Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 1143: Đả Đảo Quân Bán Nước 2




Ở thế giới trong.

Một số vật cấm kỵ vẫn thần bí như cũ, nhưng cũng có một số đã được người ta phân loại, chỉnh lý thành sách.

Một ngàn năm trước, vào kỷ nguyên trước của nền văn minh nhân loại, tổ chức tình báo Hồ thị đã làm giàu dựa vào những món đồ chơi đó. .

Khi đó tổ chức tình báo Hồ thị vẫn chỉ là một tổ chức nhỏ, có một ông lão tên là Hồ Thuyết xây dựng nên mấy cô nhi viện, lại từ trong đó tuyển lựa ra một số người, truyền thụ cho chúng cách tu hành.

Lúc ấy Hồ Thuyết vốn là người phụ trách mảng tình báo của một tập đoàn tư bản, về sau tập đoàn tư bản sụp đổ, hắn liền dẫn theo các cô nhi làm nghề cũ.

Theo ghi chép, Hồ Thuyết có quan hệ tương đối chặt chẽ với các cường giả thế giới trong, là bạn vong niên với cứu thế giả Nhậm Tiểu Túc, Khánh Chẩn, Bán Thần Lý Thần Đàn từng một mình ngăn chặn quân đoàn mấy triệu người máy trí tuệ nhân tạo kia là cháu ngoại của hắn.

Trong kiếp nạn khi nhân loại đối mặt với nguy cơ diệt vong lần trước, Hồ Thuyết từng một mình xông vào trăm vạn quân, mười hai thanh phi kiếm lấp lánh như hằng tinh ngoài vũ trụ.

Cuối cùng vẫn sống sót giữa hàng vạn quân địch.

Cho nên, kỳ thật rất nhiều người đều biết, con đường truyền thừa của tổ chức tình báo Hồ thị có cực hạn là mười hai thanh phi kiếm. Nhưng đến bây giờ, chỉ có những người tu hành cấp A theo đường này mới có thể bắt đầu ôn dưỡng tâm kiếm của riêng mình, rất nhiều người cả đời cũng chỉ có thể ôn dưỡng năm sáu thanh, rất khó có người đạt tới trình độ của Hồ Thuyết.

Lúc đó, con đường làm giàu của Hồ thị ngoại trừ buôn bán tình báo ra, thu nhập lớn nhất đến từ việc sắp xếp tư liệu của những siêu phàm giả thành sách, tính giá một đồng một quyển bán cho dân chúng xem như là truyện giải trí bên lề...

Truyền thống này, bọn hắn vẫn luôn duy trì, đến bây giờ tổ chức tình báo Hồ thị còn xây dựng ứng dụng chính chủ của riêng mình, mỗi tháng tốn mười đồng là có thể đọc tình báo mới nhất của siêu phàm giảm giống như xem tạp chí vậy...

Trong ứng, còn có thể dùng tiền mua danh sách các vật cấm kỵ.

Tổ chức tình báo Hồ thị sẽ sắp số thứ tự cho tất cả vật cấm kỵ từng xuất hiện, từ ACE- 001 đến ACE-0338.

Trong danh sách này, Trịnh Viễn Đông nhớ rất rõ ràng tác dụng của vật cấm kỵ ACE-019 Con Rối Giật Dây chính là để khống chế người khác.

Mà vật này...ở khu cấm kỵ số 002 đã bị một vị Kỵ Sĩ nào đó thu nhận, để tránh cho đồ vật tà ác lại thấy ánh mặt trời.

Trịnh Viễn Đông yên lặng nhìn dưới lầu, Con Rối Giật Dây này quả nhiên vẫn xuất hiện, như vậy thân phận Kỵ Sĩ của Khánh Trần rốt cuộc cũng được chứng thực.

Trước đó, phán đoán của hắn đối với thân phận Khánh Trần, vẫn chỉ là suy đoán.

Dù hắn tin tưởng trực giác của mình nhưng kỳ thật vẫn chưa có chứng cứ, chỉ là hiện tại đã có.

Khánh Trần nhất định cũng biết mình có thể đoán được, nhưng đối phương vẫn để lộ thông tin này dưới mí mắt mình.

Là vì đối phương tín nhiệm Côn Luân sao.

Trịnh Viễn Đông yên lặng suy tư.

Lộ Viễn nhìn về phía ông chủ bên cạnh:

"Chúng ta có nên xuống dưới can thiệp không?"

Trịnh Viễn Đông cười cười:

"Không sao, cứ xem đã."

Lộ Viễn thầm nói:

"Chuyện này cũng là tên nhóc Khánh Trần kia làm ra sao, tại sao ta cảm thấy Lý Dịch giống như là uống phải rượu giả vậy."

Lần này Trịnh Viễn Đông không trả lời.

Nhưng kỳ thật hắn cũng rất tò mò rốt cuộc Khánh Trần muốn làm gì.

Thân phận Kỵ Sĩ của Khánh Trần dù đã được chứng thực, nhưng Trịnh Viễn Đông luôn cảm thấy còn thiếu một cái gì đó.

Trong sâu thẳm, tựa hồ vẫn còn một đầu mối mới.

Chỉ có nó mới có thể kết nối tất cả manh mối, giải thích hành vi của Khánh Trần hiện tại.

...

Sảnh triển lãm lầu một.

Khánh Nguyên đang xen lẫn trong đội ngũ Ma Trận, lạnh lùng nhìn Lý Dịch trong đám người.

Khi Lý Dịch nhổ nước miếng về phía Trần Tuế, Khánh Nguyên cũng choáng váng.

Làm sao hắn cũng không nghĩ đến, Lý Dịch thường ngày nhìn vẫn rất bình thường, vậy mà lại làm ra loại chuyện này, còn nhổ nước miếng chuẩn như vậy...

Đối với Khánh Nguyên mà nói, công xã Quang Minh và vị cha ruột cùng xuyên không kia là chỗ dựa lớn nhất để hắn tham dự cuộc chiến Ảnh tử.

Mà bây giờ, việc Lý Dịch và Vương Chấn Bắc đang làm đã xâm hại lợi ích của hắn một cách nghiêm trọng.

Nếu như công xã Quang Minh trở thành con chuột người người kêu đánh, các thành viên cũng bởi vì tội danh có lẽ có này mà rời hội, Khánh Nguyên làm sao tham dự tuyển chọn Ảnh tử được nữa? Dựa vào cái gì để ứng đối vởi những người dự tuyển Ảnh tử kia?

Ánh mắt Khánh Nguyên lướt qua đám người, hắn bắt đầu có chút hoài nghi có một người dự tuyển Ảnh tử đang chơi hắn, nhưng hắn không có chứng cứ.