Nhà Ta Nương Tử , Không Thích Hợp

Chương 2785 - Hoàng tử kiêu ngạo, Lạc Thanh Chu lại đột phá (1)




Phạm Văn Cẩn gật đầu nói:

- Lạc công tử cùng Sở vương gia, một văn một võ, đều là người nổi bật nhất Đại Viêm ta, hơn nữa đều tuổi trẻ tài cao, có hai người bọn họ ở đây, cũng có thể biểu hiện cảnh tượng Đại Viêm ta phồn vinh hưng thịnh, nhân tài đông đúc.

Lông mày Nam Cung Hỏa Nguyệt nhất thời co quắp vài cái, liếc mắt nhìn hai người một cái, thần sắc uy nghiêm nói:

- Không cần.

Phạm Văn Cẩn hơi giật mình, còn muốn nói chuyện, nữ tử thị vệ vừa rồi ở cửa bẩm báo chuyện, lại xuất hiện, cung kính nói:

- Khởi bẩm bệ hạ, vừa rồi truyền đến tin tức, sứ giả Đại Mông đế quốc cũng không lập tức tiến cung, mà là đi... Đi mua sắm.

Vừa nghe lời này, chúng thần trong đại điện đều sửng sốt.

Trong khi đó.

Trên đường phố bên ngoài hoàng thành, Ngũ vương tử Cách Lôi của Đại Mông đế quốc đang được những người tu luyện vây quanh, đi dạo khắp nơi.

Một đám người đông thế mạnh, lại ăn mặc kiểu cách của người nước ngoài, lại có quan viên Đại Viêm đi theo, dân chúng trên đường phố thấy thế, đều nhao nhao né tránh, ở ven đường tò mò quan sát, thấp giọng nghị luận.

Đại Viêm Lễ bộ thị lang Vương Ngôn, vẻ mặt lo lắng đi theo bên cạnh nói:

- Vương tử điện hạ, bệ hạ cùng các đại thần còn đang ở trong cung chờ. Chúng ta tiến cung đi, chờ thấy bệ hạ xong, lại đi ra ngoài dạo cũng không muộn.

Cách Lôi và các thủ hạ khác, giống như không nghe thấy lời nói của hắn, vẫn vui vẻ đi dạo khắp nơi.

Các quan viên Đại Viêm trong lòng đều lo lắng, nhưng cũng chỉ dám giận không dám nói.

Đoàn người chậm rãi, đột nhiên dừng ở trước một tòa tửu lâu.

Một lão giả của Đại Mông đế quốc cười nói:

- Nghe nói cá tuyết ngư của sông Vân Vụ ở Kinh Đô Đại Viêm có chất thịt tươi ngon, hương vị thơm ngọt, rất không tệ. Vương tử điện hạ, chúng ta có muốn đi vào nếm thử không?

Lúc này, những người khác bên cạnh, cũng đều nhao nhao mở miệng nói:

- Đi một chút, đi vào nếm thử. Vừa vặn, chúng ta đều đang rất đói.

Cách Lôi cũng cười gật đầu.

Khi đoàn người đang muốn tiến vào tửu lâu, Đại Viêm Lễ bộ thị lang Vương Ngôn, cuống quít tiến lên ngăn cản nói:

- Vương tử điện hạ, bệ hạ còn đang chờ trong cung, yến hội trong cung cũng đã chuẩn bị tốt, nếu điện hạ muốn nếm thử cá tuyết của sông Vân Vụ, trong cung cũng có, chúng ta vẫn nên mau tiến cung đi.

Cách Lôi nhìn hắn, khẽ cười, nói:

- Vương thị lang, phiền toái ngươi trở về nói cho nữ đế bệ hạ một tiếng, chúng ta ăn không quen sơn hào hải vị trong hoàng cung Đại Viêm, chỉ thích ăn ở tửu lâu này. Chờ ăn no, tự nhiên sẽ tiến cung.

Nói xong, sải bước đi vào tửu lâu.

- Vương tử điện hạ...

Vương Ngôn lộ ra vẻ mặt lo lắng, còn muốn nói chuyện nữa, nam tử người đầy cơ bắp kia đi ra, một tay nắm lấy bả vai hắn, đẩy hắn ra bên cạnh, miệng cười lạnh nói:

- Vị nữ đế các ngươi nếu thật sự muốn vương tử chúng ta tiến cung, vậy tự mình đi ra nghênh đón đi.

Vương Ngôn bất ngờ bị hắn đẩy một cái, té ngã xuống đất.

Mọi người Đại Mông đế quốc nhất thời không kiêng nể gì mà cười rộ lên.

- Vương đại nhân.

Các quan viên Đại Viêm, cuống quít tiến lại đỡ Vương Ngôn dậy, mặt ai nấy đều đỏ bừng, trợn mắt nhìn.

- Há có lý này! Các ngươi đến Đại Viêm ta làm khách, sao có thể vô lễ như thế!

Một quan viên văn nhân nhất thời giận dữ quát lớn.

Các quan viên khác, cũng đều nhao nhao lên tiếng chất vấn.

Nam tử người đầy cơ bắp kia, nhất thời cười lạnh một tiếng, vẻ mặt khinh miệt liếc bọn họ một cái, khinh thường trả lời, trực tiếp sải bước vào tửu lâu.

- Tránh ra.

Chúng hộ vệ đại Mông đế quốc lập tức thô lỗ đẩy mọi người Đại Viêm ra.

Lập tức, một đám người chia làm hai đội, canh giữ ở cửa tửu lâu.

Cách Lôi mang theo hơn mười người tu luyện, vào tửu lâu, trực tiếp nghênh ngang lên lầu hai.

Trên đường phố trước tửu lâu, rất nhanh bị vây kín bởi đám người xem náo nhiệt.

- Hình như là người của Đại Mông đế quốc, thật kiêu ngạo.

- Nghe nói quốc lực Đại Mông đế quốc hiện tại, như mặt trời ban trưa, hơn nữa còn ở biên cảnh Đại Viêm ta trấn binh hơn mười vạn, dã tâm lang tử, rõ ràng như ban ngày.

- Không biết bọn họ lần này tới Đại Viêm ta, là vì sao. Kiêu ngạo ương ngạnh như thế, ngay cả mệnh quan triều đình Đại Viêm ta cũng không để vào mắt, quá đáng!

Mọi người ở cách đó không xa thấp giọng nghị luận, cũng không dám tới gần.

Những hộ vệ Đại Mông đế quốc đứng ở ngoài cửa, ai nấy đều có dáng người to lớn, khí thế đáng sợ, hiển nhiên đều là võ giả.

Chuyện xảy ra ở đây rất nhanh truyền đến hoàng cung.

Vị Ương cung, trong đại điện.

Nghe thị vệ bẩm báo, chúng thần Đại Viêm trong điện đều vô cùng phẫn nộ.

- Một đám dã man, đến Đại Viêm ta, dám động thủ với mệnh quan triều đình ta.