Nhà Thiết Kế Game Ở Dị Giới

Chương 4: Trò chơi đầu tiên




Gõ chữ: Momo

Sáng sớm hôm sau, Tạ Vân Phàm đến công ty môi giới bất động sản.

Cậu định thuê một căn chung cư gần trường xem như văn phòng tạm thời, tiện đường đến trường lên lớp. Hơn nữa, vào những lúc rảnh rỗi, cậu có thể ở chung cư phát triển game. Mà nếu ra ở riêng thì dù anh cả có về cũng không kiểm soát được cậu, vậy là cậu càng tự do hơn.

Tất nhiên căn hộ một người chỉ là tạm thời, khi nào tài chính dư dả, quy mô studio mở rộng, lúc đó thuê một tòa văn phòng rộng rãi cũng chưa muộn.

Tạ Vân Phàm đi theo người môi giới xem liên tục mấy căn, cuối cùng quyết định chọn một căn loft cách trường học mười phút di chuyển.

Cửa sổ sát đất cao hơn năm mét mang lại ánh sáng rất tốt, có thể làm việc dưới tầng, nghỉ ngơi và ngủ ở tầng trên, nội thất và đồ gia dụng đầy đủ, chỉ cần mua thêm máy tính cấu hình cao là có thể xách vali vào ở ngay.

Tạ Vân Phàm ký hợp đồng thuê nhà xong xuôi liền đến thành phố điện tử, bỏ ra mấy vạn mua một chiếc máy tính hiệu năng vượt trội và có hai màn hình HD.

Sau khi chuyển "thiết bị" làm game vào nhà mới, Tạ Vân Phàm cầm hồ sơ chuẩn bị sẵn đến Cục Quản lý Công thương đăng ký kinh doanh.

2h30 chiều, Cục Công thương mới làm việc.

Trước cửa sổ xử lý kinh doanh có rất nhiều người đứng xếp hàng. Tạ Vân Phàm lấy số rồi đến khu vực chờ ngồi xuống, cầm điện thoại mở thư mục trò chơi.

Bộ nhớ điện thoại cậu có 2TB, dung lượng thư thả nên cậu dứt khoát tải hết top 10 trò chơi trong bảng xếp hạng, hy vọng có thể nghiên cứu thị hiếu chơi game ở thế giới này.

Trước mắt, game mobile số 1 trong top doanh thu là "Wild Crisis".

Đây là trò chơi kinh điển của thể loại "Battle Royale", 100 người chơi được thả xuống các hòn đảo sa mạc với hoàn cảnh khác nhau, trang bị súng ống đạn dược rơi ngẫu nhiên, ai sống đến cuối cùng sẽ là người chiến thắng.

Tạ Vân Phàm mở "Wild Crisis", vừa chơi vừa quan sát.

Khung cảnh trong game tối tăm xám xịt, tạo cho người ta cảm giác khủng hoảng tâm lý mạnh mẽ. Môi trường được thể hiện vô cùng chân thực, mô hình nhân vật xây dựng xuất sắc, hệ thống súng ống thiết kế rất khá, phong cách thiên hướng tả thực, vũ khí không có nhiều hiệu ứng đặc sắc, cảm giác thao tác trôi chảy mượt mà.

Tiếc ghê, bạn bị [Sát thủ số một] headshot!

Hỏng bét, bạn bị [Anh trai cần thêm điểm] giết chết!

Ối chết chưa! Bạn giẫm phải mìn do [Đậu Đậu yêu tớ không] chôn, nổ banh xác nhá.

Người chơi đã chết không cần phải ngồi đợi, có thể thoát ván và bắt đầu ván mới.

Trò chơi này giành được vị trí số một trong bảng xếp hạng doanh thu, thiết kế cũng đặc sắc, giống với mấy game ăn gà ở thế giới của cậu, thu hút một lượng người chơi ổn định.

Là một nhà thiết kế game, Tạ Vân Phàm càng chú ý đến những nội dung chuyên môn hơn như đồ họa game, hệ thống bạn bè và hình thức chiến đấu. Dù bị kẻ thù headshot cậu cũng không bận tâm, tiếp tục vào ván kế tiếp.

