Nhà Ta Nương Tử , Không Thích Hợp

Chương 2709 - Nam nhân của Long Nữ! (2)




Lạc Thanh Chu lập tức chắp tay nói:

- Bạch tiền bối, vãn bối tình nguyện đi thử một lần!

Bạch Y Sơn trầm mặc một chút, nhìn hắn nói:

- Cây ma thụ kia sinh trưởng ở trong Mạc Thành, dọc theo đường đi đều là ma nhân, trong Mạc thành có thể giấu rất nhiều cao thủ ma nhân, thậm chí còn có thành viên ma tộc. Nữ tử hôm nay giao thủ với ngươi, hẳn là cao thủ Ma tộc. Phi Dương, lần này đi cửu tử nhất sinh, mặc dù lôi điện của ngươi lợi hại, mặc dù ngươi có cơ hội tiếp cận cây ma thụ kia, đến lúc đó nói không chừng cũng không cách nào phá hủy nó, ngươi ...

Lạc Thanh Chu vẫn kiên định nói:

- Bạch tiền bối, không đi thử một lần làm sao biết được? Ngài cũng nói, nếu không phá hủy cây ma thụ kia, Lâm Thu thành không giữ được, Đại Viêm ta không giữ được, tất cả dân chúng Đại Viêm, đều sẽ bị ma thụ cắn nuốt, biến thành ma nhân. Bây giờ, không có cách nào khác. Vãn bối thân là con dân Đại Viêm, nghĩa bất dung từ*!

*Những việc làm với nghĩa cử cao đẹp thì không thể từ chối.

Bạch Y Sơn phức tạp nhìn hắn, nói:

- Phi Dương, lúc trước ở biên cảnh, cũng chính ngươi dùng sức một mình, ngăn cơn sóng dữ, cứu vớt toàn bộ Đại Viêm. Ngươi đã làm đủ nghĩa vụ của con dân Đại Viêm nên làm rồi. Bây giờ lại để cho ngươi mạo hiểm cửu tử nhất sinh đi...

- Bạch tiền bối!

Lạc Thanh Chu chắp tay nói:

- Thiên hạ hưng vong, thất phu có trách nhiệm! Huống chi vãn bối là người tu luyện Đại Viêm, là phu quân của Nữ đế Đại Viêm. Chỉ cần có thể diệt trừ cây ma thụ kia, bảo vệ Đại Viêm, vãn bối dù tan xương nát thịt, chết ở nơi đó, cũng không tiếc!

Những lời khẳng khái kích động này vừa nói ra, chúng tu luyện giả, chúng tướng sĩ bốn phía, đều dùng ánh mắt phức tạp nhìn hắn.

Vân Sơn đạo nhân ở một bên không khỏi khen ngợi:

- Hay cho một câu thiên hạ hưng vong, thất phu có trách nhiệm!

- Rống! Nói hay lắm! Dương Dương nói rất hay! Không hổ là hảo huynh đệ của bổn vương!

Lúc này, dưới tường thành, Chu Yếm hình thể khổng lồ, cũng lớn tiếng gầm lên.

Người tu luyện và tướng sĩ Đại Viêm bốn phía đều bị hoảng sợ.

- Thiên hạ hưng vong, thất phu có trách nhiệm...

Bạch Y Sơn phức tạp lẩm bẩm nói, một lúc lâu sau, mới thở dài nói:

- Phi Dương, nói rất hay! Đại Viêm ta có ngươi, nhất định sẽ vượt qua kiếp nạn lần này!

Lạc Thanh Chu nói.

- Bạch tiền bối đồng ý?

Bạch Y Sơn cười chua xót, nói:

- Không vội, chuyện này, ta vẫn phải nói với bệ hạ một tiếng trước.

Trang Chi Nghiêm nói:

- Phi Dương, lão tổ đi cùng ngươi!

Tử Hà tiên tử cũng nói:

- Phi Dương, vi sư cũng đi cùng ngươi!

Lúc này, những người khác bên cạnh, cũng đều nhao nhao mở miệng, tỏ vẻ nguyện ý cùng đi.

Bạch Y Sơn giơ tay lên, ngăn cản mọi người nhiệt huyết kích động, nói:

- Nhiệm vụ lần này, cần phải lặng lẽ lẻn vào, bằng không, ngay cả Mạc thành cũng khó có thể tiếp cận, cho nên, người không thể quá nhiều. Tốt nhất là chờ lần đại quân ma nhân tiến công tiếp theo. Chúng ta bảo vệ nơi này, hấp dẫn sự chú ý của đại quân ma nhân cùng cao thủ ma tộc, tạo ra thời gian và cơ hội cho Phi Dương...

- Lần tiếp theo ma nhân tiến công, có thể sẽ càng thêm quyết liệt, cho nên, chúng ta cần càng nhiều người, thủ ở chỗ này...

Dừng một chút.

Hắn nói thêm:

- Phi Dương, ngươi trở về nghỉ ngơi một đêm, chúng ta sẽ thảo luận về các nhân thủ cụ thể và kế hoạch chi tiết.

Lạc Thanh Chu gật gật đầu, không nói thêm nữa, cáo từ rời đi.

Hắn quả thực phải trở về nghỉ ngơi thật tốt, thuận tiện kiểm tra số liệu hiện tại của hắn, cùng hỏi ý kiến của Nguyệt tỷ tỷ một chút.

Khi hắn bước xuống tường thành.

Chu Yếm ngồi xổm xuống, hạ thấp giọng nói:

- Dương Dương, thấy ái phi của bổn vương chưa?

Lạc Thanh Chu lắc đầu, áy náy nói:

- Còn chưa tìm được.

Chu Yếm thở phào nhẹ nhõm, nói:

- Không nhìn thấy, có lẽ nàng còn chưa biến thành ma nhân, là tin tức tốt.

Sau đó giơ ngón tay cái lên khen ngợi:

- Dương dương, ngươi hôm nay rất dũng cảm, rất ok đó!

Lạc Thanh Chu nói.

- Tiền bối hôm nay cũng rất ok.

Chu Yếm lập tức trừng mắt tức giận nói:

- Dương Dương, bổn vương kêu ngươi là huynh đệ, ngươi lại kêu bổn vương là tiền bối! Quá đau lòng bổn vương! Gọi ta là ca ca đi!

Lạc Thanh Chu chắp tay nói:

- Huynh trưởng.

Lúc này Chu Yếm mới chuyển giận thành vui, mặt mày hớn hở:

- Huynh đệ tốt!

Lạc Thanh Chu nói:

- Đúng rồi huynh trưởng, sao ngươi lại đột nhiên tới đây?

Chu Yếm thở dài một hơi nói:

- Mấy ngày trước đã nhận được tin tức, nói biên cảnh nguy cấp, yêu ma tàn sát bừa bãi, cho nên bổn vương và linh thú khác, đều vội vàng chạy tới.

- Thì ra là như thế.

Lạc Thanh Chu gật đầu.

Chu Yếm đột nhiên chỉ chỉ Long Nhi xinh đẹp nói:

- Dương Dương, tiểu xà này là sủng vật của ngươi?