- Ăn đi, vừa rồi đùa với ngươi. Khách nhân là đại gia, ta chỉ là người dẫn đường nho nhỏ, cũng không dám đắc tội. Huống chi, Sở công tử thế nhưng là cao thủ cảnh giới Luyện Tạng, mà lại còn là dạng giết người không chớp mắt, ta tương đối sợ chết.
Lạc Thanh Chu cười cười, cầm lên nửa khối điểm tâm vừa rồi từ trong mâm, nói:
- Đao tỷ, không có phát hiện, ngươi vẫn rất hài hước.
Đao tỷ nâng chung trà lên, uống một hớp nước trà, nói:
- Ta cũng không có phát hiện, ngươi lại là một thiên tài. Đương nhiên, càng không có phát hiện, ngươi tên thiên tài này lại có đam mê luyến chân.
Lạc Thanh Chu: - ....
Đúng vào lúc này, trên bậc thang đột nhiên ‘Đăng đăng đăng’ vang lên một trận tiếng bước chân lên lầu.
Nghe âm thanh liền biết người nào.
Sở Tiểu Tiểu người chưa tới, âm thanh trước nói:
- Đao tỷ Đao tỷ, ngươi đang nói chuyện phiếm với ai đó? Hình như ta nghe được là giọng nói của Sở ca ca.
Lời nói vừa dứt, nàng nhảy nhót tới.
Lập tức hai mắt trợn to, mặt mũi tràn đầy hưng phấn hô:
- Sở ca ca, thật là ngươi! Sao ngươi lại tới đây? Còn tưởng rằng ngươi sẽ không tới đây nữa.
Lạc Thanh Chu cười chào hỏi.
Sở Tiểu Tiểu ngồi xuống bên cạnh hắn, lại bắt đầu ríu ra ríu rít nói không ngừng.
Không bao lâu.
Nam tử trung niên người thấp nhỏ gọi Ngô Khuê và Chu Bá Ước một trước một sau đi tới.
Nhìn thấy Lạc Thanh Chu, hai người đều có chút kinh ngạc và ngoài ý muốn.
Lạc Thanh Chu chủ động chào hỏi bọn hắn.
Đao tỷ lúc này mới nói:
- Tiểu Tiểu và Chu Bá Ước đều đột phá, hiện tại cũng đã là Luyện Cốt cảnh.
Trên mặt Lạc Thanh Chu lộ ra vẻ kinh ngạc, vội vàng chúc mừng.
Sở Tiểu Tiểu lúc trước vốn sắp đột phá, hiện tại đột phá, hắn ngược lại không có bất kỳ ngoài ý muốn gì.
Bất quá không nghĩ tới Chu Bá Ước vậy mà cũng nhanh như vậy đột phá.
Lấy đãi ngộ của hắn ở Chu gia, chỉ sợ sẽ không đạt được bất kỳ trợ giúp nào, tất cả tài nguyên tu luyện đoán chừng đều phải dựa vào chính mình.
Dưới tình huống như vậy, hắn lại có thể nhanh chóng đột phá đến Luyện Cốt cảnh, hoàn toàn không đơn giản.
Lúc này, mặt mũi Sở Tiểu Tiểu đột nhiên tràn đầy hâm mộ nói:
- Đúng rồi Sở ca ca, Đao tỷ tỷ cũng đột phá, Đao tỷ tỷ hiện tại giống như ngươi, đều là Luyện Tạng cảnh đây.
Lạc Thanh Chu nghe vậy, càng thêm kinh ngạc.
Đao tỷ cầm lấy đao bên góc tường, gánh trên bờ vai, một mặt bình tĩnh nói:
- Đi thôi, nên xuất phát.
Mấy người cùng theo xuống lầu.
Trong lòng Lạc Thanh Chu nói thầm: ‘Xem ra thường xuyên đi Hắc Mộc lâm liên hệ cùng những yêu thú, võ giả, không chỉ tôi luyện kỹ xảo chiến đấu tích lũy kinh nghiệm và kiếm tiền đơn giản như vậy, còn có thể xúc tiến tu luyện.’
Chỉ có loại rèn luyện trong hoàn cảnh khẩn trương cao độ lặp đi lặp lại phóng thích, thân thể mới có thể được rèn luyện chân chính.
Nếu như hắn muốn đột phá cảnh giới Võ Giả, cũng không thể chỉ vẻn vẹn trốn ở trong nhà tu luyện.
Bên trong Hắc Mộc lâm, vẫn như cũ là nơi rất tốt để hắn tu luyện.
- Sở ca ca, Thiên Đao tỷ tỷ kia có phải là nhân tình của ngươi hay không? Nàng về sau còn tới không?
Trên xe ngựa, Sở Tiểu Tiểu tò mò hỏi.
Lạc Thanh Chu dừng một chút, mới nói:
- Không phải. Nàng tựa như ở kinh đô, đã trở về, về phần sau này có còn đến hay không, ta cũng không biết.
Sở Tiểu Tiểu nghe vậy, lập tức có chút thất vọng:
- Thật đáng tiếc, Thiên Đao tỷ tỷ đẹp như thế, mỗi ngày thấy được nàng, tâm tình đều sẽ tốt hơn nhiều.
Lạc Thanh Chu không có lại để ý đến nàng.
Xe ngựa rất nhanh ra khỏi thành, lao vụt trên đường lớn.
Chờ đến Hắc Mộc lâm, vừa hay cũng có một chiếc xe ngựa lao ra từ trên một đầu đường nhỏ khác ra, dừng ở trên đường cách đó không xa.
Lạc Thanh Chu đi theo sau lưng Đao tỷ xuống xe, nhìn bên kia một chút, hai con ngươi đột nhiên nhíu lại, thấy được một thân ảnh quen thuộc.
Thành Quốc phủ, Lạc Ngọc.
Sau lưng hắn có nữ hộ vệ dáng người to lớn đi theo.
Chuyện đêm đó, tựa hồ cũng không có tạo thành bất kỳ ảnh hưởng gì đối với hắn.
Hắn vẫn như cũ ra khỏi thành đi săn.
Lạc Thanh Chu yên lặng nhìn, trên mặt cũng không lộ ra cảm xúc khác.
- Thật uy phong.
Ngô Khuê cũng nhìn bên kia một chút, vừa hâm mộ, vừa ghen tị châm chọc nói:
- Ra ngoài tu luyện còn phải mang theo hộ vệ, không hổ là quý công tử Thành Quốc phủ.
Sở Tiểu Tiểu hiếu kỳ nói:
- Như thế sẽ có hiệu quả sao?
Đao tỷ cũng nhìn hai người kia một chút, thản nhiên nói:
- Không đến thời khắc sinh tử, hộ vệ của hắn khẳng định sẽ không xuất thủ. Hiệu quả hẳn là có, nếu không hắn cũng sẽ không thường xuyên tới.
- Xem ra vị Lạc nhị công tử này nhất định phải được danh ngạch Long Hổ học viện năm nay.
Chu Bá Ước một đường trầm mặc bên cạnh đột nhiên mở miệng.