Thanh niên ngồi bên cạnh thỉnh thoảng lại liếc sang cậu.

Thấy cậu thua liên tục, thanh niên nhịn không được nhỏ giọng nói: "Anh trai, anh mới chơi game ạ? Anh cần em kéo không?"

Tạ Vân Phàm ngẩng đầu, bắt gặp một đôi mắt đang cười.

Thanh niên khoảng 24, 25 tuổi, quầng thâm dưới mắt đen sì, râu ria không thèm cạo, hình tượng hơi suy đồi, nguyên một quả đầu xoăn màu hạt dẻ không khác gì chuồng gà.

Tạ Vân Phàm nghi ngờ nói: "Cậu muốn kéo tôi?"

Thanh niên ân cần chào hàng bản thân: "Em là dân cày thuê chuyên nghiệp. Chơi một game chỉ tốn 10 tệ, bao một tháng còn được thêm ưu đãi, dễ dàng giúp anh đạt 2000 điểm mỗi mùa."

Tạ Vân Phàm: "..."

Thanh niên cười tủm tỉm: "Anh thua bốn ván liên tục rồi. Thế nào? Có muốn trải nghiệm cảm giác đi bay không?"

Tạ Vân Phàm chưa kịp trả lời thì cách đó không xa đã vang lên một giọng con gái: "Tiểu Hồ, tụi tui tới rồi, mang theo cả hồ sơ."

"Đây cho anh!" Thanh niên cầm lấy xấp giấy tờ trên ghế, đi được hai bước bèn quay đầu dúi cho Tạ Vân Phàm một tấm danh thiếp, nói: "Nếu anh cần người chơi cùng thì cứ liên hệ em bất cứ lúc nào. Khách hàng mới giảm giá 20%."

Tạ Vân Phàm cúi đầu nhìn thì thấy trên danh thiếp ghi - Game Studio New Dream, chuyên cày thuê kéo rank, đáp ứng mọi nhu cầu của thượng đế, chữ ký: XiaoHu7437.

Tạ Vân Phàm dở khóc dở cười.

Vừa nãy cậu đi lung tung trong game, anh bạn này trùng hợp là chuyên gia kéo thuê, thấy cậu thua liên tục nên tưởng cậu là người mới, tính mồi chài dịch vụ, lấy tiền giúp cậu lên rank.

Độ nhạy với trò chơi của mấy người cày thuê này cực kỳ cao, dù sao họ cũng kiếm sống từ chúng, mấy con game mới nào có tiềm năng họ đều có thể nắm cơ hội lập tức.

Nghĩ tới đây, Tạ Vân Phàm tiện thể kết bạn với nick Wechat trên danh thiếp.

Đối phương nhanh chóng gửi tin nhắn: "Hi sếp! Anh cần kéo rank không?"

Tạ Vân Phàm hỏi: "Phòng làm việc của cậu chỉ nhận kéo "Wild Crisis" thôi hả?"

Bên kia đáp: "Không hề nha. Phòng làm việc của tụi em có rất nhiều pro player, hầu như trò nào cũng thầu. Từ phó bản, trồng trọt, nuôi thú cưng, sếp muốn cày game nào đều có thể order riêng."

Pro player? Nghiệp vụ lại còn rất đa dạng nữa.

Tạ Vân Phàm cân nhắc một lát rồi đánh chữ đáp: "Được rồi, sau này nếu cần tôi sẽ gọi cho cậu sau."

Đối phương lập tức gửi lại một cái emo ôm ôm.

Mới gặp mặt lần đầu mà thằng nhóc này đã có thể mặt dạy chào hàng dịch vụ của mình, đúng là ông trùm ngoại giao.

Pro player biết rất rõ về nhiều loại game khác nhau, vì vậy mà có thể nhanh chóng đánh giá game đó có thú vị hay không.

