Nhưng thống khổ của thần hồn, còn mãnh liệt đáng sợ hơn.
Đau đớn vì rút hồn luyện phách, cũng không thống khổ bằng chết dần chết mòn.
Giờ phút này, tất cả mọi người của Phiêu Miểu Tiên Tông, bao gồm cả bốn gã trưởng lão kia, đều bị lôi điện rậm rạp bao vây lại, không ngừng đánh lên.
Tiếng kêu thảm thiết không dứt bên tai.
Tiếng kêu thảm thiết của Lương Cửu, đặc biệt thê lương vang dội, bởi vì tu vi của hắn cao nhất, thần hồn mạnh nhất, cho nên Địa Ngục chi lôi sẽ ưu tiên chiếu cố hắn nhiều hơn.
Đáng thương cho vị trưởng lão cả đời ỷ vào Phiêu Miểu Tiên Tông này, lúc mới xuất hiện còn uy phong hếch mặt khắp nơi, hoàn toàn không chút sợ hãi, bây giờ thần hồn của hắn đang nhanh chóng tan ra, trợn to hai mắt, há miệng, “A a a a a” kêu không ngừng, phân tiểu đều phọt ra, hoàn toàn không còn hình tượng cao thủ lạnh nhạt thong dong vừa rồi.
Những người khác tuy rằng không có tiếng kêu vang dội như hắn, nhưng bộ dáng càng không chịu nổi.
- A a a a...
- A a a a...
Tất cả mọi người đang há to miệng vừa kêu, vừa lắc đầu lắc người qua lại, thậm chí muốn ngã trên mặt đất cũng không ngã xuống được.
Hai người Lạc Thanh Chu lại bình yên vô sự.
Cũng có lôi điện nhào về phía hai người.
Nhưng Lạc Thanh Chu trực tiếp giơ hai tay lên nghênh đón, Lôi Linh Căn trong cơ thể lập tức tham lam hút lôi điện vào.
Lôi điện tới quá nhanh quá nhiều, hắn cũng không kịp hấp thu, cũng quấn quanh trên người hắn, nhưng không tạo thành thương tổn gì.
Tiểu Nguyệt bởi vì hấp thu lôi linh khí của hắn, không những thế còn hợp thể với hắn rất nhiều lần, trên người đã có khí tức của hắn, đương nhiên cũng không sợ lôi điện.
Sau khi bị đánh run rẩy vài lần, nàng cũng ngồi xổm trên mặt đất, ôm lấy đùi hắn.
Lôi điện còn chưa đánh lên người nàng, đã bị Lạc Thanh Chu cắn nuốt hết.
Đến bây giờ.
Lôi điện dưới lòng đất vẫn cuồn cuộn không ngừng chui ra.
Màn đêm được thắp sáng.
Cô hồn dã quỷ, các loại ác quỷ, cùng với âm binh quỷ tướng ở bốn phía sớm đã bị dọa kinh hồn sợ hãi, chạy đến xa xa.
Trên sườn đồi xa xôi.
Nguyệt Dao mặc một bộ váy trắng, một mình yên lặng đứng ở nơi đó, nhìn một màn trước mắt, nhìn hồi lâu, trong miệng thấp giọng lẩm bẩm:
- Cái gì bảo vệ ta... Không phải là muốn dùng điện với ta...
Lúc này, một bóng người đột nhiên xuất hiện từ trong bóng tối bên cạnh, dừng lại bên cạnh nàng, ánh mắt giật mình nhìn lồng giam lôi điện xa xa, giật mình nói:
- Người nào ở đây độ kiếp? Ma vương? Không đúng, Địa Ngục chi lôi này sao lại có năm màu sắc? Hơn nữa còn đáng sợ hơn so với lôi điện lúc trước của bản vương…
Nguyệt Dao nhìn xa xa, không nói gì.
Hoàn Nhan Tử một thân váy đen, đột nhiên thu hồi ánh mắt, nhìn về phía nàng nói:
- Là hắn?
Lập tức lại nhìn lôi điện xa xa hưng phấn nói:
- Là ca ca tốt nhà ta sao? Phải, chắc chắn là hắn! Lôi Linh Căn! Đây là lôi điện mà lôi linh chi căn mới có! Chậc chậc, không ngờ đã có năm màu sắc, ca ca rõ ràng còn trẻ như vậy! Về sau nói không chừng có thể tu thành Dương Thần, bất tử bất diệt, thoải mái đi lại trong Tam Giới.
Nguyệt Dao trầm mặc trong chốc lát, mở miệng nói:
- Còn có Võ Thần.
Hoàn Nhan Tử sửng sốt, lại quay đầu nhìn về phía nàng, ngây người, nói:
- Ngươi nói thật?
Nguyệt Dao cũng thu hồi ánh mắt, nhìn về phía nàng nói:
- Thân thể của hắn đã là Võ Vương rồi, sắp đột phá trung kỳ.
Hoàn Nhan Tử há to miệng:
- ...
Ánh mắt Nguyệt Dao một lần nữa nhìn về phía lồng giam lôi điện xa xa, di chuyển đến thân ảnh mơ hồ trong lồng giam, dừng một chút, thản nhiên nói:
- Nhưng hắn ở trước mặt ta, vẫn thành thành thật thật như trước, ngay cả lớn tiếng nói chuyện cũng không dám.
Hoàn Nhan Tử ngơ ngác trong chốc lát, nghi hoặc nói:
- Vì sao? Chẳng lẽ ngươi còn lợi hại hơn cả hắn?
Mày liễu của Nguyệt Dao khẽ giật giật một chút, cằm tựa hồ cũng hơi ngửa lên một chút, vẻ mặt vẫn bình thản như trước:
- Cũng không phải. Bởi vì ta là... Đại tiểu thư của hắn.
Lốp bốp!
Lôi điện vẫn không ngừng đánh, hơn nữa còn là năm màu sắc thay phiên nhau đánh.
Uy lực càng ngày càng mạnh, số lượng càng ngày càng nhiều.
Từng tiếng kêu thảm thiết thê lương đến cực điểm, mới nghe cũng đủ khiến quỷ quái xa xa sởn tóc gáy, hai chân run run.
Mấy đệ tử Phiêu Miểu Tiên Tông đầu tiên không chịu nổi, thần hồn vỡ vụn, hóa thành tro tàn.
Mà bốn gã trưởng lão kia, vẫn bị sét đánh kêu “A a a” không ngừng.
Lạc Thanh Chu vừa lúc nhân cơ hội này, thuần thục dùng Hỗn Độn Khai Thiên Quyền.
- Rầm!
Hắn một quyền nện vào miệng Lương Cửu đang kêu gào, trực tiếp ném hắn ra ngoài.
Lập tức, quyền thứ hai lại rơi vào trên mặt Liên Lập Sơn.
Đánh xong một bộ quyền pháp, bốn gã trưởng lão Quy Nhất cảnh của Phiêu Miểu Tiên Tông đều nằm sấp trên mặt đất.