Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 1175: Giả Danh 1




Khánh Trần:

".....Ngài được lắm."

Không cần nghĩ hắn cũng biết, chỉ vài ngày nữa thôi, các nhân vật lớn của Cơ Giới thần giáo sẽ đổ xô đến thành phố số 10.

Có lẽ bây giờ các giáo chúng của Cơ Giới thần giáo ở thành phố số 10 đã bắt đầu lùng sục tung tích của Hội Phụ Huynh rồi.

….

"Tình cảnh bây giờ của ngươi kỳ thật vẫn rất nguy hiểm."

Ảnh tử cười tủm tỉm nói.

"Cơ Giới thần giáo muốn tìm ra kẻ đầu têu sau màn của Hội Phụ Huynh, xem ra mấy ngày nay sẽ có rất nhiều nhân vật quan trọng của Cơ Giới thần giáo đến thành thị số 10. Một khi La Vạn Nhai bị tìm ra, sau đó đối phương lại dùng kỹ thuật tiếp nhận tế bào thần kinh tiến hành thẩm vấn hắn, cuối cùng tìm được ngươi. Như vậy thứ ngươi phải đối mặt chính là sự truy sát không ngừng không nghỉ của Cơ Giới thần giáo."

"Ngươi có thể lựa chọn tin tưởng vào lòng trung thành của La Vạn Nhai với tổ chức Bạch Trú, nhưng Cơ Giới thần giáo cũng rất tin tưởng kỹ thuật tiếp nhận tế bào thần kinh."

Ảnh tử tiếp tục nói:

"Jindai đồng ý trao đổi Khánh Mục, nhưng nếu cứ bình an giao dịch như vậy thì mặt mũi của họ biết để vào đâu? Cho nên, giao dịch hai mươi ngày sau quả thực sẽ có nguy hiểm."

"Cuối cùng, trong nội bộ Khánh thị cũng sẽ có người nhằm vào ngươi, mặc kệ cuối cùng họ suy đoán như thế nào, cũng sẽ không tuỳ tiện để một 'Nhân vật nhỏ' như ngươi lấy được toàn bộ nhân tâm trong Khánh thị Mật Điệp ti. Nói cách khác họ không muốn dưới trướng ta lại xuất hiện một người đủ để tạo thành uy hiếp cho họ."

Khánh Trần nghe xong chẳng muốn nói gì nữa, hắn tự nhủ lần này mình thật sự trở thành kẻ địch chung của toàn dân rồi.

Mà cũng không chỉ ba thế lực mà Ảnh tử nói.

Trên thực tế, còn có uy hiếp đến từ người được chọn. Khánh Hạnh, Khánh Nguyên, Khánh Vô hình như người nào cũng không dễ chọc.

Ảnh tử cười hỏi:

"Lo lắng hả?"

Khánh Trần lắc đầu:

"Không lo."

"Ha, vì sao?"

Ảnh tử hiếu kỳ nói.

Khánh Trần ngẫm nghĩ rồi nói: "Nếu như chỉ có một kẻ địch quá mạnh, có thể ta sẽ rất lo lắng. Nhưng nếu như có rất nhiều người muốn truy sát ta, vậy thì ta vẫn còn có cơ hội."

Giống như lúc ở Châu Âu.

Có lẽ 'Các bằng hữu' thế giới trong vẫn chưa có dịp làm quen với Joker.

Ảnh tử tán thưởng nhìn Khánh Trần:

"Hiện tại, rốt cuộc ngươi cũng có chút khí độ của Ảnh tử. Đương nhiên, vẫn chỉ là một chút xíu."

Nói xong, hắn tạo ra Ám Ảnh Chi Môn rời đi, trước khi đi còn nói:

"Chuyện nhịp tim ta vừa mới dừng lại, đừng nói cho bất cứ ai."

"Ừm."

Khánh Trần hứa hẹn.

Ám Ảnh Chi Môn đóng lại.

Khánh Trần cũng không quay đầu lại rời khỏi cao ốc Utopia, không thể tiếp tục thuê nơi này nữa.

Nếu như không có gì bất ngờ xảy ra, chỉ sợ rất nhiều người có thể tra được chỗ ở này của hắn.

Ngộ nhỡ có người quả quyết chút, trực tiếp ném bom, hắn có muốn chạy cũng chạy không thoát.

Phải biết, chiến đấu đến cấp độ này rồi, thả bom thì có gì to tát?

Mà hắn cũng không muốn lại đụng phải Tống Niểu Niểu...

Lão gia tử Lý Tu Duệ còn chuẩn bị hai bất động sản cho hắn ở trong thành phố này, hơn nữa còn đặt dưới danh nghĩa của quỹ ủy thác, dưới tình huống bình thường rất khó có người tra được.

Khánh Trần cảm thấy mình có thể ở đó.

Trước khi hắn tiến vào thang máy liền thay đổi khuôn mặt, lúc rời khỏi thang máy lại vừa vặn gặp phải hai người đàn ông trung niên mặc đồng phục thợ sửa chữa, đi lướt qua hắn.

Sắc mặt Khánh Trần không có bất kỳ dị thường gì, hai tên thợ sửa chữa cũng không chú ý tới hắn.

Tuy vậy hắn rõ ràng chú ý tới, trên lỗ tai hai người này đều mang tai nghe, bên trong có người thấp giọng chỉ huy:

"Không cần kinh động đến mục tiêu, chúng ta lắp đặt máy quay giám sát tại tầng 112, sau đó chờ đợi trong cầu thang. Chờ sau khi mục tiêu rời khỏi cao ốc Utopia, cũng lắp đặt thiết bị giám sát và nghe trộm trong căn hộ của hắn."

Khánh Trần cười cười, không để ý đến hai người kia, mà trực tiếp hoà vào bóng đêm cùng dòng người ở thành thị số 10.

Hắn đi mua một bộ quần áo màu đen, khẩu trang màu đen, mũ lưỡi trai màu đen.

Lúc này, trên điện thoại di động nhận được một dòng tin nhắn đến từ Ương Ương:

"Tìm được hắn rồi."

...

...

Một người trẻ tuổi đi trên đường khuya.

Nhưng đúng vào lúc này, hắn chậm rãi đứng lại, nhìn Ảnh tử toàn thân áo đen phía trước.

"Chờ ngươi đã lâu. "

Ảnh tử tựa trên cột điện, mang mũ lưỡi trai màu đen và khẩu trang màu đen.

Người trẻ tuổi lộ vẻ nghi ngờ:

"Ngươi đang nói cái gì, ta biết ngươi sao?"

Chỉ thấy Ảnh tử cười cười nói:

"Ta biết trong thể xác này có chứa linh hồn của Khánh Nguyên. Làm sao, lo rằng sau khi ta biết năng lực của ngươi, sẽ cảm thấy ngươi trở thành mối uy hiếp đối với Khánh thị hoặc là ta sao? Hoặc lo lắng sau khi ta biết thân phận người du hành của ngươi sẽ trực tiếp giết chết ngươi?"

Khánh Nguyên thấy Ảnh tử chỉ một câu đã nói toạc ra bí mật của mình, liền không còn làm bộ, hắn cúi đầu khiêm tốn nói:

"Thật có lỗi, ảnh tử tiên sinh, ta thật sự có lo lắng."