Nhà Tôi Thật Sự Có Mỏ Vàng

Chương 42




Dung Dung bất giác mỉm cười khi nhìn những nội dung chuyển tiếp này.

Chó Lương huơ tay hai lần trước mặt cô, “Bị kim cương sáng chói làm mù mắt rồi hả?”

Cô cất điện thoại, đeo nhẫn vào tay, hơi nhướng mày, “Chiếc nhẫn này đẹp không?”

“Viên kim cương này còn lớn hơn ngón tay của mày, tao có thể nói không đẹp không?” Chó Lương xua tay. Rõ ràng trong lòng rất muốn tỏ vẻ thanh cao, khinh thường tờ tiền chói mắt này, nhưng cặp mắt lại không nhịn được lướt qua ngón tay của Dung Dung, “Mày đang đeo một xấp tiền trên tay đấy.”

Để phối hợp với màu chủ đề của lễ khai trương, hầu hết hôm nay mọi người đều diện lễ phục tối màu. Lối trang điểm của các quý cô vừa lạnh lùng, vừa xinh đẹp. Đi ngang qua hành lang có mặt gương 360 độ bao quanh, rõ ràng Dung Dung cảm nhận được có máy ảnh tự động lia qua trước mắt.

Đây là phương thức quay phim được ưa chuộng nhất trong các buổi lễ khai trương mấy năm gần đây. Họ sẽ truyền hình trực tiếp, quay một vòng quanh khách mời, kiểm tra mọi phương diện của khách mời từ trực diện, góc mặt và sau gáy. Nói chung những ai không có ngoại hình đẹp sẽ chết ngay tại đây.

Chó Lương rất nhanh trí xoay người theo máy quay, cho dù quay thế nào vẫn là đứng chính diện máy quay.

Cuối cùng, cô ấy lại lè lưỡi trước ống kính.

Mưa bình luận của truyền hình trực tiếp bị cô ấy chọc cười.

Lúc mọi người đang “ahahaha” hăng say, ống kính chuyển hướng đến Dung Dung.

Cô chỉ đứng yên, để mặc máy quay xoay quanh mình.

Dung Dung vén mái tóc dài ra sau gáy, đong đưa nhịp nhàng đầu ngón tay phải, chào hỏi trước ống kính.

Phấn mắt đá quý Elegance màu 05* luôn được biết đến với tông màu xanh chết chóc vẫn luôn là hố mìn được giới thiệu dùng hằng ngày. Dung Dung dùng xanh lam lấp lánh đậm nhất đánh 1/3 cuối viền mắt trên và dưới, pha trộn với màu đỏ mận chín tươi tắn trong màu 20 siêu hot để đánh 1/2 cuối mí mắt, tạo ra màu tương phản.

*Phấn mắt đá quý Elegance màu 05: Mỗi khay bao gồm 4 màu, 2 kết cấu màu khác biệt giúp cảm nhận sáng trong, rõ nét.

Đuôi mắt hơi hướng lên, màu xám bạc sáng lấp lánh điểm xuyết ngay giữa mí mắt trên và hòa lẫn vào đường chân mi, liên tục lấp lánh.

Kính áp tròng có màu mà cô đeo là màu xanh lam sơn mài mirage hot nhất năm ngoái, hiệu ứng hòa hợp với đồng tử tuyệt đỉnh. Cho dù đó là màu xanh lai khác thường, nhưng không hề có sự bất ngờ trong mắt người châu Á.

Đôi mắt của cô vốn dĩ to và sáng, sau khi trang điểm mắt càng trở nên rực rỡ dưới ánh đèn flash.

Cô có làn da trắng lạnh tự nhiên, cho dù trang điểm mắt màu xanh lam kiểu này cũng nằm trong tầm kiểm soát.

Hôm nay trang điểm tổng thể của cô tập trung vào phần mắt. Cô chọn Chanel 196* có kết cấu mờ và ít mắc lỗi nhất cho màu môi, màu hồng bột trà sữa không kén môi. Dưới ánh đèn flash có thể thoáng thấy ánh nhũ kim mềm mịn, tinh tế.

