Một,
Hai,
Ba,
Bốn,
Năm.
Hứa Ý cố ý đếm qua một lần, có khoảng năm học sinh mới!
Không đúng, năm bé này cũng không chắc là đồng ý nhập học hết.
Nhưng mà, có thể đến thêm một bé là nhiều thêm một bạn học dễ xương nha!
Chờ chút!
Những người này đều là... đồng nghiệp của Issa và Lý Khắc á?
Chẳng lẽ là Issa và Lý Khắc giới thiệu họ tới?
Cậu lập tức gửi tin nhắn cho Issa, hỏi thăm tình huống.
Đúng thật là kết quả PR hết mình của vợ chồng Issa.
Cậu ngỏ lời cảm ơn với Issa.
Tiếp đó cậu chấp nhận lời mời kết bạn của mấy phụ huynh học sinh mới này.
Đúng lúc mấy bé con đang ở trong bãi tập chơi bóng su, quanh đây không có gì nguy hiểm, cậu liền gửi tin nhắn chữ cho các phụ huynh học sinh mới.
Sau khi chuyện trò hết sức ngắn gọn, phụ huynh của năm học sinh mới xác định sẽ đến xem thử hoàn cảnh của trường mẫu giáo Hồng Tinh, Hứa Ý vui vẻ đồng ý, tắt quang não, cậu bắt đầu chơi đùa cùng các bé, lúc tan học, cậu giao bánh bao nhân trứng sữa, cơm nắm lẫn mấy bé con cho các phụ huynh.
Trong tài khoản của cậu lại tăng thêm 120 tinh tệ.
Mỉm cười nhìn mấy bạn nhỏ rời đi cùng bố mẹ, cậu tranh thủ đóng cổng trường đi tới khu thương mại mua đồ ăn, nhanh chóng mua bột gạo khoai tây các thứ rồi trở về.
Mệt tới thở hồng hộc.
Nhưng trong lòng cậu vẫn bừng lửa nóng, cảm thấy tương lai rất tốt đẹp, nhìn khoai tây cũng thành "mắt phượng mày ngài", thậm chí còn nảy ra ý tưởng qua một khoảng thời gian ngắn mang theo các bé con đi trồng khoai tây, có điều tạm thời ăn cơm trước đã.
Cậu nấu cơm, xào một đĩa khoai tây sợi.
Ăn uống no đủ, cậu đi tản bộ một chút.
Trở về trong phòng mình, bắt đầu lướt xem thông báo tuyển nhân viên trên quang não, xem mèo vẽ hổ [1] mà soạn bản vắn tắt cho thông báo tuyển dụng giáo viên mầm non, trường mẫu giáo Hồng Tinh của cậu ở nơi hẻo lánh, tạm thời cũng không có bao nhiêu bé, công việc cũng không tính là bận bịu.
([1] sao chép một cái gì đó một cách máy móc mà cố gắng không mô phỏng hoàn toàn.)
Vì thế cậu trả tiền lương 2500 tinh tệ.
Vì để có thể hấp dẫn người ứng đơn, cậu cố ý thêm phúc lợi "bao ăn ở" hậu hĩnh này vào, đăng lên hệ thống tuyển dụng, vừa ngủ dậy đã được hồi âm.
Buổi trưa người ứng đơn liền tới trường mẫu giáo Hồng Tinh.
Là một nữ học sinh trẻ tuổi duyên dáng ngọt ngào.
Cô đi vào cổng trường, còn có chút xấu hổ nói: "Chào anh, em tên là Kiều Y, là giáo viên mầm non đã nộp đơn, xin hỏi hiệu trưởng Hứa Ý ở nơi nào ạ?"
Hứa Ý nói: "Anh chính là hiệu trưởng Hứa Ý."
Kiều Y ngây người một lát, thực sự không nghĩ rằng hiệu trưởng Hứa còn trẻ như vậy.
Lấy lại tinh thần liền đưa bản sơ yếu lí lịch trong tay cho Hứa Ý.
Hứa Ý phát hiện Kiều Y còn nhỏ hơn một tuổi so với cậu, cậu hỏi: "Vừa mới tốt nghiệp à?"
Kiều Y có chút lúng túng gật đầu: "Dạ."
Hứa Ý lại hỏi: "Lấy được giấy phép hành nghề giáo viên mầm non từ khi nào?"
