Đôi nam nữ này, nam là Luyện Cốt cảnh, nữ chính là Luyện Gân cảnh, với hắn mà nói, tới thật đúng lúc.
- Oanh!
Nắm đấm hai người lần nữa đánh vào nhau.
Đồng thời, sau lưng Lạc Thanh Chu truyền đến một đạo hàn ý.
Hắn không quay đầu lại, né người sang một bên, thoải mái tránh đi thanh kiếm đâm tới từ phía sau.
Ngay cả chính hắn đều sửng sốt một chút.
Xem ra bình thường nhìn Thiền Thiền luyện kiếm và giết người, mặc dù không có học được những kiếm chiêu kia nhưng trong lòng đã biết làm như thế nào tránh né, cho nên vừa rồi thân thể vô ý thức liền sinh ra phản ứng.
Chủ yếu nhất là, kiếm của Thiền Thiền quá nhanh, mà kiếm sau lưng hắn, quá chậm.
- Oanh!
Hắn trực tiếp thi triển ra Hám Sơn Bá Quyền, nắm đấm mạnh mẽ đánh tới trước mặt nam tử trẻ tuổi.
- Ầm! Ầm! Ầm!
Hai người cứng đối cứng, đụng nhau mấy quyền, Lạc Thanh Chu càng ngày càng rõ ràng cảm thấy lực lượng trong cơ thể sôi trào mãnh liệt, sắp bộc phát ra.
- Oanh!
Hắn lại thi triển Bôn Lôi Quyền, đánh tới.
- Bạch! Bạch! Bạch!
Lợi kiếm sau lưng lấp lóe hàn mang, đâm về phía sau lưng của hắn, đều bị hắn dễ như trở bàn tay né tránh từng cái.
Thiếu nữ cầm kiếm trong lòng thất kinh, đành phải cắn răng, tiếp tục liệt đâm mạnh.
Bởi vì nơi này cách bên ngoài Hắc Mộc lâm rất gần, động tĩnh lần này rất nhanh sẽ kinh động đến Đao tỷ đang đi dạo bên ngoài.
Đao tỷ khiêng thanh đao bản rộng kia trên lưng của nàng, dù bận vẫn ung dung đi qua, chuẩn bị nhìn náo nhiệt một lát.
Bất quá khi nàng nhìn thấy người bị hai người một trước một sau vây công, lông mày lập tức nhíu một cái, lập tức lớn tiếng nói:
- Sở Phi Dương, muốn thuê ta không?
- Oanh!
Lạc Thanh Chu đánh ra một quyền, đáp:
- Không cần!
Đao tỷ tựa trên một cây đại thụ ở bên cạnh, nói:
- Mạnh miệng đúng không, người ta một tên Luyện Cốt, một người Luyện Gân, ngươi hôm qua vừa đột phá Luyện Cốt cảnh, nhìn ngươi có thể kiên trì bao lâu.
Ngừng một chút, lại nói:
- Lần này cho ngươi giá rẻ hơn một chút, hai trăm kim tệ, như thế nào?
Lạc Thanh Chu không tiếp tục để ý đến nàng, song quyền như gió như sấm, ầm ầm rung động, “Rầm rầm rầm” đánh tới nam tử trẻ tuổi phía trước.
Lúc này, nam tử trẻ tuổi kia đã âm thầm kinh hãi, có ý thoái lui.
Thay vào đó là thiếu niên trước mặt công kích quá hung mãnh, hắn ta căn bản không cách nào thoát thân.
Đao tỷ nhìn một hồi, trên mặt đột nhiên lộ ra vẻ kinh ngạc, nói thầm:
- Tiểu tử này còn luyện qua kiếm?
Thiếu nữ cầm kiếm sau lưng tên kia xuất kiếm rất nhanh, chiêu chiêu tàn nhẫn, nhưng đều bị hắn không nhìn, thậm chí không quay đầu lại, chỉ cần nghe âm thanh, cảm thụ kiếm khí liền dễ dàng tránh khỏi.
- Cảm giác lực của tiểu tử này cũng không phải bình thường, vậy mà không cần quay đầu lại nhìn, xem ra hắn rất quen thuộc kiếm pháp.
Đao tỷ càng xem càng giật mình, càng xem càng cảm thấy tiểu tử này không đơn giản.
Lúc này, trong rừng cây bên cạnh đột nhiên lại có ba người đi ra.
Đao tỷ nhìn thoáng qua, đúng là phú gia thiên kim mỗi ngày đều đổi một cái tên kia, ở sau lưng nàng có một tên nam tử mang theo mặt nạ cùng một lão bà dáng người thấp nhỏ đi theo.
- Thân phận quả nhiên không đơn giản, lại còn có hộ vệ.
Đao tỷ thầm than.
- Mỹ Kiêu, là tiểu tử kia, có cần giúp một tay hay không?
Tần Xuyên nhìn hai bên đang tranh đấu, thấp giọng hỏi.
Nam Cung Mỹ Kiêu nhìn mấy lần, lạnh lùng thốt:
- Ta nói, ta không biết hắn, hắn càng không phải bằng hữu của ta. Ngươi cảm thấy hắn có tư cách làm bằng hữu của ta sao?
- Đương nhiên không có tư cách.
Lão bà bên cạnh chen vào nói, mặt mũi tràn đầy mỉa mai:
- Chỉ là Luyện Cốt cảnh, nào có tư cách làm bằng hữu của điện hạ, mà tướng mạo tiểu tử kia phổ thông, xem xét chính là người cơ khổ.
Nam Cung Mỹ Kiêu quay đầu, ánh mắt rét lạnh mà nhìn chằm chằm vào bà nói:
- Ta để ngươi nói chuyện rồi à? Ngươi có tin đợi sau khi trở về, ta sẽ bảo mẫu thân trực tiếp biến ngươi thành một người cơ khổ hay không?
Lão bà lập tức bưng kín miệng của mình.
- Oanh!
Một tiếng bạo hưởng, nam tử trẻ tuổi đột nhiên bị đánh bay ra ngoài.
- Không đúng!
Sắc mặt Tần Xuyên đột nhiên trở nên ngưng trọng, con mắt chăm chú nhìn chằm chằm thiếu niên đang đánh quyền càng ngày càng hung mãnh nói:
- Tiểu tử này thế nào thấy giống như muốn....
Hắn lập tức quay đầu hỏi:
- Mỹ Kiêu, là tiểu tử ngày hôm qua à? Ta không có nhận lầm người chứ? Ta nhớ kỹ hắn mới đột phá lúc chạng vạng tối hôm qua?
Nam Cung Mỹ Kiêu sửng sốt một chút, ánh mắt lần nữa nhìn về phía đạo thân ảnh kia, vẻ mặt hốt hoảng một chút, nói:
- Là hắn...
Bắp thịt trên mặt Tần Xuyên co quắp một chút, lần nữa nhìn về phía đạo thân ảnh kia, không thể nào tin được, nói:
- Tối hôm qua mới đột phá, hôm nay lại....