Nhà Ta Nương Tử , Không Thích Hợp

Chương 2758 - Nữ đế tại Tần phủ khoe khoang, tỷ muội Tần gia cơm trưa (1)




Tiểu Điệp cũng ở một bên nhặt rau xanh. Tống Như Nguyệt cho xương đã được rửa sạch vào nồi, lại cho hành gừng vào, sau đó đậy nắp nồi, chuẩn bị nấu canh.

Đúng lúc này, Chu quản gia đột nhiên vội vàng đi tới, ở ngoài cửa nói:

- Phu nhân, bệ hạ tới rồi, đã sắp đến cửa rồi!

Vừa nghe lời này, mấy người trong phòng bếp, nhất thời hoảng sợ.

Tống Như Nguyệt cuống quít cởi tạp dề, đi rửa tay, sau đó mang theo chúng nha hoàn bước nhanh ra ngoài cửa lớn, lại quay đầu phân phó nói:

- Tiểu Điệp, mau đi thông báo cho Vi Mặc, để cho nàng đi ra tiếp giá.

Tiểu Điệp đáp ứng một tiếng, vội vàng đi hậu viện.

Tống Như Nguyệt mang theo chúng nha hoàn, bước nhanh tới ngoài cửa lớn, xuống bậc thang. Một đội hộ vệ vây quanh một chiếc xe ngựa hoa quý, chậm rãi từ đầu ngõ phía trước chạy tới, rất nhanh tới gần.

Tống Như Nguyệt vội vàng mang theo chúng nha hoàn tham bái.

Thời điểm Lạc Thanh Chu rời kinh, Nam Cung Hỏa Nguyệt thường xuyên đến Tần phủ tìm Tần nhị tiểu thư nói chuyện, cho nên đã sớm phân phó các nàng, không cần quỳ lạy hành lễ.

Nguyệt Vũ vén rèm xe lên. Lạc Thanh Chu nâng nữ đế bệ hạ mặc quần áo đỏ rực, từ trong xe ngựa đi ra.

Chẳng qua, hắn hiện tại là Sở Phi Dương. Tuy rằng hắn vạn lần khuyên bảo, không muốn cùng nữ đế bệ hạ cùng đi qua, nhưng từ chối không được.

Nữ đế bệ hạ quyết tâm muốn đến diễu võ dương oai.

- Tần phu nhân, miễn lễ.

Nam Cung Hỏa Nguyệt xuống xe ngựa, tự mình đi qua đỡ lấy Tống Như Nguyệt đang cúi đầu khom lưng hành lễ, vẻ mặt đầy vui vẻ nói:

- Hôm nay trẫm đến đây, là muốn giải sầu, cùng Vi Mặc nói chuyện. Thuận tiện nói cho các ngươi một tiếng, Tần đại nhân cùng Tần công tử, đang trên đường trở về, Tần phu nhân không cần lo lắng.

Vừa nghe lời này, Tống Như Nguyệt nhất thời vui mừng, vội vàng cảm kích nói:

- Đa tạ bệ hạ, đa tạ bệ hạ.

Lập tức vội vàng nói:

- Bệ hạ, Sở công tử, mau mời vào.

Nam Cung Hỏa Nguyệt đi theo nàng lên bậc thang, đột nhiên quay đầu hỏi:

- Lạc Khanh ở trong phủ sao?

Sở Phi Dương đi theo phía sau, khóe miệng nhất thời co giật một chút.

Tống Như Nguyệt nhất thời áy náy nói:

- Buổi sáng Thanh Chu còn ở đây, lúc này hẳn là đi ra ngoài. Sắp đến kỳ thi mùa xuân, Thanh Chu thời gian này Thanh Chu vẫn ở bên ngoài du lịch, nói là muốn tăng trưởng kiến thức, mở rộng tầm nhìn, rất ít khi ở nhà. Nếu bệ hạ muốn gặp hắn, lát nữa để Vi Mặc phái nha hoàn đi...

- Không cần, trẫm chỉ thuận miệng hỏi.

Nam Cung Hỏa Nguyệt cười nói:

- Đích xác sắp đến kỳ thi xuân, trẫm sẽ không quấy rầy Lạc Khanh nữa.

Nói xong, đột nhiên bịt miệng, ‘Ọe’ một tiếng.

Tống Như Nguyệt vội vàng thân thiết hỏi:

- Bệ hạ, thân thể không thoải mái sao?

Nam Cung Hỏa Nguyệt nói:

- Là có chút không thoải mái.

Tống Như Nguyệt lo lắng nói:

- Có muốn đi tìm thái y đến xem hay không?

Nam Cung Hỏa Nguyệt thở dài một hơi, nói:

- Thái y đã xem qua, không có tác dụng gì.

Tống Như Nguyệt vừa nghe, vẻ mặt nhất thời thấp thỏm:

- Bệ hạ đây là... Không thoải mái ở đâu?

Vẻ mặt Nam Cung Hỏa Nguyệt thản nhiên nói:

- Tần phu nhân vẫn nên hỏi phu quân của trẫm đi, đều là hắn hại, hại trẫm đoạn thời gian này cũng không thể an tâm xử lý triều chính, hừ.

Lạc Thanh Chu: - ...

Lúc này.

Tần nhị tiểu thư được Thu Nhi cùng Tiểu Điệp dìu đỡ, nhu nhược đi ra từ trong đình viện, cúi đầu thỉnh an.

‘Ọe —‘

Lúc này, Nam Cung Hỏa Nguyệt đột nhiên lại đúng lúc nôn khan một tiếng.

Tần nhị tiểu thư ngẩng đầu lên.

Tống Như Nguyệt vội vàng quay đầu hỏi:

- Sở công tử, bệ hạ rốt cuộc làm sao vậy? Nếu là chỗ nào không thoải mái, phải nhanh chóng chữa trị.

Người ngoài cửa, ánh mắt đều nhìn về phía người nào đó.

Trong lòng Lạc Thanh Chu âm thầm thở dài một hơi, chỉ đành kiên trì nói:

- Bệ hạ không có gì đáng ngại, chỉ là... Có tin vui.

Vừa nghe lời này, mọi người nhất thời sửng sốt.

Tống Như Nguyệt lập tức phản ứng lại, nhất thời vẻ mặt vui mừng nói:

- Chúc mừng bệ hạ! Chúc mừng bệ hạ! Bệ hạ lại có hỉ, đây là ông trời phù hộ, ông trời phù hộ cho Đại Viêm ta!

Vẻ mặt Tần nhị tiểu thư đầy ngạc nhiên.

Lạc Thanh Chu và nàng liếc nhau một cái, lại chột dạ dời ánh mắt. Mặc dù hắn ta cũng chỉ mới biết.

Nam Cung Hỏa Nguyệt nhìn Tần nhị tiểu thư một cái, khóe miệng hơi cong lên một chút, tựa hồ rất hài lòng với phản ứng của nàng.

Đáng tiếc... Nàng liếc nhìn những người khác trong cửa, cũng không nhìn thấy bóng dáng mình muốn nhìn thấy.

- Bệ hạ, mau mời vào! Vào nhà ngồi, bên ngoài gió lớn, cẩn thận bị cảm lạnh.

Tống Như Nguyệt vội vàng nâng đỡ, vẻ mặt tràn đầy nụ cười.

Thoạt nhìn, nàng chân thành cảm thấy vui mừng vì vị nữ đế bệ hạ này.

Lạc Thanh Chu đi theo phía sau, vào cửa lớn, lập tức lặng lẽ tới gần Tần nhị tiểu thư, thấp giọng nói:

- Ta cũng là sáng nay tiến cung mới biết...