Nhà Ta Nương Tử , Không Thích Hợp

Chương 644: Nữ hài chờ đợi bên trong Bách Hoa viên




Bách Linh ngồi trong ngực của hắn, người uốn éo giãy dụa, mặt mũi tràn đầy cầu xin tha thứ, hai tay chậm rãi ôm lấy cổ của hắn...

Hôn kéo dài hồi lâu mới ngừng lại.

Lạc Thanh Chu buông miệng nàng ra nói:

- Ngươi làm gì?

Mặt mũi Bách Linh tràn đầy đỏ hồng, hai con ngươi mê ly mà nhìn hắn nói:

- Không... Không muốn khi dễ...

Lạc Thanh Chu cứng ngắc như sắt, tay thuận theo cái eo nhỏ nhắn của nàng, chậm rãi trượt xuống dưới, đang muốn luồn vào trong váy màu hồng của nàng, đột nhiên nhìn về phía cửa ra vào.

Chẳng biết lúc nào, cửa phòng đã lặng yên không một tiếng động mở ra, Hạ Thiền đứng ở nơi đó, tĩnh không một tiếng động.

Tay Lạc Thanh Chu cứng đờ, cuống quít lấy ra.

- Hạ Thiền tới...

Hắn thấp giọng nói.

Thiếu nữ trong ngực lúc này mới tỉnh táo lại, quay đầu, nhìn về phía cửa ra vào, tay nhỏ lặng lẽ chui ra khỏi quần áo của hắn.

Đột nhiên nhảy xuống từ trên đùi hắn, hai nắm tay nhỏ lập tức nắm chặt, lại vuốt mắt ‘Ô ô ô’, ủy khuất cáo trạng:

- Thiền Thiền, Thiền Thiền, cô gia hắn... Hắn lại khi dễ người ta, ô ô... May mắn người ta thà chết chứ không chịu khuất phục, không để cho hắn đạt được, ô...

Lúc chạng vạng tối.

Trên đường phố, chính là thời điểm náo nhiệt.

Người bán hàng rong gào to, người đi đường tới tới lui lui.

Mua thức ăn, dạo phố, ăn cơm, ngươi một lời ta một câu, âm thanh ồn ào, có chút huyên náo.

Lạc Thanh Chu cuối cùng một người ra cửa.

Bách Linh không để ý đến hắn nữa.

Hạ Thiền cũng đi hậu viện luyện kiếm.

Lạc Thanh Chu đành phải từ cửa sau vụng trộm ra ngoài, ở trong hẻm nhỏ mang lên mặt nạ.

Tùy tiện đi dạo một hồi trên đường phố.

Hắn trực tiếp đi hẻm nhỏ Xuân Viên.

Hẻm nhỏ Xuân Viên cách Tần phủ đại khái chỉ có ba đầu đường, cũng không quá xa.

Tiến vào hẻm nhỏ.

Thấy bốn phía không có người, hắn tháo xuống mặt nạ trên mặt, đổi lại nho bào rộng rãi, thu lại khí tức võ giả.

Lắc mình biến hoá, đã là thư sinh nho nhã văn nhược bình thường.

Tìm kiếm từng nhà.

Chỗ sâu nhất hẻm nhỏ, phát hiện một tòa phủ đệ cổ lão, vết sơn bong ra từng mảnh.

Phía trên, cửa biển viết vài chữ to: Bách Hoa viên.

- Đông! Đông! Đông.

Hắn tiến lên gõ cửa.

Đồng thời, lấy ra hai quyển giấy tuyên từ trong túi trữ vật.

Gõ hồi lâu, cũng không có người ra mở cửa.

Chẳng lẽ không có người?

Hắn lại chờ đợi trong chốc lát, đang muốn rời đi, trong cửa đột nhiên truyền đến một âm thanh non nớt mà sợ hãi:

- Ai đó?

Lạc Thanh Chu nghe vậy, vội vàng nói:

- Ta họ Lạc, là đến tặng đồ.

- Lạc? Là Lạc công tử sao?

Âm thanh trong cửa đột nhiên kích động.

- Kẹt kẹt...

Cửa chính lập tức mở ra.

Một tiểu nha hoàn mặc váy áo vàng nhạt xuất hiện trong cửa, mở to hai mắt linh động, nhìn chằm chằm hắn đánh giá vài lần, mặt mũi tràn đầy hưng phấn nói:

- Là Lạc công tử! Công tử mau mời vào! Tiểu thư nhà ta đang đánh đàn trong tiểu đình thủy tạ, nếu biết công tử tới, nhất định sẽ rất vui vẻ.

Lạc Thanh Chu hơi cảm thấy kinh ngạc:

- Ngươi biết ta?

Vẻ mặt tiểu nha hoàn tươi cười gật đầu nói:

- Ừm, tiểu thư nơi đó có rất nhiều chân dung của công tử, đều là tiểu thư tự mình vẽ, rất giống bản nhân công tử, nô tỳ vừa nhìn liền nhận ra.

Lạc Thanh Chu nghi ngờ hỏi:

- Tiểu thư nhà ngươi là...

Tiểu nha hoàn cười nói:

- Công tử tiến vào liền biết, công tử mau mời vào.

Lạc Thanh Chu nhìn bên trong một chút, cũng không có đi vào, giơ lên giấy tuyên trong tay nói:

- Ta tới tặng đồ cho điện hạ, để tiểu thư nhà ngươi đi ra một chút. Ta còn có việc, giao xong đồ ta liền đi.

Tiểu nha hoàn lập tức mân mê cái miệng nhỏ nhắn nói:

- Công tử, nếu ngươi không tiến vào, tiểu thư nhà ta sẽ rất khổ sở.

Lạc Thanh Chu nhìn nàng chằm chằm thêm vài lần, suy đoán:

- Tiểu thư nhà ngươi... Gọi Hoa Cốt?

Tiểu nha hoàn mở to hai mắt nói:

- Công tử, làm sao người biết?

Lạc Thanh Chu nghe xong, lại không dám tiến vào, vội vàng nói:

- Nhanh đi gọi nàng qua, ta còn có việc, lập tức muốn rời khỏi.

Tiểu nha hoàn thấy hắn thúc gấp, đành phải ấm ức nói:

- Vậy được rồi, công tử chờ một lát.

Nói xong, bước chân vội vàng rời đi.

Lạc Thanh Chu đứng tại cửa ra vào, một bước cũng không bước vào, trong lòng âm thầm suy tư dụng ý của Trưởng công chúa.

Chẳng lẽ Trưởng công chúa còn chưa chết tâm, muốn để vị Hoa Cốt cô nương kia tiếp cận hắn?

Lại hoặc là đơn thuần để vị Hoa Cốt cô nương kia ở chỗ này, cho nàng truyền lại cố sự cùng tin tức?

Không bao lâu.

Một thiếu nữ yểu điệu người váy áo đỏ tươi mang theo nha hoàn vừa rồi vội vàng đi ra.

Thiếu nữ có dáng người duyên dáng yểu điệu, eo thon tinh tế, trước ngực nguy nga, hai chân thẳng tắp thon dài, da thịt phấn nộn, bộ dáng xinh đẹp, hai đầu lông mày toát ra một cỗ mị thái một cách tự nhiên.