Nhà Ta Nương Tử , Không Thích Hợp

Chương 2620 - Cầm Dao chủ động thêm bạn, tâm sự và bí mật của Nữ đế (3)




Năm người: - ...

Không khí đột nhiên trở nên im lặng.

Cầm Dao tiên tử đang nhắm mắt dưỡng thần, chậm rãi mở hai mắt, nhìn về phía các nàng, mở miệng nói:

- Làm sao vậy?

Hồng Diên dụi dụi mắt, cảm giác không quá tin tưởng, lại rời khỏi tin tức, sau đó lại điểm vào xem một lần.

Kết quả là... Vẫn là những chữ này.

Lúc này, Lục Hà đột nhiên chỉ vào hình ảnh ở góc trên bên phải của bảo điệp đưa tin giật mình nói:

- Các ngươi xem, ảnh chân dung của sư tôn đột nhiên biến mất, biến thành trống rỗng. Còn nữa, phía sau tên sư tôn lại có thêm mấy chữ.

Kẻ... Kẻ lừa đảo....

Cầm Dao... Kẻ lừa đảo...

Sắc mặt năm thiếu nữ trở nên cứng ngắc, giống như đột nhiên bị người thi triển định thân pháp, trợn to hai mắt, cứng đờ tại chỗ, không nhúc nhích.

Cầm Dao ngồi ở trong góc, hơi giật mình một chút, đột nhiên đứng lên, đưa tay cầm bảo điệp đưa tin trong tay Hồng Diên, cúi đầu nhìn về phía tin tức phía trên.

- ......

Trong phòng, một mảnh im lặng.

Thật lâu sau.

Khóe miệng Hồng Diên co giật, thật cẩn thận mở miệng nói:

- Sư… Sư tôn, ngài... Ngài đừng tức giận. Chúng ta đi Đại Viêm, hung hăng đánh tiểu tử kia một trận.

Tử Vi cũng nói:

- Đúng thế! Nhất định phải hung hăng đánh tên nhóc kia một trận! Quá đáng! Vậy mà... Lại biến sư tôn biến thành...

- Phốc——

- Ha...

Lục Hà đột nhiên nhịn không được muốn cười rộ lên, vừa rồi cười một tiếng, cuống quít che miệng, xoay người chạy ra khỏi phòng.

Những người khác, cũng đều khổ sở chịu đựng.

Quả thực là ngoài dự đoán, lần đầu tiên nhìn thấy loại tình huống này.

Sư tôn tiếng tăm lừng lẫy ở Cửu Châu đại lục lại bị một tiểu tử liên tục từ chối hai lần, hơn nữa còn bị biến thành... Kẻ lừa đảo...

Không được, muốn cười chết...

Ha... Ha ha...

Bốn người che miệng, liên tục chạy ra khỏi phòng.

Để Cầm Dao tiên tử một mình đứng ở trong phòng, nhìn bảo điệp đưa tin trong tay, ngốc trệ thật lâu.

Đại Viêm, Dao Hoa cung, phòng tu luyện.

Nam Cung Hỏa Nguyệt sau khi tỉnh lại, liền nhìn thấy người nào đó đang ngồi ở bên cạnh mình, gửi tin nhắn cho nữ tử khác, hơn nữa vẻ mặt còn rất phong phú.

Nàng đoạt lấy nhìn thoáng qua, nhất thời sửng sốt, trên mặt lộ ra vẻ mặt kinh ngạc:

- Cầm Dao tiên tử?

Lạc Thanh Chu gật gật đầu, nói:

- Lúc trước ta cho rằng là kẻ lừa đảo, cho nên từ chối nàng ấy một lần. Lần này... Bệ hạ, hình như ta gặp rắc rối...

Nam Cung Hỏa Nguyệt nhìn lời nhắc nhở từ chối, lông mày giật giật một chút, tuy rằng trong lòng hối hận, nhưng trên mặt vẫn lạnh nhạt như trước:

- Sợ cái gì, nàng chủ động thêm ngươi hai lần, nhất định là có chuyện yêu cầu ngươi, đến lúc đó gặp mặt lại thêm vào là được.

Lạc Thanh Chu cẩn thận suy nghĩ, gật đầu nói:

- Cũng đúng.

Nam Cung Hỏa Nguyệt híp mắt lại, nói:

- Ngươi cùng người tên Phấn Du kia, quan hệ rất tốt sao?

Lạc Thanh Chu lập tức đoạt lại bảo điệp đưa tin của mình, nói:

- Quan hệ bình thường. Chẳng qua đối phương là người của Cửu Thiên Dao Đài, ta muốn biết thêm một ít tin tức bên ngoài mà thôi, cho nên lâu lâu sẽ liên lạc.

Nam Cung Hỏa Nguyệt lạnh lùng nói:

- Lâu lâu? Trẫm nhìn thế nào cũng thấy rất thường xuyên vậy?

Lạc Thanh Chu cất bảo điệp đưa tin, lập tức chuyển đề tài:

- Bệ hạ, ta cảm thấy, ngươi vẫn không nên đi biên giới, ta đi là được rồi. Bây giờ triều thế bất ổn, Đại Mông đế quốc lại nhìn chằm chằm như hổ rình mồi, bệ hạ hẳn nên tọa trấn ở giữa, bất cứ lúc nào xử lý một ít chuyện đột ngột. Đoan vương gia tuy rằng không tệ, nhưng dù sao cũng chưa từng xử lý qua những chính sự này, chỉ sợ sẽ xảy ra sai lầm.

Nam Cung Hỏa Nguyệt trầm mặc một chút, đang muốn nói chuyện thì đột nhiên sắc mặt biến đổi, che miệng, “Ọe…” nôn khan một tiếng.

Sau đó, lại tiếp tục nôn khan lần thứ hai.

Lạc Thanh Chu vội vàng giúp nàng vỗ nhẹ lưng, vẻ mặt ân cần nói:

- Làm sao vậy?

Nam Cung Hỏa Nguyệt che miệng, ngăn chặn cảm giác trong lòng, ánh mắt né tránh, thấp giọng nói:

- Không sao đâu. Có thể là, vừa mới ngủ, bị lạnh rồi...

Lạc Thanh Chu ôm nàng vào trong ngực, một tay đặt ở trên bụng bằng phẳng của nàng, nhẹ nhàng xoa nắn, nghi hoặc nói:

- Đáng lý lấy thể chất của người, không thể lạnh...

Nam Cung Hỏa Nguyệt vẻ mặt nghi hoặc, đầu lông mày giật giật, nhìn hắn nói:

- Trẫm là thể chất gì?

Lạc Thanh Chu đang muốn trả lời thì đột nhiên nhớ tới cái gì, vẻ mặt bình tĩnh nói:

- Thể chất nóng trong, mỗi lần ta cùng bệ hạ ân ái, đều cảm giác được toàn thân bệ hạ đều ấm áp, nóng bức, so với những người khác còn muốn...

Hắn đột nhiên ngừng nói chuyện.

Nam Cung Hỏa Nguyệt lạnh lùng nhìn hắn:

- Tiếp tục nói đi, sao lại không nói? Hơn ai khác? Hoặc, những người khác?

Lạc Thanh Chu:

- … Bệ hạ, chúng ta hãy nói về việc đi biên cảnh.

Nam Cung Hỏa Nguyệt lạnh lùng nói:

- Không, trẫm vẫn muốn nghe chuyện ngươi cùng những người khác ân ái.