*Chanel 196: Nhìn chung chất son kem Chanel 196 khá mướt và nhẹ, khi đánh lên môi thì không có hiện tượng loang lổ hay không đều màu chút nào. Chanel 196 không lì kiểu tiệp chặt vào môi như các dòng matte liquid của Hàn mà vẫn mềm mại, dưỡng ẩm kha khá cho đôi môi.

Sự khác biệt lớn nhất giữa blogger làm đẹp chuyên nghiệp và người bình thường là kỹ thuật phối màu trang điểm.

Dù màu nào trông lạc quẻ, họ vẫn có thể tận dụng nó một cách tối đa, để đường nét châu Á dễ dàng kiểm soát tông màu Âu Mỹ.

Dung Dung hiếm khi trang điểm tương phản màu sắc, vì vậy không chỉ có khán giả xem truyền hình trực tiếp thấy lạ lẫm về cô, ngay cả fans đã ngắm nhiều nhan sắc tuyệt trần của cô cũng sửng sốt đến nỗi run tay.

Mưa bình luận đứng hình ba giây mới bùng nổ một loạt spam bình luận.

【Cái đệch!!!!】

【Tiên nữ giáng trần gì đây trời!!!】

【Aaaaa em Dung của chúng tôi!!!!】

【Trong số tất cả hotgirl mạng, tui thật sự chịu thua trước nhan sắc của Đại Dung Dung.】

【Mèn ôi mị chết đây. Hôm nay em Dung trang điểm quá đẹp!】

【Sự thật chứng minh, khoảng cách giữa tui và blogger làm đẹp không chỉ là đôi tay, mà còn là khuôn mặt…】

【Đường kẻ mắt màu xanh lam mà chị ngầu chọn đã giết em rồi.】

Dung Dung tại hiện trường không hề biết về sự điên rồ của mưa bình luận, chỉ biết rằng máy quay dừng tại khuôn mặt cô rất lâu mới rời đi.

Chó Lương ngứa tay nắm chặt váy, “Tao rất muốn lên diễn đàn xem thử bài viết thảo luận về mày dài đến mấy trang rồi!”

Dung Dung và chó Lương đi qua hành lang, cuối cùng đi đến chỗ các thương hiệu nổi tiếng của khu chụp hình.

Không hổ là nơi quy tụ dàn sao, phóng viên và máy ảnh còn nhiều hơn khách mời.

Lúc này có vài minh tinh đang đứng chụp hình ở đằng kia. Mới đầu Dung Dung muốn đợi một lát, kết quả là nhân viên tới bảo cô đi lên đứng ở rìa ngoài cùng thay thế.

Giữa hotgirl mạng và minh tinh có một vách ngăn, dù là sao hạng C cũng được đứng cao hơn hotgirl mạng hạng A. Trong các sự kiện quy tụ minh tinh và hotgirl mạng như thế này, hiển nhiên hotgirl mạng phải đứng qua một bên.

Cô và chó Lương bị tách ra tàn nhẫn.

Một người đứng ở ngoài cùng bên trái, một người đứng ở ngoài cùng bên phải, chính giữa là dàn nghệ sĩ tỏa sáng lấp lánh.

Chó Lương thì thầm vào tai cô: “Mau vào giới giải trí đi. Dựa vào khuôn mặt và gia cảnh của mày, chưa đầy hai năm, mày sẽ lên hạng A một cách êm xuôi.”

Dung Dung: “Sau đó bị ông nội tao dùng gậy đánh chết.”

“…”

Đứng bên cạnh Dung Dung là một nữ nghệ sĩ, hình như đã từng thấy trong một bài viết Weibo phổ biến.

Cô mỉm cười lịch sự với nghệ sĩ đó. Nghệ sĩ đó chỉ nhìn thoáng qua cô, mỉm cười máy móc với cô rồi nghiêng đầu qua.

