Nhà Ta Nương Tử , Không Thích Hợp

Chương 3051 - Phiên ngoại 2: Tần Vi Mặc (2)




Nàng rất muốn đi xem.

Nhưng ngày đó trời rất lạnh, mẫu thân dù thế nào cũng không cho nàng đi ra ngoài.

Cũng may, nghe Thu Nhi cùng Châu Nhi nói, bộ dáng của vị tỷ phu kia rất đẹp, hơn nữa văn chất nho nhã, thoạt nhìn giống như một người tốt.

Nàng hi vọng người đó là một người tốt.

Tỷ tỷ khổ lâu như vậy, hy vọng hắn có thể hoà hợp ở cùng nàng ấy, đi hết đời.

Trước khi động phòng, nàng cố ý kêu Bách Linh đi thử hắn.

Làm cho nàng thật không ngờ chính là, đối phương rõ ràng chỉ là một tú tài, chỉ là một thứ tử bị Thành Quốc phủ vứt bỏ, lại có tài hoa khiến người ta kinh diễm như vậy.

Một khắc kia, nàng lại càng thêm tò mò đối với vị tỷ phu này.

Cuối cùng.

Ngày hôm đó, thời tiết rất đẹp, nàng có thể đi ra ngoài.

Nghe nói nhị ca ở bên hồ dạy hắn đánh quyền, nàng lập tức cùng Thu nhi, Châu nhi tới đó.

Ngay từ cái nhìn đầu tiên, nàng đã khá kinh ngạc.

- Quả nhiên tuấn tú.

Thu nhi Châu nhi cũng từng nói cho nàng biết, nhưng nàng không để tâm, cho rằng hai nha đầu này chưa từng thấy qua nam tử gì, cho nên mới nói như vậy, không ngờ lại là thật.

Hơn nữa vị tỷ phu này nhìn tao nhã, quả thực giống như người tốt.

Vì muốn càng hiểu rõ hơn về hắn, nàng buông lỏng rụt rè, chủ động mời hắn cùng đi Vọng Nguyệt lâu dùng cơm, không ngờ lại bị hắn cự tuyệt.

Vài ngày sau, bạn tốt của nàng đến tìm.

Lần này, nàng một lần nữa ngạc nhiên bởi tài năng của hắn.

Tứ thư ngũ kinh, tiện tay cầm tới, thi từ ca phú, thuận miệng nói ra.

Nhìn vẻ mặt ban đầu khinh thường của bạn tốt biến thành kinh ngạc, trong lòng nàng có chút đắc ý nho nhỏ.

Hơn nữa, Hạ Thiền đột nhiên rơi xuống nước, hắn thế mà không chút do dự nhảy xuống.

Hắn quả nhiên là một người tốt.

Khoảnh khắc đó, nàng càng thêm tò mò về vị tỷ phu của mình.

Trong những ngày tiếp theo, nàng luôn tìm cơ hội nói chuyện với hắn, muốn xem rốt cuộc hắn còn cất giấu bản lĩnh gì.

Đêm đó, hắn bị Thanh Uyển dây dưa, viết “Tuyết Mai”.

- Mai thua kém tuyết ba phần trắng, tuyết lại thua mai một đoạn hương.

Lại viết.

- Héo rụng thành bùn tan thành bụi, chỉ có hương như vẫn còn nguyên...

Một khắc đó, nàng đứng bên cạnh hắn, tự mình giúp hắn mài mực, nhìn hắn tiêu sái tự nhiên viết những thi từ này, tim đập đột nhiên nhanh hơn, trong lòng đột nhiên có chút bối rối.

Tỷ phu tài hoa hơn người, không nên ủy khuất làm một người ở rể như vậy, càng không nên bị Thành quốc phủ vứt bỏ.

Nàng cảm thấy tiếc,cảm thấy khổ tâm thay cho hắn, đặc biệt là mỗi khi nàng nhìn thấy dáng vẻ hắn buồn bã, uất ức.

Ngày hôm đó, hắn đứng bên ngoài cửa sổ của nàng nói với nàng về Tây Sương Ký.

Ngoài cửa sổ có những bông tuyết, một cây mai lạnh nghiêng về phía cửa sổ, xen kẽ với bóng dáng của hắn.

Nàng yên lặng lắng nghe ngắm nhìn.

Ngày hôm đó, nàng không ho nữa.

Trong những ngày tiếp theo, hắn đã kể cho nàng rất nhiều câu chuyện tuyệt vời khác.

Cuối cùng một ngày nọ, hắn bước vào phòng nàng.

Tựa hồ nhận thấy được mỗi lần nàng nhìn thấy hắn, tâm tình cùng thân thể đều sẽ tốt lên, mẫu thân cũng không ngăn cản nữa.

Nàng ngồi với hắn trong một căn phòng ấm áp, trên một chiếc giường mềm mại.

Nàng vui vẻ nhìn hắn

Hắn vẫn cung kính thấp thỏm, không dám vượt lễ nghi chút nào, thậm chí không dám nhìn nàng.

Sau khi hắn rời đi, nàng ngồi ngẩn người trên giường.

Lần đầu tiên nàng cảm thấy cuộc sống tốt đẹp, cũng là lần đầu tiên bắt đầu lưu luyến cuộc sống này.

Nàng không muốn rời khỏi thế giới như thế.

Mùa đông đó rất lạnh, nhưng, bởi vì có hắn làm bạn, bất tri bất giác, nàng đã vượt qua.

Thái độ của người trong nhà đối với hắn cũng dần dần thay đổi.

Nhưng tỷ tỷ vẫn lạnh như băng như trước, thậm chí chưa từng chung phòng với hắn.

Nàng cảm thấy tiếc cho hắn.

Đêm đó, họ đã đi du thuyền đến hội thơ.

Nàng bị khuê mật khống chế.

Hắn đột nhiên từ một thư sinh yếu ớt biến thành một gã võ giả cường đại.

Cũng từ đêm đó, nàng biết được tham vọng của hắn.

Hắn đang giấu tài.

Hắn muốn báo thù cho mẫu thân, hắn muốn Thành quốc phủ trả giá đắt.

Nàng bắt đầu âm thầm giúp hắn.

Không biết bắt đầu từ khi nào, nàng muốn gặp hắn mỗi ngày, mỗi ngày đều muốn nói chuyện với hắn.

Nàng biết hắn là tỷ phu của nàng, và nàng không nên làm điều đó.

Vào thời điểm đó, nàng không thể chịu đựng được.

Nàng luôn tự nhủ, nàng chỉ cô độc, muốn tìm người nói chuyện mà thôi, tỷ phu chỉ vừa vặn có cùng hứng thú với nàng, quan hệ của bọn họ rất bình thường.