Kiều Y thành thật trả lời: "Mới vừa lấy được năm nay."
"Có kinh nghiệm chưa?"
"Năm ngoái nhân thời gian rảnh có đến trường mẫu giáo để thực tập."
"Thời gian thực tập được bao lâu?"
"Ba tháng." Kiều Y không nắm chắc mà nói.
Bạn học của cô đều thực tập nửa năm trở lên, hơn nữa vừa tốt nghiệp đã có thể tới trường mẫu giáo để làm việc, cô thì chẳng thể đi làm việc ở trường mẫu giáo, công ăn việc làm ở tinh cầu 1413 thật sự rất ít, cô cũng không được tính là học sinh xuất sắc đáng để giành giật, cho nên vẫn không tìm được công việc phù hợp, nên đi tới nơi này.
"Thực ra anh cảm thấy CV của em khá ổn." Hứa Ý xem lướt qua hết sơ yếu lí lịch rồi nói.
Kiều Y bỗng kinh ngạc nhìn Hứa Ý.
Đây là lần đầu tiên cô được khen ngợi trong nửa năm qua đi tìm việc làm.
Hứa Ý nói tiếp: "Điều kiện nơi này của anh em cũng thấy đấy, không có công nghệ cao gì, cũng chẳng xa hoa, hiện nay chỉ có mười bé, cũng chỉ có một hiệu trưởng là anh, không có giáo viên dạy trẻ nào khác, công việc hoàn toàn dựa vào sức người, tiền lương cũng thấp hơn so với những nơi khác, nếu về sau có phát triển, thì sẽ tăng thêm tiền lương, không biết em có bằng lòng công tác ở nơi này hay không?"
"Bằng lòng ạ." Kiều Y rất dứt khoát gật đầu.
Hứa Ý ở trong lòng nghĩ cô nàng Kiều Y này không tệ, cũng muốn Kiều Y ở lại, thái độ không khỏi mềm dịu hơn, nói: "Vậy thì được, để anh mang em đi làm quen với hoàn cảnh một chút."
Kiều Y đi theo Hứa Ý, phát hiện trường mẫu giáo Hồng Tinh quả thật đơn sơ, khu làm việc hành chính, khu vui chơi đều trống không.
Lúc đi tới phòng ngủ của lớp mầm, chợt nghe tiếng nước "rào rào".
Cô quay đầu nhìn lại.
Thấy một bé con béo ị đi ra từ phòng vệ sinh, một tay kéo quần con, tay kia vô thức gãi gãi khuôn mặt nhỏ nhắn, híp mắt đi tới giường nhỏ, từ đầu đến cuối không hề chú ý rằng, nửa quả mông vẫn còn lộ ra bên ngoài.
"O'Neill" Hứa Ý khẽ gọi một tiếng.
O'Neill vẫn còn buồn ngủ mà xoay đầu lại, nhập nhèm kêu: "Hiệu trưởng."
Hứa Ý hỏi: "Con làm gì vậy?"
"Con xi xi ạ."
"Kéo quần cho tốt nha."
O'Neill cúi đầu nhìn quần của mình một chút, cảm thấy mình kéo tốt lắm rồi mà, nhưng sao một bên mông cứ lành lạnh.
Bé nhìn lại, "í da" một tiếng, cái mông lộ ra ngoài rồi, bé dùng sức kéo quần một cái, nửa quả mông trắng trắng mềm mềm rung bật lên, rồi tụt vào trong quần, bé nói với giọng non nớt: "Kéo được rồi."
Hứa Ý hỏi: "Còn ngủ à?"
"Ngủ ạ."
"Đi thôi."
O'Neill đi trên đôi dép mang ngược, đến cạnh giường Phí Phí.
Hứa Ý nói: "Đi nhầm giường kìa."
O'Neill thực sự quá buồn ngủ, "A" một tiếng rồi đổi chỗ.
Leo tới trên giường mình, ngủ ngay tức khắc.
Hứa Ý nói với Kiều Y: "Đây là phòng ngủ của lớp mầm, chúng ta đi xem nơi khác."
