Làm lần thứ ba thần hồn bị cắt chém vỡ vụn, kịch liệt đau nhức bỗng nhiên đánh tới, hắn rốt cục không chịu nổi loại kịch liệt đau nhức đáng sợ này, đem vớ lưới màu đỏ trong tay bỏ vào miệng cắn chặt lấy, toàn thân lập tức run rẩy, gắt gao cắn, dùng một tia thanh minh và khí lực cuối cùng liều mạng chịu đựng...
Đau nhức!
Đau nhức vô cùng kịch liệt.
Thần hồn bị xé nứt, bị cắt chém, bị thiên đao vạn quả, bị hồng mang đáng sợ kia lặp đi lặp lại rèn luyện chà đạp...
- Sư tỷ, hắn cắn bít tất của ta.
Thân ảnh màu đỏ cách đó không xa quay đầu nhìn thân ảnh xanh nhạt bên cạnh, gương mặt giấu ở bên trong hồng sắc quang vựng, thấy không rõ biểu lộ:
- Đây chính là vật thiếp thân của ta, bị hắn nắm chặt trong tay, gắt gao cắn trong miệng tại thời khắc sinh tử, ngươi có ăn dấm (ghen) không?
Thân ảnh xanh nhạt nhìn đang chăm chú nhìn thần hồn thân ảnh đang thừa nhân thống khổ to lớn, trầm mặc một hồi, thản nhiên nói:
- Ngươi bây giờ gọi hắn ca ca, cam tâm tình nguyện chứ?
Thân ảnh màu đỏ nói:
- Đương nhiên. Thế giới này vốn chính là cường giả vi tôn. Trước đó ta không nguyện ý, là không nhìn ra hắn sẽ trở thành cường giả, hiện tại... Ta đương nhiên cam tâm tình nguyện.
Thân ảnh xanh nhạt không nói gì thêm.
Thân ảnh màu đỏ cũng nhìn về phía thần hồn thân ảnh bị phá thành mảnh nhỏ đang thống khổ cắn vớ lưới của nàng, nói:
- Ý chí của hắn rất cường đại, tâm tính rất cứng cỏi, người lại mang nhiều bí mật như vậy, nhất định là không phải vật trong ao, về sau chỉ sợ không chỉ là nhất phi trùng thiên đơn giản như vậy. Sư tỷ, ngươi có suy nghĩ hay không... Giết chết nương tử hắn, sau đó, thay vào đó? Hiện tại nếu như không thừa dịp hắn còn chưa cất cánh kết thành đạo lữ với hắn, chỉ sợ về sau sư tỷ sẽ không có cơ hội này.
Thân ảnh xanh nhạt không khỏi xoay đầu lại, nhìn nàng.
Gương mặt giấu ở trong vầng sáng xanh nhạt, cũng thấy không rõ biểu lộ phía trên.
- Sư tỷ, có phải cảm thấy ta nói rất đúng hay không?
Thân ảnh màu đỏ hơi vểnh khóe miệng:
- Người làm đại sự, không câu nệ tiểu tiết. Ngươi vừa rồi cũng nhìn thấy, ta hô ca ca tự nhiên thân thiết như vậy, đây chính là tâm tính và thái độ của người làm đại sự nhất định phải có, sư tỷ học tập theo ta. Sư tỷ một lòng thành tiên, muốn tu thành đại đạo, chỉ là nhục thân và thanh bạch, làm gì để ý?
Thân ảnh xanh nhạt quay đầu, tiếp tục xem thân ảnh thần hồn đang thống khổ rèn luyện, không tiếp tục để ý đến nàng.
Thân ảnh màu đỏ trầm mặc một hồi, nhìn thân ảnh kia nói:
- Đáng tiếc ta chưa từng gặp qua hình dạng và chân thân của hắn, không biết hắn có thân phận gì. Bằng không, ta đến lúc đó có thể giúp ngươi xuất thủ, để vị nương tử kia của nhà hắn lặng yên không một tiếng động rời đi hoặc chết đi. Sư tỷ, ta biết được ngươi không hạ thủ được, nói ra thân phận chân thực của hắn cho ta, ta giúp ngươi.
Thân ảnh xanh nhạt vẫn không có nói chuyện.
Thân ảnh màu đỏ nhìn nàng nói:
- Xem ra, các ngươi quả nhiên cũng chỉ ngẫu nhiên gặp nhau, ngươi cũng không biết thân phận chân thật của hắn. Huỳnh quang trên người hắn có chút cổ quái, chỉ sợ không chỉ có ẩn tàng dung mạo thân phận đơn giản như vậy... Sư tỷ, trên người của người này có rất nhiều bí mật, ngươi nếu không có thời gian, hoặc không muốn quản quá nhiều, ngươi có thể giao hắn cho ta, ta mang về hảo hảo điều giáo, nhất định có thể giúp ngươi đào ra nhiều bí mật của hắn hơn.
- Sư tỷ, ngươi đã không nói lời nào, đó chính là đồng ý, chờ một lúc hắn tu luyện xong, chính là thời điểm suy yếu nhất. Đến lúc đó, ta trực tiếp mang hắn đi, hô vài tiếng ca ca, lại để cho hắn nhìn thấy thân phận chân thật của ta, ha ha, tin tưởng hắn...
Thân ảnh xanh nhạt đột nhiên nhàn nhạt mở miệng:
- Nếu như ngươi không muốn quá lúng túng, nếu như còn muốn tiếp tục tu luyện, vậy thì ngậm miệng.
Thân ảnh màu đỏ híp híp con ngươi, cười lạnh:
- Ngươi sợ ta cướp hắn đi? Sư tỷ, ta tựa hồ nghe ra được sự tức giận trong giọng nói của ngươi, thật sự khó được, ngươi sự thực động phàm tâm sao?
Thân ảnh xanh nhạt trầm mặc một hồi, nói:
- Nếu như ta nói là vì tốt cho ngươi, ngươi tin không?
- Ngươi lừa gạt quỷ đi...
Thân ảnh màu đỏ đột nhiên ngừng lại không nói tiếp, ánh mắt lóe lên nhìn nàng một hồi, hừ lạnh nói:
- Ngươi không cần giả mù sa mưa, ngươi chính là không nỡ, chính là sợ ta đem hắn cướp đi.
Thân ảnh xanh nhạt không nói gì thêm.
- Bạch!
Sau khi viên châu trên đỉnh chóp lầu quan sát nổ bắn ra đợt quang mang thứ tư, tựa hồ hao hết năng lượng, rốt cục bắt đầu ảm đạm xuống.
Mà lúc này, thần hồn Lạc Thanh Chu phá thành mảnh nhỏ một lần nữa ngưng tụ, đã hư nhược không thể đứng thẳng người.