Dung Dung nhạy bén nhận ra nữ nghệ sĩ này đang ước tính sơ cơ thể và giữ một khoảng cách nhất định với cô, điều chỉnh tư thế và quay mặt về phía ống kính.

Cảm nhận ống kính của nghệ sĩ không hề nói khoác, tự nhiên biết góc nào sẽ xinh nhất.

Dung Dung chỉ đứng thẳng người, không chống nạnh, không kiễng chân, để mặc ánh đèn flash chiếu tách tách tách tách vào mặt mình.

Sau khi vào hội trường, để phối hợp với chủ đề đêm tối, từng ngọn đèn lại bị giảm độ sáng. Trong mắt Dung Dung là một mảng sáng, thậm chí không thể thấy rõ bóng người.

Vừa đi vào, chó Lương đã gấp gáp lấy điện thoại ra tìm kiếm tin lá cải, vừa tìm vừa cảm thán: “Nghe nói hôm nay Tô An cũng tham dự, không biết cô ta trông như thế nào.”

Hotgirl mạng tham dự những sự kiện này rất có lợi, ít nhất sau này vào dịp lễ Tết đều có thể nhận được gói hàng PR của thương hiệu.

Các thương hiệu mỹ phẩm chưa bao giờ keo kiệt trong việc tặng quà lễ cho blogger làm đẹp. Hầu hết những hộp quà này đều đắt tiền và tinh xảo. Sau khi blogger nhận được sẽ đăng bài cảm ơn và tag phía Official. Fans sẽ cảm thấy blogger mình thích được các chủ thương hiệu cưng chiều.

Đối với các hotgirl mạng bình thường, đây là một chuyện tốt cầu mà không được.

Chó Lương thấy Dung Dung không nói gì lại tò mò hỏi: “Mày không muốn xem thử cô ta trông như thế nào à?”

Mặt của Dung Dung không cảm xúc, thờ ơ nói: “Tao chỉ quan tâm tới mày.”

Gương mặt của cô rất uyển chuyển, vốn dĩ vừa dịu dàng mà vừa nghiêm khắc, hôm nay kết hợp với lối trang điểm mắt lạnh lùng, hơn nữa giọng điệu tuyên thệ giống như tổng giám đốc bá đạo khiến chó Lương nhất thời không biết nên ói hết đống đồ ăn trong bụng căng cứng ra ngoài như thế nào.

“…”

Chó Lương lặng lẽ đỏ mặt khi bị thủ đoạn tán gái đánh úp.

Chó Lương hắng giọng, “Trong lòng tao chỉ có tổng giám đốc Ôn thôi, mày chết tâm đi.”

Nghe thấy cái tên quen thuộc, đuôi mắt của Dung Dung cong lên, cười nói dịu dàng: “Hôm nay anh ta có tới không? Trải qua màn lăng xê của trưởng nhóm fan là mày, anh ta ít nhiều cũng được xem là tổng giám đốc siêu nổi tiếng nhỉ? Hơn nữa ngành nghề tương tự, khả năng được mời rất cao.”

“Sao tao biết.” Chó Lương bĩu môi, quyết tâm phản công, “Nếu nói về siêu nổi tiếng, tổng giám đốc Thẩm mới thuộc top 1 nhỉ? Hôm nay còn là địa bàn của anh ta mà nhỉ? Nếu không phải biết tụi mày vẫn chưa quen nhau, tao còn thật sự cho rằng anh ta đến nơi này phát triển là vì mày đấy. Bất động sản của Trung Nhuận đang phát triển thuận lợi, đang yên đang lành lại phát triển qua hướng mỹ phẩm, chẳng lẽ thật sự là phong hỏa giễu chư hầu*?”

