Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 1146: Chỉ Là Thuận Tay Xử Lý




Mà mắt thấy chỉ cần chạy hai con đường nữa là đến!

Không còn cách nào, Khánh Nguyên vừa chạy vừa lấy điện thoại di động ra, nhắn tin cho cha mình là Khánh Vũ, sợ cha mình ở trong tổng bộ bị liên lụy.

Lúc này, Khánh Nguyên không chú ý đến, La Vạn Nhai ở phía sau cách hắn không xa, đang nhìn chằm chằm vào hắn, khẩn trương đến không dám nháy mắt.

Khánh Trần nhìn về phía La Vạn Nhai, trong đám người hai người bọn họ nhanh chóng trao đổi ánh mắt.

Khánh Trần lại thuận theo phương hướng La Vạn Nhai nhắc nhở, vừa quay đầu liền trông thấy Khánh Nguyên đang dẫn đầu đoàn người.

Tất cả mọi chuyện phát sinh rất nhanh, nhanh đến không có bất kỳ người du hành nào khác chú ý tới, trong đám người còn có người mang lòng riêng.

Ngay sát na Khánh Nguyên cúi đầu gửi tin nhắn, một thiếu niên mang khẩu trang màu đen giống như không cẩn thận đụng phải cánh tay Khánh Nguyên.

Cạch một tiếng điện thoại rơi trên mặt đất.

Khánh Nguyên vừa mới chuẩn bị quay đầu lại nhặt, đã thấy một con Slime giẫm mạnh lên điện thoại di động….Đạp nát bét.

Khánh Nguyên trợn mắt trừng trừng, muốn xem là ai đụng mình, chỉ là giữa đám người hỗn loạn, căn bản hắn không phân rõ được ai với ai.

Trong nháy mắt Lý Dịch đã chạy đến trước của cao ốc Trung Châu, hắn không ngồi thang máy, mà chạy theo lối cầu thang thoát hiểm thẳng hướng tầng 13.

Trong cầu thang vang lên tiếng bước chân rầm rập, may mà người du hành thể lực dồi dào, sau khi chạy hai cây số còn có thể bò lên được tầng 13, nếu là người bình thường sợ là đã sớm đột tử.

Đến tầng 13, tổng bộ công xã Quang Minh vẫn đèn đuốc sáng trưng như cũ.

Nhưng Khánh Vũ cha của Khánh Nguyên cũng không ở chỗ này, chỉ có một số thành viên công xã Quang Minh, còn có Vương Chấn Bắc.

Vương Chấn Bắc nhìn thấy Lý Dịch xông vào tổng bộ, liền giận không kềm được mắng:

"Lý Dịch, rốt cuộc ngươi lên cơn điên gì? Vừa mới nãy đại lão bản gọi điện thoại cho ta, nói buổi tối ta đi cùng với ngươi?! Đêm nay ta gặp ngươi lúc nào chứ? Còn nữa liên hợp Jindai, Kashima là chuyện gì, ngươi nói rõ cho ta...Ặc!"

Lời còn chưa dứt, mấy trăm tên du hành cũng theo Lý Dịch vọt vào, ai nấy hô hào xem ngươi còn chạy đi đâu.

Vương Chấn Bắc Bị hù nấc cụt ngay tại chỗ!

Vương Chấn Bắc nói với những người du hành:

"Mọi người nghe ta nói..."

Không đợi hắn nói xong, Lý Dịch bỗng nhiên quay người nhìn về phía đám người du hành cười lạnh:

"Đuổi ta ba con đường, bây giờ ông chủ của ta là Vương Chấn Bắc ngay sau lưng ta, hắn là cao thủ số một số hai, ta xem các ngươi ai dám động đến ta?!"

Khủng long nhỏ màu xanh lá không thèm quan tâm nhiều đến vậy:

"Mọi người cùng nhau xông lên, xử chúng cho ta!"

Dứt lời liền làm đầu tàu gương mẫu xông tới.

Vương Chấn Bắc nhìn một đống người du hành xông lại, lập tức liền tuyệt vọng:

"CMN..."

Hắn không phải cao thủ gì, chỉ đúng lúc thay thế một tên Dị năng giả cấp D thế giới trong mà thôi.

Vương Chấn Bắc một mực tự xưng mình chính là cấp C, nhưng hắn chưa bao giờ chân chính xuất thủ, chỉ dựa vào giả danh lừa bịp để leo đến địa vị như bây giờ.

Cho nên, khi hắn nhìn thấy nhiều người du hành như vậy liền luống cuống ngay.

"Mọi người nghe ta giải thích..."

Ma Trận Trần Tuế vọt tới trước mặt hắn:

"Giải thích con mẹ ngươi!"

Nắm đấm cứng rắn nện vào ngay hốc mắt của hắn.

Sau một khắc, Vương Chấn Bắc chìm ngập trong đám người du hành...

Lúc này, Lộ Viễn cũng chạy tới, hắn nhìn trận ẩu đả tập thể này, trong lòng tự nhủ từ lúc xuyên qua đến nay, đây chắc là sự kiện ẩu đả tự phát lớn nhất của người du hành ở thế giới ngoài...

Nếu như đây thật sự do Khánh Trần làm ra, thì CMN cũng biết gây chuyện đấy!

Đúng rồi, Khánh Trần đâu? !

...

Lý Dịch đứng tại chỗ nhận mọi cú đánh, một thiếu niên mang khẩu trang màu đen trong đám người chen đến cạnh hắn, một quyền nện lên lá lách của hắn.

Ngay lập tức, mắt Lý Dịch hiện đầy tia máu màu đỏ.

Nhưng mà đây là nội thương, từ bên ngoài căn bản không nhìn ra cái gì.

Ngắn ngủi hơn mười giây sau.

Một màn khiến người ta kinh ngạc phát sinh, Lý Dịch kia hóa thành tro tàn màu đen, tan biến trong đám người.

Đó là bộ dáng sau khi bị Con Rối Giật Dây hiến tế.

Mà kẻ đầu têu Khánh Trần thì quay người thối lui ra khỏi vòng chiến.

Hắn không có khả năng ham chiến ở chỗ này, bởi vì Khánh Nguyên đã lặng yên không một tiếng động rời đi.

Từ đầu đến cuối, Khánh Trần vẫn không quên dự tính ban đầu của mình, hắn muốn thông qua công xã Long Hồ, câu Khánh Nguyên ra.

Về phần công xã Long Hồ, chỉ là thuận tay xử lý mà thôi.

---

Từ đây tới tối sẽ lên đủ 10 chương ạ. Chúc các bạn đầu tuần vui vẻ. Đầu tháng đừng quên ĐỀ CỬ ủng hộ mình và Khánh Trần nhé!