Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 1096: Vẫn Không Chịu Ngoan Ngoãn




Nhưng hiện giờ Trịnh Viễn Đông đã che giấu toàn bộ danh sách và tài liệu của thành viên Jindai lẫn Kashima, hắn tìm được một vài tên tôm tép thì vẫn phải tốn công tốn sức để thẩm vấn, tra hỏi tên của người khác.

Khi tác chiến ở một khu vực xa lạ, điều kiện biết được tên thật trở nên vô cùng hà khắc.

Khi bầu không khí ở bên ngoài vô cùng căng thẳng thì Khánh Trần đang dẫn theo Cabris ngồi trong một quán rượu nhỏ.

Cabris đột nhiên cảm thấy mình chính là thú nuôi của thiếu niên này.

Nhưng toàn bộ Amsterdam này, ngoài Khánh Trần ra thì chỉ có Cabris biết chuyện quái quỷ gì đang xảy ra ở trong thành phố này.

Hắn nhìn thấy cảnh Kurokawa Kaito bị khống chế đi chịu chết.

Hắn nhìn thấy khoảnh khắc Khánh Trần biến thành Lee Myung Ho để lừa gạt mọi người.

Đây chính là bàn tay vô hình dẫn dắt tiết tấu ở trong thành phố Amsterdam, không có bất kỳ ai chú ý tới thiếu niên Khánh Trần này cả, nhưng sức ảnh hưởng của người này lên thành phố Amsterdam vô cùng to lớn.

Thật ra Khánh Trần muốn hóa trang thành Jindai Gura, nhưng Jindai Gura thấp quá, hắn không thể ngụy trang thành đối phương được.

Trên tài liệu của Trịnh Viễn Đông, Jindai Gura chỉ cao 159cm.

Khánh Trần biết Trịnh Viễn Đông chắc chắn sẽ không nói đùa chuyện này, nếu không thì hắn sẽ nghĩ vị lãnh tụ của Côn Luân này đang cố tình nói xấu đối phương.

Hắn nói thầm:

“Chẳng trách lúc trước khi đánh lén tổng bộ Jindai thì trường mâu Sparta không chạm vào hắn, hóa ra là do lùn quá…”

Lúc này Khánh Trần nhìn về phía Cabris:

“Chiếc nhẫn ở ngón út của ngươi có tác dụng gì vậy hả, có điều kiện thu nhận như nào? Nếu như ngươi không nói vậy kết cục của ngươi sẽ không khác gì với Kurokawa Kaito đâu.”

Trong làm Cabris thầm nghĩ có quỷ mới tin lời ngươi nói, hắn là người duy nhất ở Amsterdam chứng kiến mọi chuyện, thiếu niên lòng dạ ác độc này sẽ thả hắn đi sao?

Không thể nào!

Vả lại ngài không mở giam cầm cho ta thì sao ta có thể nói cho ngài biết được cơ chứ!

Nhưng đúng vào lúc này, có mấy đường xạ tuyến màu đỏ, ấn chứa năng lượng nhiệt độ cực cao tỏa ra trên mặt đất.

Ngay lập tức, ở phía xa xa, khắp nơi bùng lên ánh lửa.

Khánh Trần biết đó chính là năng lực của Mike, cao thủ cấp A thuộc tổ chức Future. Hôm nay đối phương vừa mới sử dụng thủ đoạn này để giết chết Kurokawa Kaito.

Khi đó hắn đang lẩn giữa đám đông đi đường, nhìn thấy năm luồng xạ tuyến màu đỏ bắn ra từ năm ngón tay phải của đối phương, đan xen vào nhau, cắt đứt thân thể của Kurokawa Kaito.

Miệng vết thương như bị đốt cháy, biến thành màu nâu đen.

Xem ra Mike đã bắt đầu chiến đấu với Jindai và Kashima, Khánh Trần tò mò muốn biết liệu Jindai và Kashima có cao thủ cấp A ẩn nấp hay không. Nếu không vậy chẳng phải Mike sẽ làm gỏi đối phương?

Hắn bắt đầu cảm thấy lo lắng cho Jindai và Kashima.

Phải biết họ là hàng xóm tốt ở châu Á của bọn hắn đó, Khánh Trần lo lắng cũng là chuyện bình thường.

Chủ yếu là lo họ chết ít quá.

Khánh Trần nhìn sang phía Cabris:

“Hiện giờ ta không giam cầm ngươi nữa, ngươi nói cho ta biết điều kiện thu nhận của nó là gì, được không?”

Trong lòng Cabris mừng rơn, chỉ cần đối phương có chuyện cần đến mình thì mình vẫn còn cơ hội!

Ngay sau đó, Cabris đột nhiên cảm thấy quyền khống chế thân thể quay trở lại.

Nhưng hắn cũng không hề để tâm tới Khánh Trần mà bất ngờ mở miệng hét lớn:

“Cứu ta!”

Vừa hét được hai chữ thì cảm giác đứng ngoài quan sát đầy quen thuộc lập tức xâm nhập, một lần nữa, Cabris mất đi quyền khống chế thân thể của mình.

Khánh Trần cười tủm tỉm:

“Quả nhiên ngươi vẫn không chịu ngoan ngoãn.”

Nhưng Cabris không hề tuyệt vọng.

Hắn biết chắc chắn tổ chức Future đang truy tìm tung tích của mình, chắc chắn một cựu nhân viên của cơ quan tình báo CIA đang ở rất gần vị trí của cả hai.

Chắc chắn đối phương có thể bám theo manh mối Khánh Trần cố tình giáng họa cho Lee Myung Ho để đuổi tới nơi này.

Khi nãy Cabris hét rất lớn, tất cả dân cư trên con đường này sẽ trở thành đầu mối mới.

Nhưng Cabris đã hét lên rồi nhưng hắn đột nhiên nhận ra Khánh Trần không hề vội rời khỏi con đường này mà tiến vào trong một hẻm nhỏ, khống chế hắn cùng trèo lên một công trình ở bên đường.

Hai người lặng lẽ đứng trên nóc một căn nhà ba tầng, quan sát bên dưới.

Cabris ý thức được một vấn đề, Khánh Trần không tính trốn, thiếu niên này đã nhận ra có người đang đuổi theo nên quyết đoán định giết chết kẻ theo dõi ở nơi này!

Nhưng Cabris nghĩ mãi cũng không hiểu được.

Dựa vào đâu cơ chứ? Ngươi chỉ có một người thôi mà!

Nếu như có cô bé kia giúp đỡ thì còn được, nhưng cô bé đó đã tiêu hao quá nhiều tinh thần lực, đang nghỉ ngơi trong nhà trọ.

Trong thời gian mấy ngày này, Cabris là người đứng bên quan sát toàn bộ mọi chuyện, hiểu rõ thiếu niên này mới chỉ là cấp C, thực lực kém xa cô gái kia.