Liên tiếp viết ba chương, hắn vừa để bút xuống, nói.
- Tốt, ta ra ngoài một hồi.
Làm khô mực nước trên giấy, hắn cuốn lên giấy tuyên, đi ra cửa.
Lúc đi qua Linh Thiền Nguyệt cung, thấy cửa sân mở ra, Bách Linh đang ngồi ở trong tiểu viện ngẩn người, Hạ Thiền không thấy tăm hơi.
Hắn do dự một chút, đi vào.
Bách Linh nghe được tiếng bước chân, lập tức đứng lên, đang muốn chạy đi, Lạc Thanh Chu lấy ra mứt quả, nói:
- Đừng sợ, không đến khi dễ ngươi, là đến cho ngươi mứt quả.
Bách Linh lập tức mặt mày hớn hở, chạy tới.
Lạc Thanh Chu đem mứt quả đưa vào trong tay của nàng, một nháy mắt khi nàng tiếp được mứt quả, đột nhiên đưa tay nắm cái eo nhỏ nhắn của nàng, lập tức cúi đầu xuống, liền “Chụt” hôn một cái lên cái miệng nhỏ của nàng.
- Ô ô... Cô gia, ngươi... Ngươi gạt người! Ngươi nói không khi dễ người ta...
Bách Linh lập tức ô ô giãy dụa, lại chỉ đứng tại chỗ uốn éo người.
Lạc Thanh Chu nói:
- Không có khi dễ, chỉ muốn nếm thử miệng nhỏ của ngươi ngọt hay là mứt quả ngọt.
Bách Linh mân mê miệng nhỏ, ngẩng lên khuôn mặt nhỏ phấn nộn nói:
- Cô gia nếm ra không?
Lạc Thanh Chu nói:
- Còn không có, còn cần nếm thêm mấy cái.
- Hừ! Người ta không muốn... Ngô...
Lạc Thanh Chu nắm cả eo nhỏ của nàng, hôn trên môi nàng, lại hôn một hồi, mới buông lỏng nàng ra, nói:
- Rốt cục nếm ra...
Thân thể Bách Linh mềm mềm, gương mặt hồng hào, lông mi rung động mà nhìn hắn.
- Mứt quả ngọt.
Lạc Thanh Chu nói xong, cười cười rời đi.
Bách Linh đứng tại chỗ, hai con ngươi mê ly, vẻ mặt hốt hoảng, sửng sốt sau một lúc lâu, dậm chân thầm nói:
- Thối cô gia! Sắc cô gia! Đây là một lần cuối cùng! Người ta về sau cũng không tiếp tục bị ngươi khi dễ.
Lạc Thanh Chu cầm tập giấy tuyên, đi Mai Hương uyển.
Vừa gõ một cái cửa, Châu nhi lập tức chạy tới mở cửa, giòn tiếng nói:
- Cô gia, mau vào, tiểu thư còn ở thư phòng đọc sách, đang chờ cô gia đây.
Lạc Thanh Chu đi theo nàng tiến vào đình viện, nhìn thoáng qua ánh đèn trong thư phòng, hỏi:
- Nhị tiểu thư hôm nay lại ho khan?
Châu nhi mặt tươi cười nói:
- Không có đâu, tiểu thư mấy ngày nay đều...
- Khục... Khụ khụ...
Phía trước cửa sổ thư phòng lập tức vang lên một hồi tiếng ho khan.
Nụ cười trên mặt Châu nhi cứng đờ, nói:
- Ho...
Thu nhi từ trong nhà đi ra nói:
- Cô gia, tiểu thư hôm nay còn ho ra máu nữa.
Châu nhi lập tức gật đầu:
- Ừm ừ.
Cửa sổ mở ra.
Tần nhị tiểu thư một bộ váy áo trắng thuần, khoác trên người áo khoác lông chồn thật dày, cầm trong tay khăn tay, che miệng nói:
- Tỷ phu, mau vào...
Lạc Thanh Chu không có đi vào, đi tới trước cửa sổ, đưa vào cuốn giấy tuyên trong tay, nói:
- Nhị tiểu thư, đây là ba hồi sau của « Cố sự ba nước », nàng ngày mai nếu có thời gian liền sao chép một chút, Trưởng công chúa có khả năng sẽ còn phái người đến hỏi.
Tần Vi Mặc duỗi ra tay ngọc, nhận lấy giấy tuyên, ánh mắt ôn nhu mà nhìn hắn hỏi:
- Tỷ phu, không tiến vào sao?
Hai đầu lông mày Lạc Thanh Chu lộ ra một vòng sầu lo, nói:
- Nhị tiểu thư, thời gian của ta có chút không đủ.
Lông mày Tần Vi Mặc tinh tế cũng nhăn theo, ôn nhu nói:
- Tỷ phu, đừng nóng vội. Nếu như bây giờ không có biện pháp, Vi Mặc để phụ thân và nhị ca bọn hắn...
- Tạm thời không cần, ta trước xem tình huống một chút.
Lạc Thanh Chu nói khẽ.
Tần Vi Mặc nói:
- Tỷ phu, phụ thân đã nói qua với mấy người Nhị thúc, tất cả mọi người đồng ý đem thi cốt mẫu thân tỷ phu di chuyển đến nền đất bên cạnh mộ tổ Tần gia. Chuyện này, tỷ phu cũng không cần lo lắng.
Lạc Thanh Chu chắp tay nói:
- Đa tạ nhị tiểu thư, thay ta tạ ơn nhạc phụ đại nhân và mấy người Nhị thúc.
Tần Vi Mặc ôn nhu nhìn hắn nói:
- Tỷ phu, đều là người một nhà, làm gì khách khí. Còn lúc nào chuyển mộ phần, ta để phụ thân chờ trước, Vi Mặc còn không có nói cho ngài thời gian cụ thể.
Lạc Thanh Chu nhẹ gật đầu, liếc mắt nhìn hai phía, đột nhiên thấp giọng nói:
- Nhị tiểu thư, Thành Quốc phủ gần đây có thể sẽ cử hành yến hội, nàng nghe được tin tức không?
Tần Vi Mặc nhăn đầu lông mày, lắc đầu nói:
- Còn không có, tỷ phu, yến hội gì?
Lạc Thanh Chu nói:
- Lạc Trường Thiên thăng chức, Đại phu nhân được phong cáo mệnh phu nhân.
Tần Vi Mặc ngơ ngác một chút, trầm mặc một lát, nói khẽ:
- Khó trách mẫu thân hôm nay không cao hứng, một mực đang phát cáu, thì ra đã sớm nhận được tin tức. Tỷ phu, mặc dù chúng ta lần trước đã nói qua sẽ không lại lui tới cùng Thành Quốc phủ, nhưng chuyện này, Tần phủ chúng ta khẳng định vẫn phải đi tham gia, dù sao có người trong cung tới, Trưởng công chúa cũng sẽ đi, Tần gia chúng ta vẫn có tước vị trong người.