Nàng mặc váy trắng phiêu phiêu yên lặng không tiếng động đứng ở bên cạnh hắn, ánh mắt cũng đang nhìn tường thành xa xa.
Một mùi thơm ngọt ngào, xông vào mũi.
Lạc Thanh Chu nhìn gương mặt trong trẻo lạnh lùng mà kiều mị của nàng, ngửi thấy mùi ngọt ngào của thiếu nữ trên người nàng, bất giác tiến lại gần.
Một ngón tay ngọc mảnh khảnh, đột nhiên đặt vào lồng ngực hắn.
Đôi mắt lạnh lùng kia cũng nhìn về phía hắn.
Lạc Thanh Chu dừng một chút, nhìn thẳng vào đôi mắt thanh thuần mà quyến rũ của nàng vài giây, nói:
- Nguyệt tỷ tỷ, ngươi chạm vào ngũ trung huyệt của ta.
Nguyệt Dao híp mắt, không chỉ không buông ra, hơn nữa ngón tay còn đột nhiên dùng sức.
Đồng thời, trên đầu ngón tay còn ngưng tụ một tầng băng sương.
- Tê...
Lạc Thanh Chu hít sâu một hơi, trước khi nàng còn chưa đóng băng toàn bộ mình, hắn đột nhiên ôm lấy eo nhỏ nhắn của nàng, ôm nàng vào lòng mình, lập tức cúi đầu, hôn lên cái miệng nhỏ nhắn ngọt ngào của nàng.
Có lần đầu tiên, đương nhiên có lần thứ hai.
Có lần thứ hai, đương nhiên có vô số lần.
Hắn cũng không tin, ngọn lửa của hắn không cách nào làm tan chảy khối băng của nàng.
Thiếu nữ giãy dụa trong lòng hắn.
Nhưng rất nhanh, lực giãy dụa càng ngày càng nhỏ, càng ngày càng yếu.
Lạc Thanh Chu lại kìm lòng không được mà vươn ra...
- A.
Hắn đột nhiên ngồi xổm trên mặt đất, bịt mắt lại.
Lần này thật sự đau.
Mắt bốc lên sao vàng, chóng mặt ù tai, thật sự không nhìn thấy...
Thiếu nữ thu hồi nắm đấm, lạnh lùng nhìn hắn một cái, thân ảnh chợt loé, biết mất khỏi nóc nhà.
Lạc Thanh Chu lại che mắt ngồi xổm trên nóc nhà một hồi, mới buông tay, sau đó lấy gương ra, soi mắt mình.
Con mắt thâm tím, đã biến thành mắt gấu trúc.
Hắn thè lưỡi ra, đánh một quyền về phía đầu lưỡi của mình, tức giận nói:
- Tại ngươi không thành thật.
- A.
Đau...
Đột nhiên, hắn ngẩng đầu lên và nhìn về phía mái hiên bên cạnh.
Lệnh Hồ Thanh Trúc mặc thanh y, đang yên tĩnh đứng ở nơi đó nhìn hắn.
Không khí đột nhiên trở nên yên tĩnh.
Lạc Thanh Chu cứng đờ, nói:
- Sư thúc, ngươi... Ngươi đến từ khi nào?
Lệnh Hồ Thanh Trúc không trả lời, đi đến bên cạnh hắn ngồi xuống, ánh mắt nhìn về phía đêm tối xa xa, vẻ mặt lạnh như băng nói:
- Nói cho ngươi một chuyện.
Lạc Thanh Chu giật mình, nói:
- Ngươi nói.
Lệnh Hồ Thanh Trúc trầm mặc một chút, ánh mắt vẫn nhìn xa như trước, nói:
- Ta lại muốn đột phá.
Lạc Thanh Chu: - ...
Yên tĩnh một hồi.
Lệnh Hồ Thanh Trúc quay đầu nhìn hắn, mặt không chút thay đổi nói:
- Thật sự….
Lạc Thanh Chu lập tức nói:
- Ta không tin! Sư thúc, ngươi mới liên tục đột phá, làm sao có thể...
Lệnh Hồ Thanh Trúc chậm rãi vươn tay ra, trong lòng bàn tay xuất hiện một khối giám thể thạch.
Hào quang trên giám thể thạch chợt lóe, xuất hiện số liệu của nàng.
Tông Sư hậu kỳ, quá trình 100.
Phân Thần cảnh hậu kỳ, quá trình 80.
Lạc Thanh Chu há mồm cứng lưỡi.
Ánh mắt Lệnh Hồ Thanh Trúc một lần nữa nhìn về phía đêm tối xa xa, thản nhiên nói:
- Ta không có ý gì khác, chỉ là đến nói cho ngươi một tiếng.
Lạc Thanh Chu: - ...
- Sư thúc, ngươi... Ngươi rốt cuộc tu luyện như thế nào?
Lệnh Hồ Thanh Trúc trầm mặc một lát, nói:
- Dùng linh dịch của ngươi, còn có... Viên Chí Dương Lôi Linh Đan trong cơ thể không còn...
Lạc Thanh Chu sửng sốt, nói:
- Bị ngươi luyện hóa?
Lệnh Hồ Thanh Trúc thản nhiên nói:
- Ừm.
Lập tức lại thản nhiên thêm một câu:
- Năng lượng ẩn chứa bên trong… rất nhiều.
Lạc Thanh Chu: - ...
Trên mái nhà, lại yên tĩnh một lát.
Lệnh Hồ Thanh Trúc ngồi ở chỗ đó, mái tóc đen khẽ bay lên, ánh mắt vẫn nhìn xa như trước, lại thản nhiên mở miệng nói:
- Ngươi đừng nghĩ nhiều, ta không có ý gì khác, chỉ là đến nói cho ngươi một tiếng.
Khóe miệng Lạc Thanh Chu giật giật.
Nếu thực sự không có ý nghĩa khác, ngươi sẽ lặp lại câu này nhiều lần hay sao?
- Sư thúc, bây giờ tình thế nguy cấp, chúng ta...
- Ta biết, cho nên ta không có ý gì khác...
Lệnh Hồ Thanh Trúc nhìn về phía hắn, mặt không chút thay đổi, dừng một chút, lại nói:
- Ta sẽ tự cố gắng đột phá Đại Tông Sư... Thêm một Đại Tông Sư, thực lực của chúng ta sẽ mạnh hơn rất nhiều, ngươi thấy đúng không?
Lạc Thanh Chu: - ...
Mái nhà yên tĩnh một lúc.
- Sư thúc, nơi này không cách âm, hơn nữa, lỡ như Yêu tộc đến công thành, ngươi lại ngất đi...
- Ta có bảo vật cách âm, hơn nữa, ta không sợ lôi điện.
- ......
- Không sao, ta có thể tự tu luyện.
Mặc dù nói như vậy, nhưng nàng vẫn ngồi đó, vẫn không rời đi.
Lạc Thanh Chu thở dài một hơi, đành phải xoa xoa đôi mắt đau đớn như trước, đứng dậy nói:
- Được rồi, ta giúp sư thúc thăng cấp. Sư thúc nói rất đúng, nhiều hơn một Đại Tông Sư, thực lực của chúng ta sẽ mạnh hơn rất nhiều, hơn nữa sư thúc ít nhất có thể tự bảo vệ mình.