Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 1159: Có Tiền! Thoải Mái Đi!




Như vậy, Cửu Châu đá bay rất nhiều lưu manh trong nhóm, bây giờ những người mới được thêm vào nhất định phải cực kỳ quan trọng mới đúng.

Tiểu Thiên Tài thì không cần phải nói, chắc chắn là Ương Ương rồi.

Còn lại ví dụ như Tiểu Nhiễm, rất có thể chính là lãnh đạo tổ chức Hồng Phong - Cửu Nhiễm.

Kiến Thủ Thanh, rất có thể là hội trưởng Hồng Tán Tán.

Laziji Sơn Thành, rất có thể là hội trưởng Bào Ca.

Ngô Ngạn Tổ Hải Thành, chắc là Trần Tuế của Ma Trận.

Hai người Có Một Không Hai và Mèo Lên Cây thì không dễ đoán lắm, Khánh Trần nghĩ nửa ngày, trong đó không có một ai là Khánh Nguyên hoặc là cha hắn Khánh Vũ sao?!

Công xã Quang Minh cũng là một tổ chức người du hành lớn nhất Thái Thành, Khánh Nguyên lại là một trong những người dự bị ảnh tử quan trọng, không có lý gì mà Cửu Châu không thêm vào được.

Dù sao có lẽ có chuyện cấu kết với Jindai, Kashima, chuyện về công xã Long Hồ cũng không tra ra được công xã Quanh Minh, Khánh Nguyên cũng không trêu chọc những người khác.

Nhưng vào lúc này.

Sau khi Mèo Lên Cây được thêm vào, đầu tiên là mua cho mình một hình nền tin nhắn, hiệu ứng ra sân, bong bóng trò chuyện, sau đó lên tiếng đầu tiên:

“Lưu Đức Trụ là tên thiểu năng.”

“Mèo Lên Cây đã bị kick ra khỏi nhóm chat.”

Ba người Khánh Trần, Lưu Đức Trụ, La Vạn Nhai yên lặng nhìn về phía Nam Canh Thần:

“...”

Nam Canh Thần còn giả vờ như không có chuyện gì:

“Các ngươi nhìn ta làm gì, ta đang lướt Douyin, không vào nhóm của Hà Tiểu Tiểu đâu.”

Khánh Trần như đang nhìn một tên thiểu năng:

“Vậy làm sao ngươi biết vì sao chúng ta lại nhìn ngươi? Ngươi làm như thế nào mà trà trộn vào lần nữa được vậy? Khoan đã, có phải Đại Phú Ông trong nhóm giúp ngươi không?”

Nam Canh Thần nhẫn nhịn nửa ngày:

“Giữ bí mật!”

Khánh Trần ngẫm nghĩ, nếu Mèo Lên Cây là Nam Canh Thần, như vậy rất có thể Có Một Không Hai này chính là Khánh Nguyên.

Trong lòng Nam Canh Thần đang đổ máu, nội tâm hắn đang kêu thảm, 10 nghìn này của mình cũng hết nhanh quá, chỉ mới nghe được mỗi tiếng động thôi!

Lúc này Đại Phú Ông lại nhắn đến tiếp:

“Ta cho ngươi thân phận mới không phải để ngươi chà đạp nó! Nhưng có muốn làm ăn tiếp không, lần này lấy của ngươi 15 nghìn.”

Nam Canh Thần suy nghĩ một lát, có tiền, thoải mái đi!

Đại Phú Ông:

“Nhưng mà lần này ngươi phải chờ một lát nữa mới được thêm vào, nếu không đồ đần cũng biết là ngươi lại tới.”

Nam Canh Thần vẫn chưa thỏa mãn:

“Được rồi.”

Đại Phú Ông nói:

“Ta còn có một số dịch vụ giá trị gia tăng nữa, ta có nhiều dịch vụ lắm, để ta giới thiệu cho ngươi nghe...”

Cuối cùng bây giờ đã tìm được nhóm người sử dụng của mình rồi, đã tìm được máy ATM thuộc về mình rồi!

Lừa tiền của Nam Canh Thần, sau đó lại đi lừa tiếp, có vấn đề gì không? Không có vấn đề gì cả!

Hơn nữa đây cũng đâu tính là lừa gạt, nó đã giúp Nam Canh Thần trà trộn vào nhóm 1 của Hà Tiểu Tiểu mà, chỉ là Nam Canh Thần không biết trân trọng mà thôi.

Bây giờ trong danh sách nhóm chat của Hà Tiểu Tiểu có:

Hà Tiểu Tiểu, vật cấm kỵ ACE-999, Tĩnh Sơn, Băng Nhãn, Lưu Đức Trụ, Tiểu Thiên Tài, Huyễn Vũ, Zard, Thanh Bảo, Tiểu Nhiễm, Kiến Thủ Thanh, Laziji Sơn Thành, Ngô Ngạn Tổ Hải Thành, Có Một Không Hai, Sấm Vương, Nguyệt Nhi.

Tổng cộng là 16 người.

Chắc hẳn vẫn có một vài người du hành trong nước đang ẩn nấp, nhưng bây giờ có lẽ những nhân vật quan trọng đã từng xuất hiện trong mắt mọi người đều ở trong nhóm này rồi.

Nói đây là nhóm chat người du hành chất lượng nhất trong nước tuyệt đối không có vấn đề gì.

Khánh Trần ấn mở thông tin cá nhân của “Có Một Không Hai”, trống không.

Đây cũng là điều bình thường trong nhóm chat của Hà Tiểu Tiểu, tất cả mọi người đều không điền thông tin cá nhân, chỉ có mỗi Nam Canh Thần viết vào chỗ ký tên là “Ai đang nhìn lén ta” thôi.

“Trụ Tử, ngươi gửi một câu vào trong nhóm, cứ nói thế này đi...”

Khánh Trần nói.

Ngay sau đó, Lưu Đức Trụ nói vào trong nhóm:

“Ngô Ngạn Tổ Hải Thành là người của Ma Trận sao, đúng rồi, có một người trong cuộc chiến đêm qua mặc trang phục của Ma Trận đấy.”

Nguyệt Nhi:

“Đúng rồi! Suýt nữa thì ta quên mất, lúc ấy ta nhìn từ xa đã cảm thấy không thích hợp, bây giờ suy nghĩ lại, đúng là có người mặc quần áo giống của Ma Trận như đúc, lúc trước còn đeo mặt nạ giống Ma Trận nữa cơ, đến giữa trận mới tháo xuống.”

Ngô Ngạn Tổ Hải Thành:

“Không phải người của chúng ta.”

Lưu Đức Trụ:

“Hả? Không phải sao? Vậy tại sao lại mặc quần áo của các ngươi.”

Ngô Ngạn Tổ Hải Thành:

“Ta sẽ điều tra rõ ràng.”

Lưu Đức Trụ:

“Gần đây các ngươi có kẻ thù gì sao, đây là cố ý giá họa cho các ngươi à?”

Ngô Ngạn Tổ Hải Thành:

“Không rõ lắm, nhưng chúng ta đã đang điều tra.”

Tốt, đã thuận lợi kéo thù hận sang cho Ma Trận rồi, Khánh Trần rất vừa lòng.