Nhà Ta Nương Tử , Không Thích Hợp

Chương 2639 - Lấy ma tu luyện! Đặc hữu thánh thụ cùng Nguyệt tỷ tỷ! (1)




Phải biết rằng, lúc trước hắn phải thừa sống thiếu chết tu luyện mấy ngày, cộng thêm linh dịch phụ trợ, mới chỉ có thể tăng lên một chút.

Những ma nhân này cho hắn nguyên khí, lại cường đại như thế.

Hắn nắm chặt nắm tay, cảm thụ một chút lực lượng bành chướng trong cơ thể.

Lập tức, hắn đứng dậy đi ra khỏi phòng, ngẩng đầu, nhìn về phía tán cây ma thụ khổng lồ trên bầu trời, trong lòng đột nhiên âm thầm kích động.

Nếu như hắn có thể một mực biến những ma khí kia thành nguyên khí tinh thuần để mình tu luyện, như vậy phiến khu vực âm u bị ma thụ bao phủ, chính là thánh địa tu luyện của hắn.

Ở chỗ này tu luyện, hắn lo gì không thể thăng cấp?

Suy nghĩ đây, hắn không lãng phí thời gian nữa, lập tức ra khỏi phòng, tiếp tục đi tìm rễ cây ma thụ cùng ma nhân bị rễ cây khống chế.

Màn đêm buông xuống rất nhanh.

Hắn lại đi dạo một vòng trong thành trì, nhưng chỉ phát hiện ra hai ma nhân.

Những người tu luyện khác, cũng đều đang tìm kiếm khắp nơi.

Quân đội trong thành, cũng lục soát từ nhà này sang nhà khác.

Toàn bộ thành trì đều bị tìm kiếm nhiều lần, đã hết sạch.

Lạc Thanh Chu đứng ở đầu đường, trong lòng nhất thời có chút thất vọng.

Không có ma khí, hắn không có cách nào nhanh chóng tu luyện.

Hắn suy nghĩ một chút, ánh mắt đột nhiên nhìn ra ngoài thành.

Ngay sau đó, hắn nhanh chóng leo lên một gác mái, đứng trên mái nhà, nhìn ra bên ngoài thành trì.

Trên bãi đất trống bên ngoài thành, đầy rễ cây đen kịt.

Ở xa hơn, là đám ma nhân giống như xác không hồn, không có mục đích đi khắp nơi.

Ở bãi đất trống bên kia, quân đội Đại Viêm đang chém giết những ma nhân và rễ cây ma thụ trên mặt đất.

Liễu Thành xa xa, sương đen tràn ngập, hiển nhiên đã bị Yêu tộc chiếm lĩnh.

Một đám ma nhân lắc lư trong sương mù đen, nhưng không đi ra.

Yêu tộc tựa hồ có thể khống chế chúng nó, nhưng không biết vì sao, lại không xua đuổi bọn họ đi tấn công Lâm Thu thành.

Giờ khắc này, Lạc Thanh Chu lại có suy nghĩ ích kỷ, hy vọng những ma nhân kia có thể tới nơi này.

Nói như vậy, hắn có thể thống khoái giết địch cùng tu luyện.

Hắn lại nhìn một hồi, ánh mắt nhìn về phía hào quang màu đen bao phủ bên ngoài tường thành.

Màn hào quang kia tựa hồ tương ứng với tán cây màu đen khổng lồ trên cao, thoạt nhìn rất khó phá hủy.

Lúc hắn đang thầm suy nghĩ, bảo điệp đưa tin trên người đột nhiên rung lên.

Sư phụ gửi tin nhắn đến: Đi đâu? Vẫn chưa về à?

Lạc Thanh Chu cất bảo điệp đưa tin, nhảy xuống khỏi gác mái, trở về tòa phủ đệ rách nát kia.

Mấy người Tử Hà tiên tử đang ở trong đại sảnh lo lắng nói chuyện.

- Những người đó sau khi bị rễ cây khống chế, sẽ phát cuồng, cắn xé những người khác, sau đó những người khác cũng sẽ phát cuồng theo...

- Nếu như không thể tìm toàn bộ người trong thành rồi giết chết, chỉ sợ đến lúc đó toàn bộ Lâm Thu thành đều sẽ biến thành một toà thành chết.

- Yêu tộc không biết thi triển yêu thuật gì, lại lợi hại như thế. Nghe nói tam đại Tiên Tông cùng mấy ngàn người tu luyện đều bị nhốt trong Mạc thành, không cách nào đi ra...

- Bạch viện trưởng nói, hình như những người đó đều là bị ma khí khống chế...

Lạc Thanh Chu đi vào đại sảnh, Tử Hà tiên tử ân cần nhìn hắn một cái, nói:

- Phi Dương, Bạch viện trưởng mới nói, không nên chạy loạn, đặc biệt là sau khi trời tối. Mấy ngày nay chúng ta không nên ra ngoài, quân đội trong thành sẽ đi từng nhà, lục soát những người khả nghi.

Lạc Thanh Chu hỏi.

- Bạch viện trưởng có nói chúng ta nên đi đâu không? Tiếp tục chém giết ở đây hay rút lui?

La Thường nói:

- Hẳn sẽ không rút lui. Nơi này là cửa ải cuối cùng đi vào nội địa, nếu rút lui, đại quân Yêu tộc có thể trực tiếp tiến thẳng vào, đến lúc đó dân chúng nội địa cũng không chạy được.

Tử Hà tiên tử thở dài nói:

- Có lẽ những người chúng ta phải sống chết với Lâm Thu thành. Nhưng cũng may, Yêu tộc không lập tức tấn công chúng ta, Nguyệt Ảnh đại nhân đang điều động viện quân khác tới đây.

Lạc Thanh Chu liếc mắt nhìn mấy người một cái, nói:

- Hôm nay các ngươi tổng cộng giết bao nhiêu ma nhân?

- Ma nhân gì? Những người bị ma khí kiểm soát?

Tử Hà tiên tử sửng sốt một chút, nói:

- Hình như ta tổng cộng giết tám người, nhưng ta chém rễ cây là nhiều nhất.

La Thường nói:

- Ta đại khái giết mười mấy người thì phải. Phi Dương, ngươi hỏi những điều này để làm gì?

Lạc Thanh Chu không chút thay đổi nói:

- Không có gì, chính tuỳ tiện hỏi một chút, xem trong thành rốt cuộc có bao nhiêu người bị khống chế.

La Thường tự hỏi một chút.

- Có lẽ ít nhất cũng phải mấy trăm người. Nhưng cũng may, Bạch viện trưởng phát hiện sớm, trực tiếp thi triển đại thần thông trấn áp ma thụ dưới lòng đất.

Lúc này, Tử Hà tiên tử đột nhiên nói:

- Sao còn chưa đưa cơm tối, thật đói bụng.