Nhà Ta Nương Tử , Không Thích Hợp

Chương 2856 - Nguyệt tỷ tỷ, sau này chúng ta sẽ có một nữ nhi (3)




Lạc Thanh Chu lập tức tiến lại gần xem.

Hắn vẫn còn ở đó chứ?

Long Nhi vội vàng trả lời: Còn, tỷ tỷ, công tử vẫn luôn chờ ngươi, khi nào ngươi đến?

Lạc Thanh Chu cũng vội vàng lấy ra bảo điệp của mình, gửi tin nhắn cho Nguyệt tỷ tỷ: Nguyệt tỷ tỷ, ta ở chỗ này, ngươi có thể đến giúp ta xem một chút không?

Long Nhi nhận được hồi âm: Kêu hắn không cần lo lắng, hẳn không phải chuyện xấu. Trên cổ thư ta tìm được một người tu luyện, cũng gặp tình huống tu luyện giống hắn. Về phần nên giải quyết như thế nào, ta cũng không biết. Kêu hắn ăn linh quả thứ hai, tiếp tục tu luyện, lại nhìn xem

Lạc Thanh Chu lập tức đoạt lấy bảo điệp đưa tin từ trong tay Long Nhi, trả lời: Nguyệt tỷ tỷ, người trong sách cổ kia là tình huống gì, có thể nói cụ thể một chút không?

Tin tức nhanh chóng trả lời: Ghi rất ngắn gọn. Chính là người tu luyện giả kia ở cảnh giới nào đó nên thăng cấp, đột nhiên lại muốn bắt đầu tu luyện, cuối cùng liên tục đột phá hai cấp. Hơn nữa còn xuất hiện thiên phú thần thông, thực lực càng mạnh

Lạc Thanh Chu: Nhưng tốc độ tu luyện của ta bây giờ rất chậm, có linh quáng chi tâm cùng linh dịch phụ trợ, nhưng suốt hai tháng, quá trình mới tăng thêm năm điểm. Còn ba tháng nữa, đại hội Cửu Châu sắp bắt đầu, ta sợ không kịp nữa

Nguyệt tỷ tỷ: Linh quả thứ hai của cây nhỏ đó, hẳn là đã chín rồi. Ngươi có thể ăn, phối hợp linh dịch, lại nhìn hiệu quả, một tháng sau, phục dụng thêm linh đan thử xem

Lạc Thanh Chu: Nguyệt tỷ tỷ, linh đan còn cần một tháng luyện chế sao? Cần tài liệu nào không? Nghe nói tài liệu đều rất khó tìm, ta có thể giúp ngươi đi thu thập tài liệu

Nguyệt tỷ tỷ: Không

Lạc Thanh Chu do dự một chút: Chúng ta đã lâu không gặp nhau, ta muốn gặp ngươi

Đối phương không trả lời nữa.

Lạc Thanh Chu lại chờ đợi một hồi, mới thở dài một hơi, đưa bảo điệp đưa tin trả lại cho Long Nhi.

Long Nhi tiếp nhận nhìn một lần, an ủi nói:

- Công tử, tỷ tỷ có lẽ khá bận rộn. Nghe nói cái loại linh đan này vô cùng khó luyện chế tỷ tỷ có lẽ sợ phân tâm cho nên mới không dám đi ra, công tử đừng nghĩ nhiều.

Lạc Thanh Chu trầm mặc một chút, nói:

- Ta sẽ thử phương pháp của Nguyệt tỷ tỷ trước đi, hy vọng một tháng sau, sẽ có hiệu quả.

Long Nhi nói.

- Ừm.

Hai người rơi vào im lặng.

- Long Nhi, ta phải đi.

- A, Long Nhi tin tưởng, công tử nhất định có thể thành công.

- Lần này ta bế quan, có lẽ sẽ là một tháng.

- À.

- Ngươi không có gì để nói với ta?

Long Nhi sửng sốt một chút, nói:

- Công tử muốn Long Nhi nói cái gì?

Lạc Thanh Chu không nói gì nữa, trên đầu ngón tay “roẹt” một tiếng, xuất hiện một tia sét.

Long Nhi đột nhiên phản ứng lại, cười nói:

- Công tử cũng muốn sao? Long Nhi kỳ thật cũng suy nghĩ đến nó, chỉ là thấy tâm tình công tử không tốt, cho nên không dám nói.

Lạc Thanh Chu thở dài một hơi, nói:

- Không có biện pháp, luyện thể giả, nội hỏa luôn cực kỳ thịnh vượng. Nếu không thường xuyên phóng thích, sẽ không cách nào tĩnh tâm tu luyện.

Long Nhi cười hì hì, sóng nước trong hai tròng mắt lưu chuyển:

- Công tử, vậy lần này muốn tu luyện ở nơi nào? Trong Long Cung? Hay trong nước? Hay là...

Lạc Thanh Chu không nói gì, ngẩng đầu, nhìn về phía bầu trời đêm.

Trên bầu trời đêm, mặt trăng sáng, ngôi sao đầy trời.

Không lâu sau đó.

Một con rồng bạc bay lên bầu trời đêm, khuấy động gió mây, sấm chớp ầm ầm.

Ngày hôm sau.

Lạc Thanh Chu trở lại hoàng cung, ngồi cùng bệ hạ và bảo bảo chốc lát, sau đó vào lòng đất, tiếp tục tu luyện.

Sau khi ngồi xuống dưới linh quáng chi tâm, ánh mắt của hắn nhìn về phía cây tiểu thụ trong túi trữ vật.

Bây giờ cây nhỏ đã mọc thành đại thụ cao bảy tám thước, cành lá tươi tốt, lại kết ra ba đóa hoa khác, hơn nữa màu sắc khác nhau.

Bông hoa thứ hai đã kết thành trái cây màu đỏ rực, hiện giờ đã chín, phảng phất như một đóa hỏa diễm ở trên cành thiêu đốt.

Lạc Thanh Chu lại quan sát những đóa hoa khác trong chốc lát, sau đó hái quả màu đỏ rực kia.

Vừa mới lấy từ trong túi trữ vật ra, một cỗ hương trái cây mê người liền xông vào mũi.

Nhìn thấy trái cây này, hắn đột nhiên nhớ trái đầu tiên, và hạt của nó.

Tất nhiên, cả gậy gỗ mà hắn đập gãy.

Không biết Nguyệt tỷ tỷ đã sửa chữa xong chưa?

Lúc hắn đang định ăn, bảo điệp đưa tin trên người đột nhiên rung động một chút.

Trong lòng hắn nghi hoặc, lấy ra nhìn thoáng qua.

Vậy mà là Nguyệt tỷ tỷ gửi tới: Bảo bảo rất xinh đẹp

Lạc Thanh Chu sửng sốt một chút, vội vàng nói: Nguyệt tỷ tỷ đến cung? Ngươi vẫn còn ở đó chứ?

Nguyệt tỷ tỷ: Không, nàng gửi cho ta một bức ảnh