*Phong lửa giễu chư hầu: Truyền thuyết kể rằng, Bao Tự là một mỹ nhân cực kỳ xinh đẹp và quyến rũ, Chu vương mê say nàng nhưng chưa bao giờ thấy nàng cười nên ra lệnh ai làm cho nàng cười sẽ thưởng nghìn lạng vàng. Để làm nàng cười, Chu U vương nghe theo một nịnh thần, đã đốt lửa trên cột lửa hiệu triệu chư hầu, đùa giỡn với chư hầu rồi gây họa làm mất Cảo Kinh. Việc nhà Chu suy yếu bắt đầu từ đây.

Dung Dung nhếch môi, “Nghĩ quá nhiều rồi.”

Những năm gần đây, khó khăn lắm thương hiệu nội địa mới khá khẩm lên chút. Nhưng mà tức nước vỡ bờ, vừa qua mức đỉnh điểm, danh tiếng của một số thương hiệu dựa vào tiếp thị được gọi là “Ánh sáng hàng nội địa” tệ đến mức ngay cả mẹ nhìn không ra.

Các hãng đa cấp cao cấp ùn ùn kéo đến Tiểu Hồng Thư tổng kết top 10, top 20 gì đó. Đến cả một thương hiệu nội địa cao cấp cũng không được lọt vào top, thương hiệu lớn thì cân đếm tỉ mỉ. Thậm chí người mới học trang điểm vừa mới bước vào giới làm đẹp đều biết đến Lamer hoặc SKII. Nếu nói trong nước có thương hiệu nào mà ai cũng thích, mọi người chỉ có thể nghĩ tới Dabao* hoặc Yumeijing*.

*Dabao: Dòng mỹ phẩm Dabao đã ra đời từ năm 1985 với hơn 100 loại sản phẩm từ chăm sóc da, dầu gội, làm đẹp, nước hoa… Mỹ phẩm Dabao là sự kết hợp giữa y học cổ truyền Trung Quốc và công nghệ đẳng cấp thế giới.

*Yumeijing: Hãng mỹ phẩm kem chăm sóc da mặt cho em bé.

Hai năm trước khi Marie Dalgar bước vào Sephora, trên Weibo đã khóc ròng hàng nội địa đã trở nên nổi tiếng. Tiếc là Marie Dalgar chiếm ưu thế về vỏ ngoài, còn chất lượng sản phẩm thật sự cần được cải thiện.

Món mà Dung Dung thích nhất của hãng họ là tinh chất nhân sâm đỏ, ít nhất có tác dụng ngăn lớp nền không bị bong tróc.

Năng lực nghiên cứu khoa học trong nước ngày càng mạnh, không phải không sánh bằng các thương hiệu mỹ phẩm nổi tiếng cao cấp, sang trọng nước ngoài, chẳng qua bọn họ còn cả chặng đường dài phía trước.

Làm thế nào để xóa bỏ tư tưởng “Đề cử thương hiệu nổi tiếng nước ngoài chắc chắn là lời giới thiệu chân thành. Đề cử thương hiệu nội địa chắc chắn là nhận tiền quảng cáo” của người dân trong nước cũng cần hướng kinh doanh đúng đắn của thương hiệu và quảng cáo.

Nếu như có một ngày bạn thấy các blogger thật lòng giới thiệu hàng nội địa trên YouTube, vậy thì thương hiệu nội địa sẽ xem như bước lên một nấc thang mới.

Thẩm Độ đầu tư vào ngành này, thắng thì thành công lớn, thua thì ném đá lấp biển.

Nhiều doanh nghiệp mới nổi đã bắt đầu tìm kiếm nguồn tài trợ từ các công ty lớn kể từ lúc đầu tư hạt giống. Ngành công nghiệp Internet là dự án tài trợ hot nhất trong những năm gần đây. Chỉ có mảnh đất này còn trong trạng thái nghèo nàn, chưa được khai phá.

Thậm chí Dung Dung còn tự mua các sản phẩm nội địa với mục đích đánh giá hoặc thử hàng. Dĩ nhiên cô cũng không có tư cách yêu cầu người khác nhanh chóng vứt bỏ suy nghĩ tiêu cực về hàng nội địa.

