Nhà Ta Nương Tử , Không Thích Hợp

Chương 534: Giảng kinh sách




Lạc Thanh Chu nhíu mày, nhìn nàng nói:

- Đừng gọi tẩu tẩu, nghe là lạ.

Thân ảnh màu đỏ cười nói:

- Ngươi là ca ca, nàng tự nhiên là tẩu tẩu, sao lại không thể gọi?

Nàng lập tức quay đầu nhìn thân ảnh xanh nhạt, cố ý nói:

- Sư tỷ, ngươi cảm thấy ta kêu đúng không? Nên hô tẩu tẩu sao?

Hừ, ta muốn ở ngay trước mặt ngươi một mực gọi nương tử hắn là tẩu tẩu, nhìn ngươi có ăn dấm hay không, nhìn ngươi có tức giận hay không!

Trong lòng nàng nghĩ như vậy.

Vốn cho rằng đối phương căn bản sẽ không trả lời, nhưng lại ngoài ý định nghe thân ảnh xanh nhạt thản nhiên nói:

- Tùy tiện.

Thân ảnh màu đỏ sửng sốt một chút, khóe miệng lộ ra một vòng mỉa mai, rõ ràng rất để ý, lại cố ý giả bộ như không quan tâm, ta hết lần này tới lần khác muốn một mực nhắc nhở ngươi người ta trong hiện thực đã có nương tử, tức chết ngươi.

- Ca ca, tẩu tẩu nhất định rất xinh đẹp chứ nhỉ? Ngươi mỗi đêm đều muốn dỗ nàng ngủ mới có thể tới đây? Các ngươi nhất định rất ân ái? Thật hâm mộ.

Nàng vểnh miệng, cố ý phóng đại giọng nói.

Thân ảnh xanh nhạt đứng bên trên mái cong, không nhúc nhích, cũng không lại nói tiếp.

Lạc Thanh Chu nói thẳng:

- Đêm nay giảng kinh sách đi.

Vừa nghe lời này, ánh mắt thân ảnh màu đỏ lập tức sáng lên, không nói thêm gì nữa, đi đến bên cạnh khoanh chân ngồi xuống, nín thở ngưng thần, tĩnh tâm lắng nghe.

Thân ảnh xanh nhạt cũng nín thở, thu hồi ánh mắt từ đằng xa.

Trong đầu Lạc Thanh Chu nhớ lại một chút, trong lồng ngực lại đột nhiên sinh ra một cỗ khí lưu kỳ quái, bay thẳng đến yết hầu.

Khi hắn mở miệng ra nói, âm điệu lại trở nên trang nghiêm cao thâm, làm lòng người run lên, mất tự nhiên sinh ra một cảm giác khẩn trương cùng tôn trọng, giống như đệ tử đối mặt sư tôn truyền pháp.

- Bất thượng hiền, sử dân bất tranh. Bất quí nan đắc chi hóa, sử dân bất vi đạo. Bất kiến khả dục, sử dân tâm bất loạn.

- Thị dĩ thánh nhân chi trị, hư kỳ tâm, thực kỳ phúc, nhược kỳ chí, cường kỳ cốt. Thường sử dân vô tri vô dục. Sở phù trí giả bất cảm vi dã.

- Vi vô vi, tắc vô bất trị.(1)

[(1) Đạo đức kinh – chương ba An Dân: Không sùng thượng hiền tài, khiến cho dân không tranh. Không quí của khó được, khiến cho dân không trộm cướp. Không phô trương những gì kích thích lòng ham muốn, khiến cho lòng dân không loạn.

Vì vậy phép trị nước của thánh nhân là làm cho dân: Trống lòng; No dạ; Yếu chí; Mạnh xương. Thường khiến cho dân không biết, không ham. Khiến cho kẻ trí không dám làm gì cả

Làm theo phép Vô vi, thời không gì là không trị.]

Ngữ điệu Lạc Thanh Chu âm vang giống như mang theo một loại tiết tấu cùng ma lực rất huyền diệu.

Thân ảnh màu đỏ cùng thân ảnh xanh nhạt rất nhanh đã chìm vào trong đó, tiến vào cảnh giới vong ngã (quên mình), thần hồn phiêu phiêu dục tiên (lâng lâng, khoan khoái), cảm giác như đột nhiên tiến vào một thế giới khác.

- Đạo xung nhi dụng chi hoặc bất doanh. Uyên hề tự vạn vật chi tông. Tỏa kỳ nhuệ, giải kỳ phân, hòa kỳ quang, đồng kỳ trần. Trạm hề tự hoặc tồn. Ngô bất tri thùy chi tử. Tượng đế chi tiên. (2)

[(2) Đạo Đức kinh chương bốn- Vô Nguyên: Đạo rỗng không mà dùng không hết. Đạo sâu xa man mác tựa hồ như là tổ tông vạn vật. Làm nhụt bén nhọn, tháo gỡ rối rắm, pha trộn ánh sáng, hòa mình cùng bụi rậm. Trong trẻo thay, tựa hồ trường tồn. Ta không biết Đạo con ai; hình như có trước Thiên đế.]

Lạc Thanh Chu kể xong một đoạn này liền ngừng lại.

Trên nóc nhà tĩnh không một tiếng động.

Thân ảnh xanh nhạt cùng thân ảnh màu đỏ, một người đứng ở mái cong, một người ngồi trên nóc nhà, đều không nhúc nhích, giống như ngay cả hô hấp hay nhịp tim đều không có, đang chìm đắm ở trong thế giới của mỗi người, thần hồn ở đây, ý thức đã đi đâu.

Lại qua hồi lâu.

Thân ảnh xanh nhạt tỉnh táo lại, chậm rãi xoay người nhìn hắn, ánh mắt trong vầng sáng có chút phức tạp, thản nhiên nói:

- Hôm nay truyền pháp, với ta mà nói, cực kỳ quan trọng, chí ít có thể rút ngắn cho ta mười năm tu luyện. Sau đó một năm, ta sẽ tiếp tục giúp ngươi tu luyện.

Trong lòng Lạc Thanh Chu lập tức vui mừng, vội vàng chắp tay nói:

- Đa tạ Nguyệt tỷ tỷ.

Thân ảnh màu đỏ lúc này mới tỉnh táo lại, vội vàng đứng lên nói:

- Ca ca, mặc dù ta nghe không hiểu, nhưng ta nhớ kỹ, càng xem càng huyền diệu, càng ngẫm càng kích động, cảm giác có trợ giúp rất lớn đối với tu hành về sau của ta. Ca ca, sau đó ba năm, bít tất khăn tay quần áo cái gì của muội muội, ngươi đều tùy tiện dùng, tùy tiện cắn, không cần khách khí.

Lạc Thanh Chu không để ý tới nàng, nói với thân ảnh xanh nhạt:

- Nguyệt tỷ tỷ, đêm nay lại giúp ta tu luyện một lần.

Thân ảnh xanh nhạt không nói gì, bay về phía lầu quan sát.

Lạc Thanh Chu vội vàng theo ở phía sau.