Kiếp trước Tạ Vân Phàm có một đội ngũ game tester vô cùng chuyên nghiệp, bao gồm hàng trăm cao thủ game online. Mỗi lần trước khi trò chơi mới chính thức closed beta, cậu luôn yêu cầu team tiến hành vô số thử nghiệm, tìm bug, đưa ý kiến giúp cậu dễ dàng tổng hợp lại và tối ưu hóa các chi tiết.

Một trò chơi không bao giờ là hoàn hảo, cần phải có đội ngũ thử nghiệm chuyên nghiệp. Tạm thời Tạ Vân Phàm chưa biết gì nhiều về cậu "Tiểu Hồ" này, trước mắt cứ kết bạn đã, sau này có khi lại cần.

Mời số 017 đến cửa số 4 xử lý công việc.

Vừa nghe thấy tiếng loa phát thanh gọi tên, Tạ Vân Phàm bèn cầm hồ số rồi tiến lên làm thủ tục đăng ký.

Sau khi nộp tất cả hồ sơ rồi bước khỏi cửa cục Công Thương, ngoài trời bỗng dưng đổ mưa.

Mùa đông ở miền Nam, không khí ẩm ướt lạnh buốt, Tạ Vân Phàm quấn chặt áo khoác, đứng ven đường bắt taxi, nói: "Đến chung cư Song Tháp, khu Tân Hồ."

Tài xế nhanh chóng lái xe vào đường cao tốc.

Cậu lấy điện thoại ra, định tiếp tục chơi game thì chuông điện thoại đột nhiên vang lên, trên màn hình hiển thị tên người gọi đến là "anh Đào". Tạ Vân Phàm nhíu mày lục lọi ký ức, rất nhanh liền nhớ ra người này là ai.

- -- Hứa Đào, một trong số những người bạn đại học mà "cậu" quen.

Mấy hôm trước hai người còn cùng nhau đua xe trên đường núi, suýt chút nữa lao xuống vực, bị cảnh sát giao thông bắt và mắng một trận, đây cũng là lý do khiến anh trai cậu nổi giận.

Tạ Vân Phàm bắt máy, quen thuộc mà nói: "Anh Đào, có chuyện gì thế?"

Bên tai cậu truyền đến giọng nói đùa cợt: "Vân Phàm, tối nay bọn tao ở quán bar quẩy cả đêm, mày đi không?"

"Không đi đâu." Tạ Vân Phàm bất đắc dĩ thở dài: "Lần trước đua xe ông anh biết được đã cho tao một trận té tát, cắt luôn cả tiền tiêu vặt."

"Hả?" Hứa Đào không thể tin được: "Chẳng phải anh mày luôn mạnh miệng vậy thôi nhưng lại dễ mềm lòng hả?"

"Lần này thì khác. Ổng quyết tâm xử tao tới cùng, thậm chí còn bán cả xe của tao nữa mà." Tạ Vân Phàm dừng một chút, nghiêm túc nói: "Đợt này mày đừng kiếm tao nữa. Mày cũng biết rồi đấy, công ty của ổng xảy ra chuyện, tâm trạng không tốt, nếu tao không biết điều tao sợ ổng cắt đứt quan hệ với tao luôn chả đùa."

"Nghiêm trọng thế cơ à..." Hứa Đào cười nói: "Vậy thôi. Chờ anh mày bớt giận, không rảnh lo cho mày thì nhớ ra ngoài gặp anh em chút."

"OK."

Tạ Vân Phàm không muốn lãng phí thời gian với đám bạn hư này nữa nên chỉ có thể tìm cớ trốn khỏi mấy kèo tụ tập của bọn họ. Công ty nhà họ Tạ phá sản, cậu bị anh trai phạt nên dạo này không dám ra ngoài chơi cũng là điều hiển nhiên mà thôi.

Sau khi cúp điện thoại, Tạ Vân Phàm nhắm mắt lại bắt đầu suy tư.

Đơn xin lập studio đã nộp xong, nhiều nhất ba ngày là xong thủ tục. Căn hộ đã thuê, máy tính cũng đã mua... Vấn đề bây giờ là trò chơi đầu tiên cậu nên làm gì?

