Nhà Ta Nương Tử , Không Thích Hợp

Chương 528: Tuyết Thước cô nương




Nhưng giọt chất lỏng này đen như mực, rõ ràng không giống chất lỏng trước đó.

Hắn do dự một chút, vươn đầu ngón tay, nhẹ nhàng chạm vào bên trên giọt chất lỏng đen như mực kia.

Vẫn như cũ giống như trước kia.

Chất lỏng đen như mực trong nháy mắt chui vào đầu ngón tay của hắn, biến mất không thấy gì nữa.

Sáng sớm, ánh nắng tươi sáng.

Ngoài cửa sổ truyền đến tiếng chim chóc kêu hót cùng âm thanh Tiểu Điệp xua đuổi chim sẻ.

Lạc Thanh Chu tỉnh lại, cảm thấy tinh thần sung mãn khác thường.

Tối hôm qua mỏi mệt cùng suy yếu lập tức bị quét sạch sành sanh, thế giới trước mắt giống như cũng càng thêm sáng tỏ hòa thanh hơn.

Hắn rời khỏi giường.

Lấy ra Giám Võ thạch từ trong túi trữ vật, muốn nhìn một chút kết quả đêm qua tu luyện thần hồn.

Đưa nội lực vào, bên trên Giám Võ thạch sáng lên mấy hàng chữ nhỏ.

Lực lượng: 2300

Tốc độ: 20

Kháng kích đả lực: 1000

Tinh thần lực: 58

Các số liệu khác cũng không hề biến hóa, chỉ có tinh thần lực tăng lên, mà lại trọn vẹn tăng lên tám điểm.

Xem ra tối hôm qua tu luyện có hiệu quả rất tốt.

Bất quá muốn đạt tới một trăm điểm trở lên, hoàn toàn còn cần một chút thời gian.

Đi tới trước cửa sổ, thấy trên mặt kính Nhật Nguyệt bảo kính lại ngưng kết một giọt màu chất lỏng đen như mực.

Hắn duỗi ra đầu ngón tay, lần nữa hấp thu một giọt.

Tối hôm qua hấp thu một giọt, tạm thời còn không có nhìn thấy hiệu quả, vậy lại hấp thu nhiều thêm một giọt.

Dù sao lúc trước hắn làm qua thí nghiệm, nếu như thân thể không còn cần loại chất lỏng này, sẽ không lại chủ động hấp thu.

Hiện tại trong nháy mắt hấp thu hết, nói rõ thân thể hắn còn cần.

Thu hồi bảo kính và Giám Võ thạch.

Hắn đi ra ngoài.

Tiểu Điệp mặc một thân váy áo xanh biếc, đang cầm một bình hoa, ở trong tiểu viện ngắt lấy đóa hoa vừa nở rộ, chuẩn bị đặt ở trong phòng trang trí.

Thấy hắn rời giường, Tiểu Điệp lập tức buông xuống bình hoa, đi bưng nước nóng, hầu hạ hắn rửa mặt.

Sau đó, lại đi bưng tới bữa sáng cho hắn.

Lạc Thanh Chu ăn mấy cái bánh bao, lại ăn một khối thịt bò lớn, dặn dò nàng một tiếng đừng để người tới quấy rầy, ra cửa.

Xe nhẹ đường quen từ cửa sau, nhảy tường mà qua.

Trong hẻm nhỏ yên tĩnh không người.

Hắn lấy ra mặt nạ từ trong túi trữ vật, đeo ở trên mặt, lập tức ra hẻm nhỏ, đi tụ bảo các.

Hôm nay tiếp tục ra khỏi thành tu luyện.

Nội lực bên trong đan hải trong cơ thể ngo ngoe muốn động, lực lượng cũng tăng trưởng rất nhanh, cũng sắp đột phá Luyện Gân rồi.

Đi Hắc Mộc lâm tu luyện hiệu quả rất rõ ràng.

Cho nên, hắn nên tiếp tục dùng phương pháp của mình.

Đi vào tụ bảo các.

Đao tỷ, Sở Tiểu Tiểu, Ngô Khuê, cùng thanh niên Chu Bá Ước trầm mặc ít nói đều đã tới.

Sở Tiểu Tiểu vẫn như cũ đang ríu ra ríu rít nói chuyện, thấy hắn tới, cũng nhanh chóng chào hỏi hắn.

Đao tỷ nói:

- Đợi thêm một lát, còn có một người.

Sau một lúc lâu.

Nam Cung Mỹ Kiêu một thân trang phục màu trắng, đuôi ngựa ghim cao, nện bước đôi chân dài đi trên bậc thang lên lầu.

- Tốt, xuất phát.

Mấy người đi theo xuống cầu thang.

Đợi xe ngựa chạy trên đường, Tô Tiểu Tiểu nhịn không được nhìn Nam Cung Mỹ Kiêu hỏi:

- Tỷ tỷ, ngươi hôm nay tên gọi là gì?

Ánh mắt của mấy người đều nhìn về nàng.

Ánh mắt Nam Cung Mỹ Kiêu lạnh lùng nhìn người nào đó ngồi đối diện, nói:

- Tất Tuyết Thước!

Lạc Thanh Chu: - ...

Xe ngựa rất nhanh ra khỏi thành, lao vụt trên đường lớn.

Không bao lâu, đứng tại bên ngoài Hắc Mộc lâm.

Mấy người theo thứ tự xuống xe.

Đao tỷ lần nữa hỏi thăm có người thuê nàng hay không, vẫn không có người trả lời.

Sở Tiểu Tiểu lại bắt đầu lần lượt mời tổ đội, đều bị từ chối.

Lạc Thanh Chu trực tiếp bước nhanh rời đi.

Hắn phải nắm chắc thời gian tu luyện.

Tìm tòi một hồi trong rừng cây, hắn nhảy lên một gốc đại thụ cao vút trong mây, cẩn thận quan sát bốn phía một hồi, sau đó lấy ra Nhật Nguyệt bảo kính từ trong túi trữ vật, lật sang mặt hấp thu ánh nắng mặt trời, đặt ở chỗ tán cây rậm rạp, dùng dây thừng cố định lại.

Làm xong những chuyện này, hắn nhảy xuống, bắt đầu kéo căng da thịt cơ bắp, nhảy vọt tu luyện ở giữa các cây đại thụ.

Hiện tại hắn đã nhỏ máu thành lập liên hệ với Nhật Nguyệt bảo kính, có thể rõ ràng cảm ứng được vị trí của nó.

Hắn không dám đặt nó một mình ở trong nhà hấp thu ánh nắng, cho nên cũng chỉ có thể để ở chỗ này.

Hắn rèn luyện da thịt ngay tại bốn phía rừng cây, cũng sẽ không đi xa.

- Vụt! Vụt! Vụt!

Hắn bắt đầu bắn ra nhún nhảy như khỉ vượn, tốc độ càng lúc càng nhanh.

Da thịt đầu tiên là kéo căng tụ lực, lập tức đột nhiên kéo lên bắn ra, dần dần bắt đầu phát nhiệt, nóng lên...

Như vậy một mực tiếp tục không ngừng mà tu luyện tới buổi trưa, hắn sức cùng lực kiệt, toàn thân đau nhức mới ngừng lại.