“Khi nào sự kiện của thương hiệu nội địa cũng được như vậy thì tốt biết mấy.” Dung Dung bỗng cảm thán.

Chó Lương vỗ vai an ủi cô, “Sẽ có mà, chúng ta cố gắng sống thêm vài năm nữa.”

“…”

Hai người đi một vòng quanh hội trường tối đen như mực, bỗng nhiên thấy phía trước có nhiều người tụ tập.

Đó là một số hotgirl mạng nổi tiếng trên Weibo, nhiều người có lượng fan hơn 10 triệu, độ nổi tiếng có thể sánh ngang với sao hạng C đang ăn khách hiện nay.

Trước giờ Weibo vẫn là nơi tập trung độ nổi tiếng. Dung Dung mới tạo Weibo không lâu, fan không nhiều như bọn họ cũng rất bình thường.

“Là Tô An!” Chó Lương kích động vỗ vai cô, duỗi tay ra hiệu cô nhìn về phía trước.

Tô An là người ở giữa được các hotgirl mạng nổi tiếng đó vây quanh. Mặc dù cô ấy chỉ để lộ nửa khuôn mặt trong video, thế nhưng đôi môi đỏ thẫm kinh điển vẫn làm Dung Dung nhìn thoáng qua đã nhận ra.

Bộ đồ vest gợi cảm và giày cao gót màu đen, mái tóc ngắn chải ngược ra sau gọn gàng, kẻ viền mắt màu đen, đôi môi đỏ mọng quyến rũ.

Cô ấy chỉ hời hợt đáp lại những người xung quanh, trên mặt không có chút biểu cảm dư thừa.

Trước đây Dung Dung vẫn cho rằng Dung Thanh Từ đã đủ ngầu, hôm nay thấy cô gái này mới nhận ra Dung Thanh Từ còn rất nữ tính.

Chó Lương nhận ra vài khuôn mặt khá quen thuộc trong đám người đó, khó nói thành lời, “Thỏ Thỏ Đường rớt đài rồi, Xuyên Nam và Hoắc Thanh Thuần đổi sang ôm bắp đùi khác rồi hả?”

Không đợi Dung Dung mở miệng, chó Lương lại cảm thán: “Cũng đúng thôi, ôm một hotgirl trắng-giàu-đẹp bình dân thì chẳng thà ôm một hotgirl trắng-giàu-đẹp chân chính sinh ra đã ở vạch đích, mày nói xem đúng không?”

Dung Dung: “Rồi sao?”

Chó Lương sáng mắt lên, ôm cô, “Chó Dung! Tao mãi mãi là chân chó trung thành nhất của mày!”

“… Xéo ra.” Dung Dung duỗi tay đẩy đầu cô ấy ra.

“Lúc nãy còn nói chỉ quan tâm đến tao, mới đó đã quên rồi. Đồ tồi, hứ.”

Có lẽ do hành động Dung Dung giãy giụa thu hút sự chú ý của đám người đó, Xuyên Nam là người nhìn thấy đầu tiên, trợn tròn mắt, hất đầu phớt lờ cô.

Tuy nhiên giọng điệu của Hoắc Thanh Thuần lại thoải mái, lên tiếng chào hỏi cô: “Hi, Đại Dung Dung, lại đây nè!”

Dung Dung đi tới, các hotgirl mạng nổi tiếng đều quen biết nhau, xã giao vài câu lại bắt đầu tán gẫu.

Tô An vẫn vô cảm, “Cô là Đại Dung Dung?”

Dung Dung gật đầu, “Xin chào.”

“Cô xinh hơn nhiều so với trong video.” Lời khen của Tô An cũng mộc mạc hơn người khác, nhưng rất chân thành, “Hôm nay trang điểm không tệ.”

Các hotgirl mạng trò chuyện vài câu, chủ đề đã chuyển sang Tô An.