Kiều Y gật đầu, trong lòng còn bởi vì hành động của O'Neill, sinh ra một loại kính trọng đối với Hứa Ý, thế mà lại có thể dịu dàng mềm mỏng giáo dục các bé tốt như vậy, bé con ngủ tới mơ màng mà chẳng đái dầm, trái lại tự mình đi xi xi, còn biết xả nước bồn cầu nữa chứ.
Đáng yêu quá đi mất.
Cô không khỏi thích trường mẫu giáo khác lạ này.
Đi thăm hết tất cả các phòng và thiết bị, không chút do dự ký vào hợp đồng lao động.
Vì để vào trạng thái làm việc nhanh hơn, nên cô vào làm ngay luôn, còn đặc biệt nhấn mạnh nói hôm nay là để cô hiểu thêm công việc, không cần tính tiền lương.
Hứa Ý quá nghèo, hận không thể nhìn nhầm một tinh tệ thành mười tinh tệ, tất nhiên đồng ý.
Vừa đúng lúc này mấy bạn nhỏ đều tỉnh dậy, cậu trông cho đám bé con mặc quần áo, xem mặc được hay mặc không được.
Cậu ở bên hướng dẫn một chút, từ đầu đến cuối không hề giúp đỡ.
Kiều Y nhìn mà trợn mắt há mồm.
Mấy bé con này thế mà không cần sự giúp đỡ của người máy cùng thầy cô, lại có thể tự mình mặc quần áo.
Độc lập quá!
Cô thích mấy bạn nhỏ như này!
Cô mỉm cười nhìn đám bé con.
Dưới sự ra hiệu của Hứa Ý, cô nói với các bé: "Chào mấy bạn nhỏ đáng yêu, cô là Kiều Y, là giáo viên mới tới của các con, về sau các con cứ gọi cô Tiểu Kiều là được."
Đám bé con nhìn chằm chằm Kiều Y.
Hứa Ý hỏi: "Sao vậy?"
Phí Phí nói: "Cô Tiểu Kiều đẹp ghê!"
Hứa Ý: "..."
Kiều Y cười nói: "Cảm ơn con."
O'Neill ngẩn ngơ, nhìn Hứa Ý hỏi: "Hiệu trưởng Hứa Ý, thầy phải đi ạ?"
"Thầy phải đi đâu chứ?" Hứa Ý hỏi ngược lại.
"Thầy không mang con theo ạ?"
"Ai nói?"
"Thầy tìm giáo viên mới rồi còn gì." Vẻ mặt O'Neill chẳng vui mừng chút nào.
"Thầy tìm giáo viên mới, thì là muốn cùng giáo viên mới mang tụi con đi chơi, không phải thầy phải đi." Hứa Ý cười nói.
"Thật vậy chăng?"
"Thật nha, có thích cô Tiểu Kiều không?"
"Thích ạ!" Chỉ cần Hứa Ý vẫn ở, O'Neill liền vui vẻ.
Kiều Y lớn lên duyên dáng, lúc cười rộ lên con mắt lại cong cong, âm thanh cũng ngọt ngào, quan trọng nhất là cô thích trẻ em, cho nên cô chỉ tốn thời gian một tiếng đồng hồ đã quen thuộc với mấy bé rồi.
Có điều cô cũng không có đoạt công việc quá mức, chỉ đứng ở một bên xem Hứa Ý dạy mấy bé.
Cô phát hiện tốc độ nói của hiệu trưởng Hứa Ý tuy có chậm rãi, thế nhưng vẫn không giống với những giáo viên ở mấy trường khác cố ý nói hùa theo các bé, mà là bình đẳng trao đổi cùng mấy bạn nhỏ.
Giống y như hiệu trưởng Hứa là bạn nhỏ thứ mười một của trường mẫu giáo Hồng Tinh vậy.
Hiệu quả tốt một cách lạ kỳ.
Mấy bé con đều đặc biệt thích hiệu trưởng Hứa Ý.
Thực ra cô cũng thích hiệu trưởng Hứa Ý nữa.
Cảm giác hiệu trưởng Hứa Ý mang đến kèm theo khí chất trên người cậu, làm cho người khác thấy rất thoải mái.
Đúng lúc này chuông cổng trường vang lên, cô quay đầu nhìn, thấy ở cổng trường có một vài người đứng, cô nói với Hứa Ý: "Hiệu trưởng, bên ngoài có người tới."
