Nhà Ta Nương Tử , Không Thích Hợp

Chương 2895 - Nương tử danh xứng với thực, Địa Ngục lôi kiếp! (3)




Hắn nâng loan đao trong tay lên, trên lưỡi đao đột nhiên sáng lên hồng mang chói mắt, nói:

- Vừa hay, lão phu muốn thử thanh U Minh Huyết Nguyệt đao này, xem nó rốt cuộc có uy lực như trong truyền thuyết hay không.

Trên sườn núi phía sau ba người, cũng đột nhiên xuất hiện một lão giả gầy gò như quỷ mị.

Lòng bàn tay hắn nâng tiểu đỉnh màu vàng kia, lạnh nhạt nói:

- Lão phu cũng vừa hay muốn thử Huyền Hoàng thần đỉnh này, nhìn xem thần hồn nhân loại, có phải không chịu nổi một kích giống những tên quỷ kia.

Lập tức hắn nhìn về phía thân ảnh trăng trắng kia, khóe miệng lộ ra một tia cười lạnh:

- Thiếu chút nữa đã quên, Huyền Hoàng thần đỉnh này, lúc trước hình như là do ngươi lấy được từ một tiên đảo trên biển nhỉ? Đáng tiếc, ngươi vốn nên vì nó mà trở thành Thánh nữ của Phiêu Miểu Tiên Tông...

- Hôm nay liền dùng nó, đến đoạn tuyệt với ngươi đi.

Giữa sân im lặng một chút.

Đột nhiên, lại một thanh âm vang lên:

- Vừa vặn, ta cũng đang muốn thử xem Địa Ngục chi lôi của U Minh giới này, xem nó có thật sự có thể khiến người sống không bằng chết giống Đọa Luyện Ngục không.

Lời này vừa nói ra, ánh mắt mọi người đều nhìn về phía hắn.

Lạc Thanh Chu bỏ che lấp trong cơ thể, khí tức Lôi Linh căn phóng thích ra, trong nháy mắt đã thành lập liên hệ với năng lượng thần bí nào ở U Minh.

Đây chính là lôi điện đột phá Quy Nhất cảnh.

Hơn nữa còn là Địa Ngục chi lôi làm cho tất cả âm hồn thần hồn sợ hãi.

Hắn vốn đang đột phá Quy Nhất cảnh, lợi dụng công pháp Nguyệt tỷ tỷ truyền thụ cho hắn, che lấp khí tức Lôi Linh căn, tạm thời không dẫn động lôi kiếp.

Dù sao Địa Ngục chi lôi hắn chưa từng tiếp xúc qua, hắn cũng không muốn mạo hiểm.

Nhưng hiện tại xem ra, có người tựa hồ chờ không kịp, muốn thử một lần.

Điều này cũng đáp ứng câu nói đó.

Thiên đàng có lối, ngươi không đi, Địa Ngục không cửa, ngươi xông vào.

Muốn thử một chút, vậy thì thử.

- Địa Ngục chi lôi?

Nghe được cái tên này, lão giả cao gầy cầm loan đao trong tay, đồng tử co rụt lại.

Lập tức lại cười lạnh nói:

- Chỉ bằng ngươi?

Nói xong, loan đao trong tay đột nhiên giơ lên, “ầm ầm” chém ra một vầng trăng khuyết đỏ tươi.

Vầng trăng khuyết vừa xuất hiện, không khí đột nhiên trở nên siết chặt.

Phảng phất có một xiềng xích vô hình đột nhiên xuất hiện, trong nháy mắt đã vây Lạc Thanh Chu ngay tại chỗ, không thể động đậy, chỉ có thể trơ mắt nhìn đao mang đỏ tươi bay tới.

- Cấm chế lực của U Minh Huyết Nguyệt đao này, quả thực lợi hại, lại có thể phát ra đao mang.

Lão giả cao gầy rất hài lòng.

Nhưng một giây sau, lôi điện màu đỏ trên người Lạc Thanh Chu chợt lóe, trong nháy mắt đã tránh thoát trói buộc.

Lập tức trong mắt hắn bỗng hiện lên một đạo lôi điện màu trắng, thân ảnh trong nháy mắt biến mất tại chỗ.

- Cẩn thận!

Liên Lập Sơn ở một bên, sắc mặt lập tức biến đổi, cuống quít đánh tới một chưởng.

- Oanh!

Một tiếng nổ vang lên.

Thân ảnh Lạc Thanh Chu chớp mắt đã xuất hiện trước mặt lão giả cao gầy, tốc độ nhanh khó có thể hình dung!

Đồng thời, một nắm đấm của hắn sớm đã tích tụ đầy lôi điện màu đỏ, đột nhiên nện vào lồng ngực lão giả cao gầy!

Toàn bộ thực lực Quy Nhất cảnh, cộng thêm phá giáp lực của lôi điện màu đỏ, chỉ trong nháy mắt đã bộc phát toàn bộ Hỗn Độn Khai Thiên Quyền!

Lão giả cao gầy còn chưa kịp phản ứng, hào quang hộ thể trên người trong nháy mắt vỡ vụn, lập tức “phanh” một tiếng, bị đập bay ngược ra, loan đao trong tay cũng rời tay bay ra.

Lồng ngực của hắn đột nhiên lõm xuống, đồng thời, một tia lôi điện màu tím thô to, cũng nhân cơ hội chui vào thần hồn của hắn.

Mà lúc này, cả chưởng ảnh của Liên Lập Sơn phô thiên cái địa, cùng với hồng mang Huyền Hoàng Thần Đỉnh từ trên sườn núi cứu viện mà đến.

Lạc Thanh Chu đưa tay tiếp nhận loan đao, vẫn chưa truy kích, thân ảnh chợt lóe, lui về tại chỗ, khiến cho những chưởng ảnh hung mãnh cùng hồng mang của Huyền Hoàng thần đỉnh đột nhiên thất bại.

Lão già cao gầy rơi xuống đất cách đó vài chục mét.

Lôi điện màu đỏ điên cuồng đánh vào trong cơ thể hắn như long xà vặn vẹo, trong miệng hắn phát ra tiếng kêu thảm thiết thê lương, toàn bộ thần hồn bốc lên từng trận sương mù, thần hồn vốn ngưng thật nhất thời trở nên trong suốt.

Cũng may, Liên Lập Sơn kịp thời chạy tới, cầm pháp bảo trong tay, dẫn lôi điện màu đỏ ra đánh xuống mặt đất.

- Ngươi... ngươi là... Quy Nhất, Quy Nhất cảnh...

Lão giả cao gầy cả người cháy đen từ trên mặt đất bò lên, vẻ mặt vặn vẹo cùng biểu tình không thể tin được.

Những người khác cũng đều cứng đờ tại chỗ, tựa hồ đều bị một màn vừa rồi dọa sợ.

Bọn họ đương nhiên đều biết rõ thực lực của vị Văn trưởng lão này, hơn mười năm trước đã đột phá tới Quy Nhất cảnh trung kỳ, kinh nghiệm chiến đấu cực kỳ phong phú, nhưng vừa rồi lại không có bất kỳ khả năng chống cự nào, trực tiếp bị thiếu niên này dùng một quyền đánh bay.