Xuyên Nam ngạc nhiên thốt lên: “Cô Tô, thì ra cô là người Quảng Đông à? Tiếng Phổ thông quá chuẩn, không khó nghe chút nào.”

Cô Tô là biệt danh mà fan đặt cho Tô An, nghe nói Tô cũng là họ thật của cô ấy.

Tô An nhướng mắt lên, “Ai bảo cô là tiếng Phổ thông của người Quảng Đông không tốt?”

Lời nịnh bợ của Xuyên Nam bị nghẹn trong cổ họng, sắc mặt hơi gượng gạo.

Lúc này có một hotgirl mạng cười giải vây cho cô ta, “Nếu nói về tiếng Phổ thông thì trong lễ khai trương The MixC năm ngoái, tôi rất may mắn được gặp mặt tổng giám đốc Thẩm của Trung Nhuận. Hình như anh ấy cũng là người Quảng Đông, tiếng Phổ thông khá chuẩn, không nghe ra giọng miền Nam chút nào.”

Tô An nhoẻn miệng, “Anh ấy ở Bắc Kinh bốn năm, không nghe ra giọng địa phương cũng không có gì lạ.”

Dung Dung giật mình, trái lại có người hỏi ra nghi ngờ giúp cô: “Tô An, cô có quen biết tổng giám đốc Thẩm à?”

“Không quen.” Tô An nhếch đôi môi đỏ mọng lên, nhướng mày cười khẽ, “Vô tình gặp một lần thôi.”

Câu vô tình gặp một lần nói ra rất mập mờ.

Dung Dung nảy sinh một cảm giác khó chịu từ lòng bàn chân.

Hiển nhiên cũng có người nhận ra cụm từ đó không được bình thường, trêu đùa: “Vô tình gặp một lần là ở đâu vậy?”

Tô An khôi phục vẻ mặt lạnh nhạt, trả lời ậm ờ: “Bố tôi và bố anh ấy từng hợp tác kinh doanh.”

Vừa nói ra, tất cả mọi người ở đây đều kinh ngạc há hốc mồm.

Những ai ăn dầm nằm dề trên Nhóm Tám, diễn đàn quanh năm không thể không biết đến thân phận của bố Thẩm Độ.

Bình thường các hotgirl mạng này rảnh rỗi cũng thích đi dạo diễn đàn, tìm kiếm xem hôm nay mình có bị đào bới gì không. Dĩ nhiên bọn họ cũng chú ý đến những bài viết phổ biến trôi nổi trên trang chủ một thời gian dài.

Hoắc Thanh Thuần mở miệng hỏi cô ấy: “Vậy tại sao cô lại làm blogger làm đẹp?”

Tô An nhún vai, “Tìm kiếm niềm vui. Dù gì tôi thích mua mỹ phẩm.”

Dung Dung bị chó Lương ngắt eo sa sầm mặt, cúi đầu âm thầm nguyền rủa Thẩm Độ 180 lần.

Hiển nhiên cô cũng không để ý ánh mắt của những người khác đang đổ dồn vào mình.

“Ấy, Tô An!”

Cuối cùng một giọng nữ chói tai kéo suy nghĩ trên chín tầng mây của cô về.

Mọi người xoay người lại, mỗi người cười một vẻ.

Người phụ nữ trước mặt đính đầy kim cương trên người.

Dây chuyền gắn đầy kim cương, bông tai cũng sáng lấp lánh, trên bộ lễ phục cũng toàn là mảnh kim cương. Thậm chí trên đầu mũi nhọn của đôi giày lộ ra dưới chiếc váy cũng đính kim cương lấp lánh.

Có thể nói là khoác Nhân Dân Tệ lên người một cách trắng trợn.

Nhân Dân Tệ di động tươi cười đi tới, lúc đi ngang qua Dung Dung còn liếc mắt khinh thường cô rất rõ ràng.

Dung Dung nhớ ra rồi.

Đó là bà Vợ yêu của chồng trên Weibo.