Hứa Ý nâng mắt nhìn, ở trước cửa có ba người trưởng thành kéo tay ba bé nhỏ.
Cậu biết họ là người nhà của đồng nghiệp Issa và Lý Khắc đến để xem trường.
Vì thế cậu nói với Kiều Y: "Tiểu Kiều, em trông giúp mấy bé, anh đi tiếp bọn họ một chút."
Kiều Y như nhận được nhiệm vụ lớn, trịnh trọng nói: "Được, hiệu trưởng."
Hứa Ý đi tới cổng, tự mình mở cổng trường.
"Cậu là hiệu trưởng Hứa Ý?" Một người đàn ông hơi mập hỏi.
"Đúng vậy, chào mọi người, tôi là Hứa Ý."
"Chúng tôi là đồng nghiệp của Issa, đến xem trường."
"Được, mời vào ạ." Hứa Ý mời bọn họ đi vào trong trường.
Ánh mắt bọn họ đảo qua đảo lại quan sát bốn phía trường mẫu giáo Hồng Tinh, không được bao lâu trong mắt liền hiện lên một chút ghét bỏ, phát hiện này là do Kiều Y lúc rảnh rỗi nhìn thấy được.
Cô theo bản năng nhìn về phía Hứa Ý.
Phát hiện Hứa Ý không vì sự chê bai của mấy người này mà đổi sắc mặt chút nào, vẫn cứ không kiêu ngạo cũng chẳng ton hót mà trò chuyện với những người này, mang theo bọn họ đi bộ quanh trường mẫu giáo Hồng Tinh một hồi.
Kiều Y cảm thấy ba người này chê bai trường mẫu giáo Hồng Tinh rõ ràng, có vẻ sẽ không cho con nhập học vào trường mẫu giáo Hồng Tinh.
Có điều việc này không ngăn cô khâm phục hiệu trưởng Hứa Ý,chỉ lớn hơn cô một tuổi, đã đỉnh như thế rồi, đưa mắt nhìn đám hiệu trưởng Hứa Ý đi vào phòng hoạt động, cô liền chỉ mấy bé con chơi trò "123 đầu gỗ không được nhúc nhích".
Rõ ràng chỉ là một trò chơi rất đơn giản, mấy bé vẫn chơi rất nghiêm túc, cũng khơi lên tính trẻ con của Kiều Y, cảm thấy trò chơi rất vui.
Cùng chạy cùng dừng với mấy bé con, sau đó sung sướng mà cười rộ lên.
Trong đó O'Neill với Phí Phí ngẩng đầu cười to nhất, cô xem như đã phát hiện trong mười bạn nhỏ, hai bé này là hoạt bát nhất.
Chơi đang vui, thấy Hứa Ý mang theo ba phụ huynh ba bé nhỏ đi ra, cô cũng không có tâm tư quản chuyện khác, tiếp tục chơi chung với các bé.
Đến khi Hứa Ý đưa ba phụ huynh ba bé con rời đi.
Cô mới hỏi: "Hiệu trưởng, bọn họ không muốn nhập học ạ?"
Hứa Ý nói: "Không chắc nữa."
"Hình như bọn họ rất chì chiết trường mẫu giáo của chúng ta mà." Nói hết lời này, Kiều Y liền có chút hối hận, cô chỉ mới nhậm chức, hình như đã quản hơi nhiều rồi.
Hứa Ý lại bởi vì câu "trường mẫu giáo của chúng ta" kia của Kiều Y mà an lòng, cô nàng mới vừa tốt nghiệp này không giống với những người khác, không có nhiều suy nghĩ cong lượn quanh quẩn, có sao nói vậy, rất tốt.
Cậu cười nói: "Bọn họ đúng là chê bai trường mẫu giáo của chúng ta quá đơn sơ, có điều ngày mai bọn họ sẽ phải tới làm thủ tục nhập học."
"Vì sao vậy ạ?" Kiều Y khó hiểu.
===========
Suy nghĩ của tác giả:
---
Kiều Y: O'Neill thật là đáng yêu!
O'Neill: Con biết con dễ thương mà! Cô nhìn thấy chẳng qua chỉ là một góc nhỏ trong tảng băng của con thôi!
Hứa Ý: Không phải, cô ấy nhìn thấy một nửa quả mông của con.
O'Neill: = 口 =!