Nhà Ta Nương Tử , Không Thích Hợp

Chương 2886 - Đạo kinh thần chú của Lạc Thanh Chu, quỷ vương biến thành muội muội tốt (1)




Lạc Thanh Chu đang suy nghĩ, Nguyệt Dao đưa cho hắn ba quyển, nói:

- Một bộ nội công tâm pháp, một bộ quyền pháp, một bộ côn pháp.

Lạc Thanh Chu nhận lấy trong tay, nhìn về phía tên trên sách.

Nội công tâm pháp là Huyền Quy Thổ Nạp, quyền pháp là Hỗn Độn Khai Thiên, côn pháp là Như Ý Phá Ma Côn.

Tiểu Nguyệt lập tức cầm ba quyển sách, đưa tới nói:

- Ca ca, ta cảm thấy ba bộ công pháp này mới thích hợp ngươi.

Lập tức liếc mắt nhìn quyển sách trong tay hắn, hừ nói:

- Nội công tâm pháp, Thiên Huyền Địa Linh chắc chắn tốt hơn cái con rùa gì đó của ngươi. Còn quyền pháp…

- Tiểu Nguyệt, ta muốn ba quyển này.

Không đợi nàng nói xong, Lạc Thanh Chu đã quyết định.

Tiểu Nguyệt dừng lại, lập tức tức giận nói:

- Sư tỷ chọn chắc chắn tốt hơn ta sao? Ngươi chỉ tin tưởng sư tỷ sao?

Lạc Thanh Chu đi tới trước bàn ngồi xuống, mở quyển sách trong tay ra, nói:

- Cũng không phải, thật ra vừa rồi ta cũng nhìn trúng ba bộ công pháp này.

Tiểu Nguyệt tức giận hơn:

- Ngươi lừa gạt người khác! Ca ca rõ ràng không tin người ta, chỉ tin tưởng sư tỷ!

Lạc Thanh Chu giơ quyển sách trong tay lên nói:

- Tâm pháp nội công ta tu luyện lúc trước là Thần Quy Thổ Tức, cho nên quyển này tương đối thích hợp với ta. Về phần quyền pháp, Hỗn Độn Khai Thiên khí phách, thích hợp với quyền pháp ta tu luyện trước kia. Mà côn pháp, gậy gỗ của ta có thể dài lại ngắn, trở nên dày trở nên nhỏ, cũng vừa vặn thích hợp tu luyện bộ Như Ý Phá Ma Côn này.

Tiểu Nguyệt nhất thời nhụt chí, nhếch cái miệng nhỏ nhắn, ẩn ý nói:

- Dù sao chỉ cần là sư tỷ chọn, đều là tốt nhất, chỉ cần là sư tỷ nói, đều đúng. Ca ca ở trước mặt sư tỷ, chính là một con... Một tên liếm cẩu, hừ!

Lạc Thanh Chu coi như không nghe thấy, tiếp tục nhìn nội công tâm pháp.

Ánh mắt Tiểu Nguyệt đột nhiên sáng ngời:

- Đúng rồi ca ca, ngươi có thể ghi nhớ hết tất cả các công pháp khác, dù sao vị chưởng giáo kia nói, công pháp nơi này chúng ta đều có thể xem thoải mái.

Lạc Thanh Chu ngẩng đầu nhìn nàng nói:

- Không thể quá tham lam. Hơn nữa đối với ta mà nói, ba bộ là đủ rồi, nếu nhiều hơn nữa, ta cũng không luyện được.

Lập tức lại nói:

- Ngươi và Nguyệt tỷ tỷ cũng có thể đi chọn mấy bộ.

Tiểu Nguyệt suy nghĩ một chút, nói:

- Vậy ta đi xem một chút.

Đợi sau khi nàng rời đi, Lạc Thanh Chu cúi đầu nghiêm túc nhớ kỹ.

Nội dung của từng trang, rất nhanh đã được hắn ghi nhớ trong não bộ

Một ngày, chớp mắt đã trôi qua.

Ngày hôm sau.

Khi Lạc Thanh Chu đặt ba bộ công pháp trở lại giá sách, đột nhiên phát hiện ba quyển sách bốc lên một làn khói đen, lập tức bị thiêu đốt, rất nhanh biến thành tro bụi.

- Nguyệt tỷ tỷ, chuyện gì xảy ra vậy?

Hắn sửng sốt một chút, quay đầu hỏi.

Nguyệt Dao trầm ngâm một chút, nói:

- Những quyển sách này đều dùng một loại hình thái khác để xuất hiện, có lẽ khi ngươi đọc xong toàn bộ, năng lượng của nó hao hết, cũng biến mất.

Lạc Thanh Chu kinh ngạc nói:

- Cũng may, chúng ta chỉ chọn ba quyển, không lãng phí.

Nguyệt Dao nhìn hắn, bình thản nói:

- Cũng không phải là đồ của ngươi, lãng phí toàn bộ thì đã thế nào?

Lạc Thanh Chu nói:

- Nguyệt tỷ tỷ cũng nói, nơi này là thánh địa Đạo giáo, những quyển sách này đều là bảo tàng, hơn nữa còn là bảo tàng chỉ có thể được xem một lần, lại càng cực kỳ trân quý. Có lẽ về sau còn có những người tu luyện khác có cơ hội tới đây, thậm chí có thể còn có hậu duệ của chúng ta, giữ lại dù sao vẫn tốt hơn so với việc lãng phí.

Ánh mắt Nguyệt Dao nhìn hắn thật sâu, không nói nữa.

Lúc này, Tiểu Nguyệt đột nhiên từ giá sách bên cạnh đi ra, sâu kín nói:

- Ca ca quả nhiên thèm nhỏ dãi thân thể sư tỷ, ngay cả hậu duệ cùng sư tỷ cũng đã nghĩ kỹ?

Lạc Thanh Chu không để ý tới nàng, nói:

- Đi thôi. Tuy người ta cho phép chúng ta ở lại ba tháng, nhưng mau chóng rời đi thì tốt hơn. Nhìn những người này, những thứ này, luôn có một loại cảm giác sởn gai ốc.

Ba người đi xuống lầu, ra khỏi Tàng Kinh các.

Vừa đi tới trước cây cầu độc mộc kia, một thanh âm già nua mà xa xôi, đột nhiên ở đỉnh núi phía sau vang lên:

- Nếu bần đạo không đoán sai, ba vị tiểu hữu hẳn là nhân loại, đúng không?

Lời này vừa nói ra, trong lòng ba người đều chấn kinh, xoay người nhìn lại.

Phía sau không có bóng người, chỉ có thanh âm già nua kia:

- Quả nhiên, khó trách mấy quyển sách kia biến mất... Ba vị nên nhanh chóng ra ngoài, theo bần đạo biết, cửa lớn thông nhân giới, rất nhanh sẽ phải đóng lại toàn bộ.

Lạc Thanh Chu vội vàng nói cảm ơn:

- Đa tạ tiền bối đã thông báo.

Ba người qua cầu Độc Mộc, vào đạo quan.

Nhất Thanh chân nhân đi ra nghênh đón, kinh ngạc nói:

- Ba vị tiểu hữu chỉ nhìn một ngày, đã muốn rời đi sao?