“Bộ Valentino phiên bản giới hạn mà cô đang mặc thật là đẹp.” Nhân Dân Tệ di động nhìn Tô An khen ngợi: “Thật là đẹp, vừa đơn giản vừa bắt mắt.”

Đang nói chuyện, chị ta lại vén tóc của mình lên, phô ra chiếc nhẫn kim cương lóe sáng trên tay phải.

Chuyện Dung Dung đứng ra chửi anti-fan vẫn rất hot. Mọi người đều là người trong một hội, dĩ nhiên cũng sẽ theo dõi, ngẫm nghĩ lại đã nhớ ra anti-fan này.

Bọn họ cũng vui vẻ hít drama, không ai mở miệng nói chuyện.

Anti-fan nhìn Dung Dung bằng cặp mắt thương hại, “Ơ kìa, đây không phải là Đại Dung Dung yếu đuối mong manh nhất của khu làm đẹp à? Sao hôm nay không mặc Chanel nữa mà đi mặc bộ lễ phục của thương hiệu lậu vậy? Đổi sang hãng nổi tiếng nào vậy? Chưa từng thấy trong show diễn.”

Chị ta nhếch môi đắc ý, sự khinh thường và cười cợt trong mắt vô cùng rõ ràng.

Không thèm che đậy.

Tâm trạng của Dung Dung đang rất tệ, anti-fan này chọn cái chết nên mới đụng vào họng súng của cô.

Cô nhướng mày bực mình, lạnh nhạt nói: “Chị đến đây để mở triển lãm kim cương hả? Dát lên người một đống trang sức kim cương mà chồng chị tặng cho chị.”

Chó Lương bật cười đầu tiên.

Anti-fan kiêu ngạo ngẩng đầu lên, “Chẳng biết đồ trên người chị đây có thể mua cho cưng bao nhiêu túi xách đâu. Cô bé, chỉ biết khoe khoang ngoài miệng là vô dụng thôi.”

“Chị gái à, chỉ biết đắp Nhân Dân Tệ lên người cũng là vô dụng thôi.” Dung Dung nhếch môi, liếc nhìn trang phục mà anti-fan đang mặc, “Tất cả đều là kiểu dáng năm ngoài. Chồng chị là đàn ông không biết chọn đồ, chị cũng không biết cho anh ấy chút ý kiến à?”

“Đồ cưng đang mặc không biết là của thương hiệu lậu nào, không biết xấu hổ mà còn nói tôi?” Anti-fan cắn môi, không cam lòng đáp trả.

Chó Lương cười to, “Thật hài hước, Zuhair Murad lại có thể trở thành lậu, rồi thương hiệu Delvaux lại bị một phú bà khinh thường.”

Mặc dù các hotgirl mạng đang đứng hóng hớt chưa từng thấy qua kiểu dáng bộ lễ phục mà Dung Dung đang mặc, tất cả đều trong trạng thái hít drama, nghe thấy chó Lương vừa nói vậy bèn hiểu ra ngay.

Cô ấy không phải khoe đẳng cấp giàu trước mặt anti-fan này, mà là thể hiện đẳng cấp giàu qua những món đồ đã thanh toán trên người.

Lần nào cũng khoe rất sang chảnh, không phải người trong ngành hoàn toàn không nhìn ra.

Anti-fan cười nói ha hả, giọng điệu sắc bén, “Chị đã xem hết show diễn xuân hạ năm nay, không có kiểu dáng mà cưng đang mặc.”

Quả thật Dung Dung rất khâm phục sự ngu dốt của chị ta, đành phải mở miệng phổ cập kiến thức cho chị ta: “May đo cao cấp riêng sẽ không xuất hiện trong show diễn.”

Dựa theo nhu cầu của khách hàng, lễ phục mà nhà thiết kế làm ra có một không hai, khác xa với may đo cao cấp của show diễn.

