Nhà Ta Nương Tử , Không Thích Hợp

Chương 617: Không giống người ở rể (1)




Trên đường phố từ trong thành thông đến ngoại thành, lập tức bu đầy người.

Mỗi người đều đang nghi ngờ, đều muốn nhìn một chút, đến cùng là người ở rể dạng gì lại có thể nhận được thiên đại vinh quang dạng này.

Đáng tiếc ngân giáp thiết kỵ vây quanh xe ngựa, người ở rể lại ngồi ở trong xe ngựa, không ai nhìn thấy bộ mặt của hắn.

Nhưng người bán hàng rong và người đi đường hai bên đường phố vẫn rất nhiệt tình nghị luận ầm ĩ.

- Quả thật hoang đường! Tần gia vậy mà vì một người ở rể đê tiện xuất động toàn phủ, mà nghe nói còn chuẩn bị di chuyển thi cốt mẫu thân người ở rể kia đến mộ tổ Tần gia! Điên rồi, quả thực là điên rồi.

- Người ở rể kia có tài đức gì? Nghe nói chính là một tú tài, mà lại xuất thân thấp hèn. Thật là chuyện lạ mỗi năm đều có, năm nay đặc biệt nhiều.

- Cũng không sai, trong một đêm, tứ đại gia tộc Mạc Thành chúng ta cũng bị mất, Tần phủ lại làm ra loại chuyện hoang đường này, nghe nói gần đây còn có yêu thú trực tiếp chạy ra trên đường, quái sự thật đúng là nhiều.

Trong xe.

Lạc Thanh Chu có thể rõ ràng nghe phía tiếng nghị luận bên ngoài.

Tần nhị tiểu thư ngồi ở đối diện, ánh mắt ôn nhu mà nhìn hắn.

Tần Văn Chính cùng Tống Như Nguyệt ngồi ở bên trong một chiếc xe ngựa khác.

Lúc đầu bốn người có thể ngồi bên trên cùng một cỗ xe ngựa, bất quá thái độ Tống Như Nguyệt khác thường, chủ động để bọn hắn hai người đơn độc ngồi một chiếc xe ngựa.

Đương nhiên, trong xe ngựa còn có Thu nhi ngồi ở một bên hầu hạ.

Thu nhi rất hiểu chuyện ngồi sát ở cửa, ánh mắt nhìn màn cửa, không nhúc nhích, không rên một tiếng, giống như muốn đem mình biến thành một người gỗ không nhìn thấy, nghe không được.

Lúc đi qua tụ bảo các, Lạc Thanh Chu nhịn không được vén màn cửa lên, nhìn thoáng qua về bên ngoài.

Vừa lúc.

Đao tỷ mang theo Sở Tiểu Tiểu cùng Ngô Khuê ba người đang đứng chờ ở cửa, chuẩn bị xuất phát.

Bởi vì ngân giáp thiết kỵ mở đường, bọn hắn đành phải tạm thời dừng ở ven đường kiên nhẫn chờ đợi.

Chu Bá Ước đứng ở cuối cùng, trên cổ lại có dấu móng tay mới.

Khi Lạc Thanh Chu vén màn cửa lên, nhìn về phía bọn hắn, ánh mắt của bọn hắn cũng đúng lúc nhìn về phía Lạc Thanh Chu.

Đáng tiếc, bọn hắn cũng không nhận ra người trong xe.

Mấy người tựa hồ cũng nghe được tin tức từ trong miệng người bán hàng rong bên cạnh.

Đợi ngân giáp thiết kỵ vây quanh xe ngựa đi qua, bọn hắn mới dám khe khẽ bàn luận.

- Người ở rể này, phô trương thật to lớn! Không biết, còn tưởng rằng Trưởng công chúa đi tuần đây. Vừa rồi nhìn thoáng qua, tiểu tử kia nhìn hoàn toàn chính xác chính là một tú tài văn yếu, cũng không biết thế nào trèo lên quan hệ với Trưởng công chúa.

Ngô Khuê cảm thán, trên mặt không khỏi lộ ra thần sắc hâm mộ.

Đao tỷ khiêng đao bản rộng, nhìn đội ngũ dần dần đi xa nói:

- Người ta khẳng định có chút bản lãnh, không phải Tần gia cũng sẽ không ngại bị người nói lời nhàn thoại cùng chế giễu danh tiếng, gióng trống khua chiêng vì dời mộ phần mẫu thân hắn như thế. Tần gia thế nhưng là có tước vị trong người, sẽ không vô cớ phá hư quy củ.

Sở Tiểu Tiểu hưng phấn nói:

- Đao tỷ tỷ, ta vừa rồi nhìn thấy người ở rể kia và nương tử nhà hắn, người ở rể kia rất thanh tú, nương tử nhà hắn cũng rất dễ nhìn, nhìn qua thật ôn nhu hiền lành, quả nhiên không hổ là thiên kim nhà phú hộ.

- Tiểu tử kia khẳng định là tích phúc khí mấy đời, nếu không sao có thể làm người ở rể, còn có thể làm thành dạng này? Nhìn người ở rể khác...

- Đừng nói nữa, lên xe đi!

Đao tỷ lườm hai người một cái, lập tức lên xe.

Ngô Khuê và Sở Tiểu Tiểu hai người sửng sốt một chút, đột nhiên kịp phản ứng, không hẹn mà cùng nhìn về thanh niên trầm mặc ít nói sau lưng kia một chút.

Trên mặt Chu Bá Ước lộ ra một nụ cười khổ, nói:

- Không sao đâu, người ở rể như thế là phượng mao lân giác (hiếm có), bên trong một trăm người tìm không ra một người. Đại đa số đều là giống ta dạng này, ta không có gì khó chịu.

Ngô Khuê vỗ vỗ bờ vai của hắn, an ủi:

- Đúng như thế, người ở rể như thế, chúng ta không cần hâm mộ, hâm mộ cũng vô dụng. Qua tốt cuộc sống của mình là được.

Mấy người cùng nhau lên xe ngựa, tiếp tục đi vào bên trong Hắc Mộc lâm ngoài thành phấn đấu.

Sở Tiểu Tiểu đột nhiên hỏi:

- Đao tỷ tỷ, Sở ca ca kia có phải ở cùng một chỗ với vị Thiên Đao tỷ tỷ kia hay không? Sao bọn hắn lại cùng lúc không tới?

Đao tỷ trầm mặc một chút, nói:

- Có lẽ vậy.

Mặt mũi Sở Tiểu Tiểu tràn đầy hâm mộ nói:

- Vị Thiên Đao tỷ tỷ kia xem qua chính là thiên kim quý tộc rất có tiền rất có quyền, Sở ca ca nếu đi cùng với nàng, nói không chừng cũng sẽ đi làm người ở rể đây.