả.

Có người lại đi tìm Tần Dĩ Dĩ để nhờ nàng đến nói chuyện với Thần Minh.

Tần Dĩ Dĩ không hề từ chối mà đi thẳng đến cạnh Hỏa Đường, sau đó vừa chỉ vào người Hỏa Đường kia vừa nói:

"Thần Minh, ngài có thể cho hắn chút lực lượng không?"

Một giây sau, người đàn ông trung niên vừa nhờ Tần Dĩ Dĩ cũng trở thành siêu phàm giả...

Lúc đó Đại trưởng lão cũng rất bất ngờ, chuyện này có khác gì bật hack đâu.

Từ trước đến giờ hắn còn chưa thấy ai được Thần Minh ưu ái như vậy!

Rất tốt!

Cho nên dù rất không muốn nhưng Đại trưởng lão vẫn ngầm thừa nhận đao của mình đã thuộc về Tần Dĩ Dĩ.

Gần đây sinh hoạt của đa số người Hỏa Đường là, buổi sáng đi cúng bái Thần Minh, buổi tối đi chào hỏi Đại trưởng lão, buổi trưa đi tặng đồ ăn cho Tần Dĩ Dĩ.

Nên bây giờ hầu hết người Hỏa Đường đều đã trở thành siêu phàm giả, tuy số sức mạnh mà họ được ban cho chỉ đủ để họ tiếp tục làm nông, nhưng sức ảnh hưởng của nó đối với suy nghĩ của người Hỏa Đường không hề đơn giản như vậy.

Đại trưởng lão nghĩ, chỉ cần Thần Nữ còn ở đây, Thần Minh sẽ quan tâm đến Hỏa Đường hơn.

Lúc mới cứu được nàng trong núi tuyết, ai có thể ngờ cô gái từng suýt chết này sẽ trở thành niềm hi vọng mới của Hỏa Đường cơ chứ?

Thật ra lúc này Đại trưởng lão đã nhận ra Tần Dĩ Dĩ có tình cảm với sư phụ của Lý Khác.

Nhưng sư phụ của Lý Khác không phải Lý Thúc Đồng, Trần Gia Chương hay Vương Tiểu Cửu.

Chẳng lẽ trong tổ chức Kỵ Sĩ vẫn còn một người chưa từng xuất hiện trước mặt mọi người bao giờ?

Nhưng nếu là sư phụ của Lý Khác thì chắc chắn tuổi tác của người đó không thể nhỏ được.

Cho nên hắn càng gấp hơn:

"Dĩ Dĩ à, bây giờ ngươi còn nhỏ nên dễ siêu lòng trước những người thành thục đáng tuổi cha chú ngươi, nhưng đến khi ngươi lớn, ngươi sẽ nhận ra họ chẳng có gì tốt cả!"

Tần Dĩ Dĩ dở khóc dở cười:

"Đại trưởng lão, ngài đang nói cái gì đó, tuổi của hắn cũng rất nhỏ."

Đại trưởng lão lại cảm giác kỳ quái, sao hắn không biết trong tổ chức Kỵ Sĩ có người này nhỉ.

Nhưng đúng lúc này, Tần Dĩ Dĩ lại thì thầm với Đại trưởng lão:

"Đại trưởng lão, hắn chính là người từng xuất hiện cùng ta trong ngọn lửa hôm đó."

Con ngươi Đại trưởng lão lập tức co rụt lại.

Sao một tên Kỵ Sĩ lại xuất hiện trong Hỏa Đường được?

Đối phương là ai?

Tuy những người khác đều không thấy rõ người đứng trong ngọn lửa cùng Tần Dĩ Dĩ hôm đó là ai, nhưng Đại trưởng lão vẫn nhìn ra được đó là một người trẻ tuổi, đúng như những gì Tần Dĩ Dĩ vừa nói.

Nhưng sau khi biết người xuất hiện trong ngọn lửa hôm đó là một tên Kỵ Sĩ, Đại trưởng lão lại lầm bầm:

"Thật xui xẻo..."

"Hắt xì!"

Khánh Trần đang ngồi bên cạnh đống lửa nhắm mắt nghỉ ngơi, đột nhiên hắt hơi một cái.

Kỳ lạ, sau khi mình trở thành Kỵ Sĩ thì chẳng bao giờ bị bệnh nữa, tại sao đột nhiên lại nhảy mũi?

Chẳng lẽ có người đang nói nói xấu mình.

Khánh Trần chuyển ánh mắt hồ nghi, nhìn về phía đoàn làm phim...

Sau đó nhắm mắt lại một lần nữa...

Lý Thúc rời đi, Khánh Nhất trở về lều vải tu hành, đám người Tôn Sở Từ đi sắp xếp việc bảo vệ, bên cạnh đống lửa chỉ còn lại một mình Khánh Trần.

Hắn tựa vào tảng đá lớn phía sau, đắm chìm trong thế giới Lấy Đức Phục Người, huấn luyện nội dung Sinh Tử Quan kế tiếp.

Chỉ là, Sinh Tử Quan lần này hơi khó, trong thế giới kia Khánh Trần đã chết không biết bao nhiêu lần.

Khánh Trần hơi nghi hoặc một chút.

Dạo này, hắn luôn cảm thấy khi huấn luyện Sinh Tử Quan, thiếu một cái gì đó.

Tựa như một bức tranh ghép hình lớn, lại thiếu mất một miếng ở giữa.

Dù phần rìa có xếp tỉ mỉ bao nhiêu, thì bộ ghép hình này vẫn không trọn vẹn.

Khánh Trần mở to mắt.

Lần trước, huấn luyện Sinh Tử Quan trong thế giới của Lấy Đức Phục Người, cũng không có loại cảm giác này, thật kỳ lạ.

Loại cảm giác kỳ quái này, dường như bắt đầu sau khi hoàn thành việc lướt sóng trên biển.

Không có cảm giác rung động của thân thể vì không thể áp chế một loại tiềm lực nào đó, không có điềm báo thức tỉnh, cũng không thấy cảm giác tĩnh lặng cùng vui sướng từng có sau khi hoàn thành Sinh Tử Quan.

Có vẻ là vì lúc trước hắn huấn luyện quá đầy đủ trong thế giới của Lấy Đức Phục Người.