Lễ phục mà Dung Dung đang mặc vẫn giữ nguyên nhiều yếu tố nổi bật của kiểu dáng Zuhair Murad xuân hạ năm nay. Vải voan màu nude nhiều lớp vẫn luôn là phong cách lễ phục mà Dung Dung thích mặc nhất. Tổng thể thiết kế áo ống, đuôi váy dài phủ đất, tông màu xanh lam đậm đã khôi phục lại khung cảnh đại dương mơ mộng. Chiếc váy xẻ 1/2 từ bắp đùi, lộ ra đôi chân trắng thon dài.

Thấy anti-fan không nói câu nào, Dung Dung cũng học theo bộ dạng vén tóc lên của chị ta.

Hội người thích mua kim cương đều có thể nhìn ra số carat và độ tinh khiết của viên kim cương trên tay cô.

15 carat – báu vật nhà phố của trụ sở chính Tiffany trên đại lộ số 5 Manhattan cứ thế được đeo trên ngón trỏ của một cô gái trẻ tuổi, trở thành món trang sức đơn giản.

“Nếu lấy chồng nhà giàu thì phải bắt kịp gu tốt nhất.” Dung Dung khẽ mỉm cười, “Cố gắng đánh bóng bề ngoài đều vô dụng, chị nói có đúng không chị vợ?”

Anti-fan lúc nãy còn tự đắc, chỉ ước gì giẫm đạp lên mặt Dung Dung đã đỏ mặt, ôm ngực thở hổn hển, cảm thấy như nghẹt thở.

Dung Dung cũng lười so đo với chị ta, hờ hững quay đầu đi.

Đúng lúc bắt gặp ý cười trong mắt Tô An.

Cô khựng lại, sau đó nhìn sang hướng khác.

Anti-fan chỉ tay về phía cô, “Cô đợi đó!”

Nói xong liền xách váy lên, đi ra ngoài với khuôn mặt xám xịt.

Dáng vẻ nhếch nhác khiến câu cảnh cáo sặc mùi uy hiếp của chị ta nghe như cây bông vải đổ xuống đất, khiến mọi người không khỏi bật cười.

Hoắc Thanh Thuần miễn cưỡng nở nụ cười, giọng điệu hơi dè dặt, “Đại Dung Dung, cô đã hoàn toàn thay đổi rồi.”

“Không được à?” Cô đảo mắt qua, Hoắc Thanh Thuần vội vàng lắc đầu.

Lúc này không biết người nào trong đám người vây quanh khẽ thốt lên: “Má ơi, tổng giám đốc Thẩm!”

Người đàn ông trong bộ vest màu đen bị đám người vây quanh, hơi thở lạnh lùng, gần như hòa hợp với tông màu của hội trường này, nhưng lại không hòa vào nhau.

Tóc ngắn gọn gàng, đường nét tuấn tú, khuôn mặt điển trai.

Cho dù hôm nay quy tụ dàn sao, anh cũng không hề thua kém.

Dung Dung bĩu môi, sắc mặt đen sì, “Tao đi vệ sinh.”

Chó Lương cũng không kịp gọi cô lại.

Thẩm Độ có ưu thế về chiều cao và thị lực đang tìm kiếm gì đó trong đám đông.

Tô An chỉnh lại bộ vest trên người, ngẩng đầu đi về phía anh.

Dường như Thẩm Độ cũng nhận thấy cô đang đi tới, nhìn về phía bên này.

Nụ cười trên mặt Tô An dần dần phóng đại.

Tại sao cô ấy bỏ chạy?

Thẩm Độ nhìn theo bóng lưng màu xanh đậm trong đêm tối. Cô ấy đi vội vã, chiếc váy quét qua một đường cong trong không trung.

“Thẩm Độ.” Lúc này Tô An đã đi đến trước mặt anh, giọng nói dịu dàng và tự tin, “Đã lâu không gặp.”

Thẩm Độ cúi nhìn người phụ nữ trước mặt, vẻ mặt lạnh nhạt, nhìn cô ấy khoảng chừng nửa phút.

Sau đó, anh hỏi lịch sự một câu: “Cô là?”

Tô An: “…”