Nhà Ta Nương Tử , Không Thích Hợp

Chương 2797 - Long kỵ sĩ đồ sát! (2)




Cách Lôi chịu đựng đau đớn, muốn tiếp tục chạy trốn, một bàn tay đột nhiên vươn ra khỏi bóng tối, bóp cổ hắn.

Cách Lôi nhất thời trợn tròn hai mắt, liều mạng giãy dụa, nhưng không tránh thoát.

Hắn bị lôi đi vào lầu các.

Người canh gác trong lầu đá, vẫn kinh hoảng gõ chuông, thấy hắn từ cửa sổ bay vào, cuống quít hỏi:

- Ngũ vương tử, ngài...

Những lời nói trong miệng của hắn ta đột nhiên bị đình trệ.

Một thanh phi kiếm đen kịt như mực xuất hiện ở cổ hắn ta.

Đầu trên cổ lính canh, nhất thời ‘cạch cạch’ một tiếng, lăn xuống.

Cách Lôi bị ném xuống đất trong lầu đá. Hắn ta vừa nhảy dựng lên, đã bị một chân của đối phương đột nhiên đá vào đầu gối của hắn ta.

- Bộp! Bộp!

Đầu gối trên hai chân hắn, trong nháy mắt vỡ vụn, hai chân mềm nhũn, quỳ xuống đất.

Trong miệng hắn nhất thời phát ra một tiếng kêu thảm thiết thê lương.

Lúc này, hắn mới thấy rõ người đánh lén, nhất thời khuôn mặt vặn vẹo, cắn răng nói:

- Ngươi... Ngươi......

- Rầm.

Lạc Thanh Chu lại ra một quyền đánh vào ngực hắn, đánh nát lồng ngực của hắn.

Cách Lôi lần nữa phát ra một tiếng kêu thảm thiết thê lương đến cực điểm, ngã xuống đất, trong miệng nhất thời tràn ra từng dòng máu tươi.

- Tiếp lấy!

Lạc Thanh Chu tung một cước đá hắn ra khỏi cửa sổ lầu đá.

Trên bầu trời đột nhiên vươn ra một cái móng vuốt rồng khổng lồ, trực tiếp treo hắn trên một cái móng sắc bén, bay lên cao.

Lạc Thanh Chu khoanh chân ngồi xuống lầu các, bắt đầu thúc dục Lôi Linh Chi Căn trong cơ thể.

- Tư tư...

Trên người hắn, đột nhiên xuất hiện từng tia lôi điện.

Trong nháy mắt, hắn cảm ứng được một cỗ năng lượng khổng lồ trên cao.

Trên bầu trời đêm, những đám mây đen đột nhiên nhanh chóng tụ tập lại với nhau.

Lập tức, một vòng xoáy màu đen thật lớn xuất hiện.

Mà lúc này, tám ngàn kỵ binh tiên phong của Đại Mông đế quốc đã gào thét mà đến.

Lần đầu tiên bọn họ nhìn thấy rồng trắng khổng lồ toàn thân lóe ra hào quang màu bạc trên bầu trời, tiếp theo, lại thấy được một con cá sấu khổng lồ hai mắt đỏ tươi há to cái miệng như chậu máu.

Đương nhiên, bọn họ cũng nhìn thấy người trên móng vuốt của rồng kia.

- Là Ngũ vương tử.

Thủ lĩnh kỵ binh liếc mắt một cái đã nhận ra người đáng thương ở giữa không trung kia.

Đúng lúc này, rồng bạc đột nhiên buông móng vuốt ra, thân thể Cách Lôi nhoáng lên một cái, nhanh chóng rơi xuống phía dưới.

Hắn cuống quít hết sức hoảng sợ hét lớn:

- Cứu ta——

- Ngao ô.

Ai ngờ đúng lúc này, con cá sấu khổng lồ kia đột nhiên từ bên cạnh bay ra, há to cái miệng như chậu máu, trực tiếp để hắn rơi vào miệng.

Lập tức, hai hàm răng nanh trên dưới khép lại, ‘rắc’ một tiếng, cắn hắn nát bấy.

Đồng thời, nọc độc màu xanh biếc trong miệng, trong nháy mắt ăn mòn huyết nhục của hắn.

- Ngũ vương tử.

Tên thủ lĩnh kỵ binh kia thấy một màn này, nhất thời vừa sợ vừa giận.

Cá Sấu nuốt hết thịt vụn, lại mở cái miệng to như chậu máu, trong cổ họng phát ra tiếng cười ‘Kiêu Kiêu Kiêu’, khuôn mặt dữ tợn nói:

- Yêu tộc ta cùng người tu luyện nhân loại các ngươi, không đội trời chung!

Nói xong, đuôi sắt của nó vung ra, đột nhiên vọt về phía quan ải của Đại Viêm, lập tức há to miệng, bắt đầu phun ra nọc độc.

Tướng sĩ Đại Viêm trên tường thành nhất thời kêu thảm thiết không ngừng.

- Yêu tộc tập kích! Yêu tộc tập kích!

Trên tường thành, có người la hét.

- Tư...

Lúc này, trong vòng xoáy màu đen khổng lồ trên bầu trời, đột nhiên xuất hiện từng tia lôi điện thô to.

Kỵ binh Đại Mông đế quốc thấy vậy, đều sững sờ tại chỗ.

Mà lúc này.

Lạc Thanh Chu đã cưỡi trên người con rồng bạc trên cao, trốn ở chỗ long giác (sừng rồng) của nàng.

- Long Nhi, ngươi xác định, ngươi không sợ sét sao?

- Không sợ, công tử cứ việc độ kiếp. Long Nhi không chỉ không sợ, hình như còn rất thích...

- ..... Vậy, đi thôi, đừng lãng phí.

Rồng bạc đột nhiên gào thét một tiếng, toàn thân quấn quanh lôi điện, xông về phía tám ngàn kỵ binh tiên phong của Đại Mông đế quốc.

Đồng thời, trên không trung, một đạo lôi điện thô to đầu tiên như một con rồng lớn màu đỏ khác, gầm thét nhào xuống.

Trong khi đó.

Trên tường thành quan ải Đại Viêm, trong tiễn lâu (lầu đặt cung tên, nỏ), thủ quân Đại Viêm đều trốn ở bên trong, đang nhìn trộm bên ngoài.

- Tướng quân, con rồng kia thật sự là của Đại Viêm chúng ta?

- Đương nhiên, bệ hạ tự mình gửi tin.

- Đó là lôi kiếp của tu luyện giả sao?

- Dốt nát! Người tu luyện nào có nhiều cao thủ Lôi Kiếp như vậy? Đó hẳn là lôi kiếp của con rồng trắng kia, rất nhiều linh thú khi thăng cấp đều sẽ có lôi kiếp...

- Thì ra là như thế.

Mà lúc này, phía bên ngoài, rồng bạc khổng lồ kia đã mang theo lôi điện đầy người, cùng với lôi điện màu đỏ từ trên cao đánh xuống, vọt vào trong quân đội của Đại Mông đế quốc.