Nhà Ta Nương Tử , Không Thích Hợp

Chương 2788 - Hoàng tử kiêu ngạo, Lạc Thanh Chu lại đột phá (4)




Nàng sửng sốt một chút, lại lập tức đi phòng tu luyện cách vách, nhưng bên trong cũng trống rỗng.

Nàng vội vàng tìm cả động phủ một lần, vẫn không tìm được người.

- Người đâu?

Vẻ mặt nàng nghi hoặc, lập tức lấy ra bảo điệp đưa tin hỏi thăm.

Thanh Trúc, các ngươi đi đâu? Sẽ không vừa mới đột phá, lại đi nơi khác tu luyện chứ?

Một lát sau.

Tin nhắn trả lời: Có việc, đi kinh đô một chuyến

Tử Hà tiên tử sửng sốt một chút, hỏi: Chuyện gì? Ta đi được không?

Lệnh Hồ Thanh Trúc: Giết người

Thân ảnh Tử Hà tiên tử lập tức lóe lên, chui xuống lòng đất: Chờ ta, ta cũng muốn đi! Ta sẽ chiến đấu bên cạnh các ngươi!

Nửa canh giờ sau.

Đám người Trang Chi Nghiêm chờ bên vách núi ngoài động, thần sắc trên mặt càng thêm khẩn trương.

- Như thế nào Tử Hà cũng không đi ra?

- Không phải hai người đều xảy ra chuyện chứ?

Trang Chi Nghiêm lập tức quay đầu, nhìn về phía tỷ muội Tô Phong Tô Vũ nói:

- Hai người các ngươi mau vào xem tình huống.

- Vâng, lão tổ.

Hai tỷ muội lập tức đi tới trước động phủ, lấy ngọc bài ra, mở cửa động, đi vào.

Một lát sau.

Hai người với vẻ mặt mê mang đi ra.

Lạc Thanh Chu mang theo Lệnh Hồ Thanh Trúc, dùng tốc độ nhanh nhất chạy tới kinh đô.

Hắn trở lại Tần phủ trước, đi Linh Thiền Nguyệt Cung.

Khi Bách Linh mở cửa viện, hắn trực tiếp xông vào, sau đó trực tiếp đi vào phòng nàng, bắt đầu cướp đoạt phấn hoa.

Bách Linh cuống quít đuổi theo, nhào tới trên giường, gắt gao đè chăn cùng gối đầu của nàng, ô ô kêu lên:

- Tiểu thư, cứu mạng! Thiền Thiền, cứu mạng! Cô gia đang cướp đồ tiểu Bách Linh... Cướp vớ và yếm!

Lạc Thanh Chu mạnh mẽ xốc nàng lên, lấy ra hai túi bột thuốc thoạt nhìn không giống bình thường.

Lúc này, Hạ Thiền đột nhiên xuất hiện ở cửa.

Lạc Thanh Chu thu hồi bột thuốc, trực tiếp đi qua kéo lấy bàn tay nhỏ bé của nàng, thấp giọng nói:

- Thiền Thiền, cô gia cần ngươi hỗ trợ.

Trong nháy mắt.

Trong con ngươi đen nhánh của Thiền Thiền đột nhiên sáng lên như một vì sao.

Lạc Thanh Chu rõ ràng nhìn thấy hai đạo kiếm ảnh chợt lóe qua ở trong đồng tử của nàng.

Hai đạo kiếm ảnh này, lại làm cả người hắn phát lạnh.

Vào buổi tối.

Khi Đoan Vương gia lộ ra vẻ mặt thản nhiên, chuẩn bị mang theo đội ngũ nghênh đón của Đại Viêm rời đi, Cách Lôi mới mang theo người, toàn thân đầy mùi rượu đi ra từ trong tửu lâu.

- Đoan vương gia, đã lâu không gặp.

Cách Lôi mỉm cười, chủ động chào hỏi.

Đoan vương gia dừng một chút.

Trên khuôn mặt vốn đầy mây đen của hắn, trong nháy mắt lại lộ ra nụ cười sáng lạn, chắp tay nói:

- Hoàng tử Cách Lôi, đã lâu không gặp.

Lập tức lại ngoài cười nhưng trong không cười nói:

- Vương tử ăn có no không?

Cách Lôi nghe vậy, cười ha ha một tiếng:

- Vương gia thứ tội, thật sự là một đường bôn ba, đói bụng, cho nên nhịn không được đi vào tửu lâu. Nếu biết vương gia tự mình chờ ở đây, Tiểu Vương tất nhiên không dám một mình ở trên lầu hưởng dụng.

Nam Cung Khác tươi cười đầy mặt nói:

- Không sao, không sao. Là Đại Viêm ta chiêu đãi không chu đáo, thất lễ, Hoàng tử, xin bỏ qua cho.

Cách Lôi nhìn hắn một cái, lại nhìn các quan viên khác của Đại Viêm một cái, lúc này mới cười cười, cùng hắn lên xe ngựa.

Xe ngựa chậm rãi rời đi.

Hộ vệ Đại Mông đế quốc lập tức xếp hàng chỉnh tề đi theo phía sau.

Dân chúng quan sát xung quanh, vẫn đang nghị luận sôi nổi.

Xe ngựa rất nhanh tiến vào hoàng cung, dừng ở trước cửa Vị Ương cung.

Trước cửa có hai hàng nữ thị vệ nghiêm trang đứng, đều là ngân giáp đoản đao, dáng người cao gầy.

Những nữ tử này khuôn mặt lãnh khốc, trên người tản ra một cỗ khí tức làm cho người ta sinh ra ý lạnh, nếu dùng tầm mắt của thần hồn, có thể rõ ràng nhìn thấy toàn thân các nàng, đều bao phủ một cỗ khí huyết rất cường đại, giống như từng đoàn hỏa diễm đang bao bọc các nàng.

Đây là thứ cần trải qua vô số lần sinh tử tôi luyện trên chiến trường, mới có thể dưỡng thành.

Một ít hộ vệ tu hồn của Đại Mông đế quốc vừa tới gần, thần hồn trong cơ thể đều run lên, không tự chủ được cảm thấy sợ hãi không thôi.

Cách Lôi vương tử từ trên xe ngựa đi xuống, nhìn những nữ tử hộ vệ này một cái, không khỏi cười nói:

- Đã sớm nghe nói nữ đế bệ hạ có một đội hộ vệ năm ngàn nữ tử, đều là võ giả luyện thể, mỗi người thực lực bất phàm. Hiện giờ xem ra, quả nhiên danh bất hư truyền.

Đoan vương gia cười cười, nói:

- Tất nhiên không thể so sánh với đội hộ vệ của Vương Tử điện hạ.

Nói đến đây, hắn nhìn những người tu luyện đại Mông đế quốc một cái, cùng cười nói:

- Vương tử điện hạ, thật sự xin lỗi, bên trong đều là trọng thần của Đại Viêm ta, để tránh phát sinh phiền toái không cần thiết, ngài chỉ có thể mang theo mười tên hộ vệ tiến vào điện.