Mini game, game thẻ bài, game xếp hình, game casual, có rất nhiều dẫn chứng thành công.

Ví dụ "Sheep is a sheep" nổi tiếng một thời là trò chơi thể loại game match 3 đơn giản, kiếm được rất nhiều tiền từ doanh thu quảng cáo. Ngoài ra còn có "Plants vs Zombie", tựa game casual đối chiến đặc biệt, cho phép nhà làm game được tự do tài chính một cách dễ dàng.

Độ khó để làm ra những dòng game này không cao, lấy kinh nghiệm và kỹ thuật của cậu, tầm một tuần là xong.

Nếu muốn kiếm tiền hơn nữa, cậu có thể mượn ý tưởng những trường hợp thành công của đời trước.

Tuy nhiên, cậu được sống lại một đời, còn là nhà thiết kế game với lượng kinh nghiệm dồi dào. Không những vậy cậu đến từ thế giới khác, trong đầu tồn tại cả kho tri thức lịch sử rộng lớn.

Với điều kiện như vậy mà còn đạo game từ thế giới cũ, dùng cách trái lương tâm để mau chóng kiếm tiền... làm vậy cũng quá nhu nhược đi.

Việc này và sao chép bài thi người khác thì khác nhau ở đâu?

Một nhà thiết kế game ưu tú phải tạo ra những trò chơi mang phong cách và ý tưởng độc đáo của mình... chứ không phải xài đồ thừa của người khác.

Cậu không muốn vứt bỏ nguyên tắc của mình chỉ để kiếm tiền.

Cậu có sự kiên trì của bàn thân.

Ngay từ khi lựa chọn trở thành một nhà thiết kế game, mục tiêu mà cậu đặt cho mình là tạo ra những "trò chơi gốc" đầy thú vị. Bây giờ được sống lại, ý định ban đầu của cậu vẫn không đổi.

Đúng, năm đó...

Tạ Vân Phàm bỗng nhớ tới một trò chơi.

Đây là minigame đầu tiên mà cậu một mình thiết kế lúc tốt nghiệp đại học. Bởi vì lãnh đạo công ty cho rằng game như này "không có khác năng kiếm tiền" nên họ đã từ chối nó ngay cuộc họp.

Sau đó, cậu bề bộn công việc, thời gian dành cho mình cũng ngày càng ít nên trò chơi mãi không thể hoàn thành.

Có điều hiện tại cậu có đủ cả thời gian và tài chính, không bằng hoàn thiện trò chơi mà cậu đã lên kế hoạch hồi ấy.

Mê cung địa ngục.

Trò chơi thoát khỏi mê cung một người chơi. Lấy hình mẫu mười tám tầng địa ngục, sau đó bổ sung các chi tiết như Canh Mạnh Bà, gương luân hồi và hình phạt của phán quan để làm phong phú lối chơi.

Mê cung có tổng cộng 18 tầng. Ở chế độ dễ, sẽ mất khoảng 18 tiếng để vượt toàn bộ ải một cách suôn sẻ. Đối với chế độ địa ngục, vượt ải vô cùng khó. Mỗi bước là một cái bẫy, thua phải chơi lại từ đầu, đây chính là "tra tấn tinh thần" của người chơi.

Tuy trò chơi này đã được định sẵn là kén người chơi nhưng những người chơi yêu thích thử thách và theo đuổi cảm giác kích thích chắc chắn sẽ thích thể loại game sinh tồn mê cung gay cấn này.

Đối với thể loại ít ưa chuộng có thể đi theo con đường truyền miệng, vừa hay xem đây là sản phẩm luyện tay nghề để làm quen với quy trình sản xuất game ở thế giới này.

Xây dựng bối cảnh mê cung không cần nhiều kinh phí, tạo hình nhân vật cũng không cần quá phức tạp.

Tiết kiệm tiền, bớt rắc rối, hơn nữa đã có sẵn nguyên mẫu trò chơi trong đầu...

Đây không phải là lựa chọn tốt nhất của cậu vào lúc này sao?