Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 1105: Thuật Ẩn Thân




Trong chiến trường, Thiên Sứ Sáu Cánh của W bị bốn tên Lee Hyun Ji vây vào giữa, lúc này Thiên Sứ Sáu Cánh vừa xuất hiện đã khiến người ta kinh ngạc kia lại giống như một thiếu nữ bị ức hiếp.

Mà Lee Hyun Ji dường như đã sớm biết nên ứng đối W như thế nào.

Thiên Sứ Sáu Cánh lơ lửng giữa không trung dưới sự điều khiển của W, nhiều lần muốn thoát khỏi vòng vây của Lee Hyun Ji nhưng một lần lại một lần bị Lee Hyun Ji kéo vào trong trận đấu.

Mỗi một quyền đánh ra sắc mặt W liền tái đi một phần.

Nếu Lee Hyun Ji đánh tan Thiên Sứ Sáu Cánh ngay tại chỗ, sợ là W cũng mất nửa cái mạng!

Có thành viên tổ chức Future muốn giải vây, kết quả là họ đã đánh giá thấp thực lực của Lee Hyun Ji.

Bốn tên Lee Hyun Ji này dậm mạnh chân, đạp vỡ từng phiến đá lát đường.

Những phiến đá lát nhìn có vẻ cứng rắn dưới chân hắn lại như đậu hũ.

Trên mặt đất đầy vết rạn, vỡ ra một lượng lớn đá vụn.

Theo những nắm đấm Lee Hyun Ji nện lên người Thiên Sứ Sáu Cánh, bước chân của hẵn di động, một cước tùy ý liền có thể đá đá vụn trên mặt đất lên, như đạn bắn bao trùm.

Bốn tên Lee Hyun Ji vừa vây công Thiên Sứ Sáu Cánh, vừa dùng đá vụn phòng thủ.

Đá vụn bay liên tục trên không trung, tiếng thét cũng liên miên không dừng lại.

Ép tất cả thành viên Future bất đắc dĩ phải tìm chỗ nấp.

Có thành viên tổ chức Future nấp sau một cây cột điện, lặng yên không tiếng động đưa tay thò súng ra, không đợi hắn bóp cò, một viên đá vụn đã chuẩn xác xuyên qua cánh tay hắn.

Lúc này mọi người mới phát hiện, Lee Hyun Ji có thể làm nhiều việc cùng lúc, luôn luôn chú ý đến bốn phía.

Một tên cao thủ cấp C lặng yên tới gần, thế nhưng Lee Hyun Ji lại một lần nữa bước ra một bước, xuất hiện thêm một phân thân.

Còn chưa chờ tên cao thủ cấp C kia kịp phản ứng, phân thân Lee Hyun Ji đã dùng thế như sấm sét giáng một chưởng lên lồng ngực hắn.

Bụp một tiếng giòn vang, tiếng không khí nổ tung lúc xuất lực nương theo tiếng xương ngực cao thủ cấp C vỡ vụn, cùng nhau bắn ra!

Cấp C ở trước mặt cấp A, chỉ như gà đất chó sành.

Không ai biết Lee Hyun Ji còn giữ lại bao nhiêu thực lực, nên cũng không ai dám xung phong lên trước nếm thử.

Thế bọn chúng mới biết, Lee Hyun Ji không nhanh chóng kết thúc cuộc chiến với Thiên Sứ Sáu Cánh, đơn giản là vì không dùng toàn lực.

Không ai biết liệu Lee Hyun Ji còn đòn sát thủ gì, thậm chí cũng không biết Lee Hyun Ji nào mới là thật.

Chỉ khi tìm được chân thân, mới có thể kết thúc cuộc chiến.

Nhưng làm sao tìm được đây?

Cao thủ Cấp A chính là tài nguyên cấp chiến lược chân chính của mỗi tổ chức du hành, bọn họ đã thoát khỏi phàm tục, lấy sức một mình liền có thể chấn nhiếp một cuộc chiến!

Lúc này, W đứng ngoài chiến trường lạnh lùng nhìn Thiên Sứ Sáu Cánh bị vây công, sắc mặt trắng bệch nhưng vẫn tỉnh táo như cũ.

Khác với vẻ chật vật của Thiên Sứ Sáu Cánh, hắn đang quan sát.

"Có thể xác định Lee Hyun Ji là cao thủ thế giới trong sử dụng một loại kỹ thuật đảo ngược nào đó để xuyên không, nếu là người du hành chân chính, không có khả năng trong thời gian ngắn có được thân thể và sức mạnh cường đại như thế, cũng không thể vận dụng thành thạo được như vậy."

W phán đoán:

"Lúc này hắn đang chừa cho mình một đường lui, dường như hắn biết chúng ta vẫn còn người núp trong bóng tối, động thủ đi, đừng động đến hắn, giết Lee Myung Ho trước."

Vừa mới nói xong.

Lee Myung Ho bỗng cảm thấy sau cổ mát lạnh.

Hắn vô thức thấp người xuống, chỉ cảm thấy có một lưỡi đao sắc bén lướt qua đầu.

Thế nhưng Lee Myung Ho chắc chắn rằng vừa mới nãy phía sau hắn không có người!

Chỉ thấy vị thủ lĩnh Kashima này bổ nhào về phía trước, trong lúc nhào tới quay đầu nhìn lại thì thấy trong bóng đêm một bóng người mờ ảo lắc lư tiếp cận mình!

"Thuật ẩn thân?!"

Lee Myung Ho kinh hãi hô.

Hắn không nghĩ tới, trong tổ chức Future lại còn giấu loại dị năng giả có năng lực âm hiểm này, rất khó lòng phòng bị!

Còn không chờ hắn rơi xuống đất, trên lầu cao phía xa đã có tiếng súng bắn ra, là tay bắn tỉa của tổ chức Future đã vào vị trí bóp cò!

Phụp một tiếng, Lee Myung Ho cảm thấy phần bụng mình bị một viên đạn xuyên thủng, trong nháy mắt ruột chảy đầy đất.

Cảm giác sau khi trúng đạn đầu tiên là tê rần, ngay sau đó cảm giác đau đớn bứt rứt xâm nhập tất cả dây thần kinh trên thân thể hắn.

Giọt mồ hôi lạnh to như hạt đậu trên trán Lee Myung Ho rơi xuống, sắc mặt hắn lập tức tái nhợt.

Hắn biết mình không sống nổi, cho dù có Lee Hyun Ji bảo hộ rời đi, cũng không có khả năng trong vòng 5 phút tìm được nơi cứu chữa.

Chỉ cần năm phút đồng hồ, hắn sẽ chết vì mất máu quá nhiều.