- Ầm!
Hai chân Chu Bá Ước nặng nề mà rơi vào trên mặt đất, lồng ngực chập trùng, thở dốc nặng nề một hồi, thân thể vụt nhỏ lại, biến trở về hình thể lúc đầu.
Sắc mặt hắn hơi tái nhợt, thân thể trần truồng, từ trong túi trữ vật lấy ra một bộ quần áo, một lần nữa mặc vào người.
Lúc này, hắn mới nhìn về phía một gốc cây đại thụ cách đó không xa nào đó, âm thanh lạnh lùng nói:
- Sở huynh đệ, ra đi.
Lạc Thanh Chu cứng người một chút, đi ra sau từ đại thụ, ánh mắt phức tạp nhìn hắn.
Hai người bốn mắt nhìn nhau, trầm mặc hồi lâu.
Trên mặt Chu Bá Ước hiện ra vẻ tươi cười, nói:
- Sở huynh đệ, yêu thú mỗi người một nửa, vật liệu trên người đôi nam nữ này cũng mỗi người một nửa, ngươi xem thế nào?
Lạc Thanh Chu lắc đầu, nói:
- Ta không phải đến đoạt đồ của ngươi, cũng không phải đến nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của, chính là vừa đi ngang qua.
Nói xong, hắn chuẩn bị rời đi.
Đi ra khoảng cách hơn mười mét, Chu Bá Ước mới lên tiếng nói:
- Sở huynh đệ, đa tạ.
Lạc Thanh Chu dừng bước lại, quay đầu nhìn hắn, đột nhiên hỏi:
- Chu huynh, mạo muội hỏi một câu, ngươi lúc nào đột phá đến cảnh giới Luyện Tạng?
Chu Bá Ước cười nhạt một tiếng, nói:
- Sau khi Sở huynh đệ đột phá không lâu, ta đã đột phá. Ta ở bên ngoài, vẫn luôn sẽ ẩn tàng một cảnh giới. Sở huynh đệ, chuyện này, có thể giúp ta giữ bí mật không?
Lạc Thanh Chu gật đầu nói:
- Được.
Chu Bá Ước chắp tay nói:
- Đa tạ. Về sau Sở huynh đệ nếu có khi cần tại hạ giúp đỡ, cứ việc nói.
Lạc Thanh Chu nhìn hắn một cái, lại nhịn không được hiếu kì hỏi:
- Chu huynh, lấy bản sự ngươi bây giờ và thiên phú của ngươi, vì cái gì còn luôn luôn bị ngươi mẹ vợ ẩu đả, nhục mạ?
Chu Bá Ước trầm mặc một chút, cười khổ nói:
- Ta cam tâm tình nguyện. Bà mỗi lần đánh ta mắng ta, ta đều sẽ triệt hồi tất cả chân khí và phòng hộ, để nàng đánh thống khoái, chửi cho sướng miệng.
Dừng một chút, hắn lại chậm rãi nói:
- Phụ mẫu của ta là bà xuất tiền ra giúp ta an táng, muội muội của ta cũng là bà hỗ trợ tìm người đưa vào học viện. Mặc dù tính tình bà không tốt, mặc dù xem thường ta, nhưng bà đối với chuyện trong nhà của ta, đối với ta, đều là hữu cầu tất ứng. Mà nương tử của ta đối với ta rất tốt, ta rất yêu nương tử nhà ta. Cho nên, ta coi bà thành mẫu thân của mình. Mẫu thân giáo huấn con mình, không có sai, không phải sao?
Lạc Thanh Chu giật mình, nói:
- Vậy tại sao ngươi muốn giấu diếm chuyện ngươi là võ giả? Có lẽ ngươi nói ra, bà sẽ đối xử tốt với ngươi.
Chu Bá Ước lắc đầu, nói:
- Ta không cần nịnh bợ, cũng không cần lấy lòng, càng không cần hư tình giả ý. Ta cần người nhà thực tình đối đãi, cho dù đánh chửi và khinh thị.
Ánh mắt Lạc Thanh Chu phức tạp nhìn hắn một cái, nhẹ gật đầu, nói:
- Tốt, lúc đầu ta còn tưởng rằng, ngươi trải qua cuộc sống rất thống khổ. Hiện tại xem ra, ngươi thật ra thích thú, rất hạnh phúc.
Trên mặt Chu Bá Ước lộ ra vẻ ôn nhu, nói:
- Nương tử nhà ta rất tốt, gần đây còn mang thai, ta đương nhiên rất hạnh phúc. Ta phải tiếp tục cố gắng, tranh thủ để cho mình càng thêm cường đại, đến lúc đó bảo vệ tốt bọn hắn. Sở huynh đệ, Mạc Thành cũng không thái bình, thiên hạ này cũng không thái bình, chỉ có tự mình mạnh lên, mới có thể bảo vệ người nhà của mình. Nếu như Sở huynh đệ thành thân, có người mình thích, có người mình muốn bảo vệ, nhất định sẽ hiểu rõ.
Lạc Thanh Chu không khỏi nghĩ đến Tiểu Điệp, nghĩ đến nhị tiểu thư, nghĩ đến những người khác trong Tần phủ, khẽ gật đầu.
- Vậy ta đi ra ngoài trước, hôm nay ta cũng có thu hoạch.
Hắn không có dừng lại thêm, chắp tay, bước nhanh rời đi.
Đợi hắn đi xa, da thịt toàn thân Chu Bá Ước đang kéo căng mới dần dần trầm tĩnh lại, cũng thu vào chủy thủ trong tay áo.
Hắn nhanh chóng đi đến trước hai cỗ thi thể, bắt đầu sờ soạng tìm đồ ở trên người của bọn hắn.
- Thế giới của võ giả, quả nhiên đặc sắc. Cho dù người bên cạnh cũng đều là mỗi người ẩn giấu đi bí mật của mình.
Lạc Thanh Chu đi trên đường, trong lòng âm thầm cảm thán.
Nếu như không phải hôm nay tận mắt nhìn thấy, ai có thể nghĩ tới thanh niên bình thường trầm mặc ít nói luôn luôn bị mẹ vợ đánh đập kia vậy mà đã lặng lẽ đột phá đến Luyện Tạng cảnh?
Giống như hắn.
Mỗi người đều có bí mật của mình, mỗi người đều có thứ mà mình muốn bảo vệ.
Cho nên, bọn hắn đều đang cố gắng tu luyện, liều mạng để cho mình trở nên càng thêm cường đại.
Hắn phải tiếp tục cố gắng.
Ra khỏi Hắc Mộc lâm, tìm được Đao tỷ trong rừng cây ở bên ngoài.
Đao tỷ đang khiêng đao, nện một đôi chân dài rắn chắc hữu lực đi dạo trong rừng cây, cau mày, tựa hồ đang suy nghĩ chuyện gì.