Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 1141: Lý Dịch Đến




Lúc này, Khánh Nguyên đang suy tư làm sao hi sinh hai người Lý Dịch, Vương Chấn Bắc, để rửa sạch hiềm nghi cho mình.

Bọn hắn thật sự CMN không có cấu kết với Jindai, Kashima mà!

Nhưng mà, giờ khắc này người sầu lo nhất cũng không phải Khánh Nguyên, mà là Lý Dịch.

Hắn đã ý thức được vị 'Khánh Nguyên' bên người này là giả, dường như đối phương đã chụp cho công xã Long Hồ, công xã Quang Minh một cái bô đầy phân, bây giờ còn có ý khơi mào nội chiến giữa công xã Long Hồ và công xã Quang Minh!

Người này là ai?

Trong lòng Lý Dịch đầy sợ hãi.

Hắn muốn hỏi đối phương vì sao lại làm như thế, lại nghe người trẻ tuổi kia vừa cười vừa nói:

"Thú vị."

Hai chữ này, giống như là vừa vặn trả lời câu hỏi trong lòng hắn.

...

Bên trong phòng làm việc tạm thời của Côn Luân tại trung tâm hội nghị.

Trịnh Viễn Đông đang xem đăng ký nhận phòng của tất cả người du hành thời gian, mã QR của Khánh Trần vẫn chưa xuất hiện.

Lộ Viễn đẩy cửa vào:

"Ông chủ, chuyện vừa mới phát sinh bên dưới, ngài có nghe được không?"

"Ừm, nghe được.”

Trịnh Viễn Đông bình tĩnh đáp lại.

"Xem ra Jindai, Kashima lại có động tác, chúng ta có nên tăng mức độ cảnh giới lên không?”

Lộ Viễn hỏi:

"Bên ta có thể điều thêm người từ mấy thành thị khác tới."

Trịnh Viễn Đông ngẩng đầu nhìn hắn:

"Không cần đâu."

"Hở?”

Lộ Viễn nghi hoặc:

"Ngài không lo lắng à."

Trịnh Viễn Đông bình tĩnh hỏi:

"Mọi người đều biết, lúc này thành viên Côn Luân tập trung nhiều nhất ở Trịnh thành, ngay cả Cửu Châu cũng đưa một nhóm đến thám thính, nếu như ngươi là Jindai và Kashima, lúc này có tới chịu chết không? Bọn chúng đâu có ngu."

"Nhưng ta đã xác nhận với Trương Việt Ba, là sự thật. “

Lộ Viễn nói thầm.

"Ừ, Tam Giang Khẩu không có gạt người, họ khẳng định đã nghe được có người nói mấy câu như thế mới hoảng hốt chạy về tìm chúng ta.”

Trịnh Viễn Đông gật gật đầu:

"Nhưng ngươi nhớ hôm nay ta từng nói gì không?"

"Hả?”

Lộ Viễn càng ngơ ngác.

Trịnh Viễn Đông nhìn Lộ Viễn nói:

"Chỗ nào có người gây sự thì Khánh Trần ở ngay chỗ đó. Chuyện này tám phần là do hắn làm, không cần lo, chờ xem đến cùng hắn muốn làm gì. Tổ chức công xã Long Hồ này, lúc đầu ta dự định sau khi Thẩm Phán Đình thành lập nó sẽ là tổ chức đầu tiên dùng để giết gà dọa khỉ, lợi dụng chúng để cúng cố uy tín của Thẩm Phán Đình. Nhưng hiện tại xem ra, bọn chúng không chống đỡ được đến lúc Thẩm Phán Đình thành lập rồi."

Lộ Viễn không đi Châu Âu, nhưng Trịnh Viễn Đông thì tham dự toàn bộ hành trình.

Cho nên mọi chuyện xảy ra ở Châu Âu lúc trước, rất là tương tự với những chuyện sắp phát sinh...

Tổng kết lại, chính là một cái gậy quấy phân heo xuất hiện, sau đó cũng không biết vì sao đột nhiên tất cả tổ chức du hành liền đánh nhau túi bụi.

Đổi lại người khác khẳng định sẽ không nghĩ đến Khánh Trần, nhưng Trịnh Viễn Đông không giống, từ trước đến nay hắn tin tưởng trực giác của mình.

Lộ Viễn do dự một chút nói:

"Ngài còn có căn cứ gì khác không, cũng không thể chẳng có chứng cớ gì lại đổ hết lên đầu Khánh Trần."

"Căn cứ?”

Trịnh Viễn Đông trầm tư:

"Căn cứ chính là, hắn lén lút đến Trịnh thành còn trốn tránh Nghê Nhị Cẩu, khẳng định là muốn gây sự. Nhưng mà Trịnh thành cũng chưa phát sinh chuyện kỳ quái gì, cho đến bây giờ chỉ xảy ra một chuyện rắc rối thì có thể khẳng định là hắn đang giở trò quỷ."

Nếu như có rất nhiều chuyện kỳ quái phát sinh, như vậy một chuyện trong đó có thể do Khánh Trần làm.

Nếu như chỉ có một việc kỳ quái phát sinh, vậy chuyện này chắc chắn là Khánh Trần làm.

Lộ Viễn:

"...Hình như cũng có lý."

Hắn hơi nghi hoặc, rốt cuộc trong lòng ông chủ Khánh Trần có hình tượng gì đây....

Trịnh Viễn Đông nói:

"Còn nữa, hai con Slime ồn ào vừa mới nãy chẳng phải là Lưu Đức Trụ và Nam Canh Thần sao? Hai người họ đột nhiên chạy đến làm ầm ĩ, việc này sao có thể không liên quan gì đến Khánh Trần?"

Lộ Viễn nhớ lại hai con Slime vừa mới đổ thêm dầu vào lửa kia...

"La Vạn Nhai hiện đang làm gì?”

Trịnh Viễn Đông hỏi.

Lộ Viễn nói:

"Chuyện này ngài đã thông báo nên ta đặc biệt lưu ý, con hàng này trong lúc hỗn loạn đột nhiên rời đi, dường như đang theo dõi một thành viên Ma Trận định rời khỏi hội trường."

Trịnh Viễn Đông nhíu mày.

Hắn nhắm mắt lại sắp xếp tất cả manh mối mình lấy được một lần nữa, khi hắn lại mở mắt ra liền nói:

“Nếu là thành viên Ma Trận khi nghe chuyện của công xã Long Hồ thì sẽ không rời đi, hẳn phải ở lại tiếp tục xem náo nhiệt. Đó không phải thành viên Ma Trận, hắn rời đi để mật báo cho người ta. Ta cảm thấy, Khánh Trần có khả năng là đang tìm người, người này có quan hệ với công xã Long Hồ, công xã Quang Minh."

Lúc này, sảnh triển lãm lầu một bỗng nhiên náo nhiệt lên.

Lộ Viễn từ trên lầu nhìn xuống, kinh ngạc nói với Trịnh Viễn Đông:

"Ông chủ, Lý Dịch lại đến đây."