Nhiều phút trôi qua, cô vẫn đang tập trung suy nghĩ, tính toán tới lui một cách kỹ càng. Tuy lo sợ thân phận bị bại lộ vì đột ngột phải dọn về ở cùng anh nếu nhận việc, nhưng mức lương cao ngất ngưởng so với những công việc khác và cả những việc trước đây cô từng làm qua khiến Bạch Nhiễm đang dần bị tiền làm "mờ mắt". Thật sự bây giờ cô rất cần tiền, chị hai của cô đang chờ phẫu thuật ghép tim, nếu còn kéo dài thêm nữa, bệnh tình của chị ấy trở nặng sẽ gây ảnh hưởng đến tính mạng.
Trông cô có vẻ chần chừ, thái độ có chút gì đó khá nghiêm trọng. Vĩ Luân nghe Tử Duệ nói cô đang rất cần việc làm, nhưng xem ra anh lại thấy cô đang trầm ngâm đắn đo.
- Hợp đồng có chỗ nào không thỏa đáng à?
Cô có chút hoang mang, cảm xúc rối bời trong mớ suy nghĩ hỗn tạp nên chẳng hiểu rõ câu hỏi của anh.
- Ý cậu là...
Vĩ Luân mặt vẫn lạnh như băng, đôi môi đến nửa nụ cười cũng chẳng thấy xuất hiện.
- Cậu có vẻ nghĩ ngợi nhiều. Chẳng lẽ còn vướng mắc ở điều khoản nào đó?
Thì ra anh thấy cô có chút chậm chạp trong việc ký kết nên đã cất lời đánh tiếng. Bạch Nhiễm vội lắc đầu, chỉ cần nhìn thấy mức lương thỏa thuận ghi trên hợp đồng thì bao lo lắng, hoang mang trong cô sẽ lập tức trở về con số không.
- Do tôi tập trung đọc kỹ hợp đồng thôi, mọi điều khoản đều rất hợp lý. Tôi...tôi sẽ ký ngay đây.
Dù cả hai từng là bạn cùng lớp nhưng sao cô cứ cảm thấy Vĩ Luân thật xa cách. Còn lạnh nhạt hơn cả người lạ lần đầu gặp nhau.
Cô đặt bút vào khoảng trắng, có hơi do dự vài giây nhưng rồi vẫn quyết định đè ngòi bút, phủ mực lên giấy, chữ ký cùng họ tên rõ nét đã được ghi nhận lại.
Sau khi hoàn thành thủ tục cơ bản, Vĩ Luân nhìn sơ qua chữ ký của cô rồi dứt khoát lặp lại câu nói thêm lần nữa.
- Ngày mai cậu dọn đến nhà tôi.
Trải qua mười năm dài đằng đẵng mới gặp lại nhau, nào ngờ cô phải đối diện với anh trong hoàn cảnh này. Mạch Vĩ Luân vẫn lạnh nhạt như thế, một chút niềm nở cũng chẳng có, chắc vì do trước đây hai người không thân hề thiết.
Bạch Nhiễm gật đầu, dù trong lòng cô vẫn còn tồn đọng rất nhiều nỗi âu lo:
- Tôi biết rồi.
Anh đưa cho cô địa chỉ, Bạch Nhiễm chẳng thể ngờ có một ngày cô lại sống chung nhà với người trong mộng. Tuy nhiên tình huống dường như rất trái ngang. Trong mắt anh, từ trước đến nay cô vẫn luôn là một người đàn ông thì làm sao có chuyện nảy sinh tình cảm, Bạch Nhiễm chỉ biết tự trách bản thân đa tình.
-------------------------------------
Lúc cô dọn đồ sang nhà anh thì Vĩ Luân đã đến công ty, anh dặn dò người làm sắp xếp phòng cho Bạch Nhiễm. Nơi Vĩ Luân ở là một căn hộ cao cấp ở tầng hai mươi trong tòa chung cư dành cho giới thượng lưu. Căn nhà rộng lớn với đầy đủ tiện nghi lẫn thiết bị hiện đại, cô còn nghe người giúp việc giới thiệu anh có cả một phòng xem phim tại gia chẳng thua kém ở rạp.
Cô ở ngay cạnh phòng anh, căn hộ có tận ba phòng ngủ. Một phần tường của căn hộ làm bằng kính cường lực nên từ bên trong có thể nhìn ngắm được trọn vẹn cảnh đẹp của thành phố. Đây cũng là lần đầu tiên cô ở nhà trên chung cư cao tầng. Trước đây khi còn ở Bạch gia, cô cùng mẹ và chị hai sống trong dinh thự, được ăn sung mặc sướng vì Bạch lão gia rất thương yêu cô, ông ấy nghĩ cô là con trai nên hết mực cưng chiều. Cộng thêm việc Bạch Nhiễm học giỏi, luôn đạt thành tích xuất sắc nên ông ấy rất tự hào về "cậu con út". Nào ngờ năm cô vừa tròn mười tám tuổi, ba cô đột ngột qua đời. Cô cùng mẹ và chị hai bị vợ lớn của Bạch lão gia hãm hại, nhẫn tâm đuổi khỏi Bạch gia. Cũng từ đó, Bạch Nhiễm lăn lộn ngoài đời tận chục năm, vất vả lao động, trở thành trụ cột chính để lo cho mẹ và chị gái.
Sau khi được người làm dẫn dắt tham quan một vòng căn hộ, cô trở về phòng của mình, bắt đầu sắp xếp đồ đạc. Bạch Nhiễm lấy ra vài bộ đồ ngủ nữ tính, đây là số quần áo cô đã mua kể từ khi rời khỏi Bạch gia. Vì ban ngày phải mang lớp vỏ bọc "đàn ông" để sống nên cô chỉ có thể mua vài bộ đồ ngủ bánh bèo để tối mặc vào tạo cảm giác thoải mái và được là chính mình.
Nhưng xem ra bây giờ phải tạm dẹp bỏ mớ đồ này, vì sống chung nhà với Mạch Vĩ Luân nên cô phải hết sức cẩn thận, tốt nhất là luôn mặc quần áo nam để tránh bị bại lộ. Bạch Nhiễm nhìn những bộ đồ ngủ với ánh mắt đầy tiếc nuối: "Trước mắt mình sẽ không được mặc chúng trong một năm".
Tiếng chuông điện thoại làm đứt đoạn mạch cảm xúc của cô, Bạch Nhiễm vội xem máy, cô nhìn thấy Vĩ Luân gửi tin nhắn cho mình, nội dung chỉ vỏn vẹn một dòng ngắn gọn:
"Lịch làm việc của tôi trong một tuần".
Mạch Vĩ Luân quả thật nhanh nhẹn và có quy tắc, mọi chuyện đều đã được anh sắp xếp sẵn. Bạch Nhiễm liền trả lời: "Được, tôi biết rồi".
Cô xem qua lịch trình của anh và phát hiện ra tối nay anh có một cuộc hẹn, là tiện tân gia nhà chú ruột của Vĩ Luân.
- Mình...cũng phải đi theo sao?
Anh thuê vệ sĩ bên cạnh anh 24/7, như vậy có nghĩa là cô phải ở bên cạnh anh mọi lúc, chỉ trừ khi về nhà, ngoài ra anh đi đâu, làm gì cô đều phải ở cạnh.
Ngẫm nghĩ một lúc, Bạch Nhiễm lại nhắn cho anh một tin: "Tôi thu xếp xong rồi, bây giờ tôi sẽ đến công ty với cậu".