Vừa dứt lời, mọi người Đại Viêm đều kích động hoan hô.
Rất nhiều người tu luyện trẻ tuổi vui mừng đến phát khóc, mặt đầy nước mắt.
Mà Bạch Y Sơn nghe được tin tức này, hào quang thu liễm, từ giữa không trung bay xuống.
Vừa rồi đặt chân xuống đài chiến, đột nhiên thân thể nhoáng lên một cái, gần như té ngã.
Sắc mặt tái nhợt của hắn dâng lên hai vệt máu, cổ họng đột nhiên dâng lên một cỗ máu tươi, bị hắn áp chế.
Hắn ổn định khí tức trong cơ thể, thoáng dừng lại một lát, nhìn về phía đối diện tao nhã chắp tay nói:
- Nhạc Phong chủ, đã nhường.
Hai tay Nhạc Dương Lâu nắm chuôi đoạn đao, chống mặt đất, run rẩy đứng lên từ trên mặt đất, chậm rãi ngẩng đầu lên, hai mắt đầy màu máu đỏ.
Tay áo Giả Tầm vung lên, rút hào quang trận pháp xuống.
Bạch Y Sơn lại chắp tay về phía hắn, mới xoay người, chuẩn bị rời khỏi chiến đài.
Lúc này, trong đám người Phiêu Miểu Tiên Tông, đột nhiên truyền đến một tiếng quát giận dữ:
- Bạch Y Sơn! Đứng lại.
Bạch Y Sơn dừng bước, quay đầu nhìn lại.
Chu Viễn Sơn dáng người to lớn, từ trong đám người đi ra, nắm chặt tay, vẻ mặt dữ tợn nhìn hắn, đột nhiên lớn tiếng nói:
- Cổ đảo chủ, Bạch Y Sơn vừa rồi ra khỏi màn hào quang, trận này, là hắn thua.
Vừa nghe lời này, tiếng ồn ào vừa rồi nổi lên trong sân, bỗng nhiên yên tĩnh.
Bạch Y Sơn cũng nghe vậy hơi giật mình.
Người Bồng Lai Tiên Đảo cùng Cửu Thiên Dao Đài cũng đều sửng sốt.
Đúng vậy, vừa rồi Bạch Y Sơn đã ra khỏi hào quang trận pháp.
Liên Tuyết tiên tử Cửu Thiên Dao Đài, đột nhiên lạnh lùng mở miệng nói:.
- Ra khỏi màn hào quang thì như thế nào? Quy tắc tỷ thí, chưa bao giờ từng nói, ra khỏi hào quang là sẽ thua. Hào quang trận pháp là để bảo vệ người tu luyện dưới đài, không phải phân biệt thắng thua. Thua chính là thua, đường đường là tiên tông, cần gì phải mặt dày vô sỉ như thế? Thua không dám nhận?
Tô Triết cũng căm phẫn mở miệng nói:
- Lúc trước Phiêu Miểu Tiên Tông các ngươi đã ỷ mạnh hiếp yếu, mặt dày xua đuổi đệ tử Đại Viêm người ta xuống đài, không cho phép người ta tỷ thí. Hiện giờ Bạch viện trưởng người ta thắng, lại mạnh miệng ngụy biện như vậy, thật sự không biết xấu hổ.
Mọi người Đại Viêm cũng tức giận mắng.
Trang Chi Nghiêm càng trợn tròn mắt, chửi bới:
- Thối tha không biết xấu hổ, vô sỉ đến cực điểm! Mất mặt, uổng công là tiên tông.
Vẻ mặt Chu Viễn Sơn âm trầm, cười lạnh một tiếng, vẫn nói như trước:
- Dựa theo quy củ lôi đài, ra lôi đài, coi như là thua. Hắn ra khỏi màn hào quang trận pháp, dựa vào cái gì không tính là thua? Cổ đảo chủ, xin ngài xử lý công bằng.
Lúc này, người tu luyện bốn phía đều thấp giọng nghị luận, ánh mắt nhìn về phía hắn đều là vẻ mặt khinh bỉ.
Ngay cả những đệ tử trẻ tuổi của Phiêu Miểu Tiên Tông phía sau hắn cũng cúi đầu.
Ánh mắt Bạch Y Sơn nhìn về phía Giả Tầm, chắp tay nói:
- Cổ đảo chủ, hào quang trận pháp là ngài và Lưu Vân tiên tử bố trí, các ngươi hẳn hiểu rõ nhất tác dụng của nó. Bạch mỗ quả thật ra khỏi màn hào quang, nhưng vẫn chưa xuống đài chiến. Người tu luyện thiên hạ này đều nhìn, Bạch mỗ có vi phạm quy định hay không, kính xin Cổ đảo chủ minh giám.
Chu Viễn Sơn lạnh lẽo nói:
- Ngươi đương nhiên là vi phạm.
Lúc này, Giả Tầm lạnh nhạt mở miệng nói:
- Bạch viện trưởng không vi phạm quy định.
Lập tức hắn lại thản nhiên nói:
- Liên Tuyết tiên tử nói rất đúng, hào quang trận pháp là bảo vệ những người tu luyện khác dưới đài, cũng không phải giống như lan can lôi đài, phân biệt thắng thua. Huống hồ, Bạch viện trưởng quả thực đứng trên không phía trên đài chiến, vẫn chưa đi ra khỏi phạm vi đài chiến.
- Cho nên, trận tỷ thí này, Đại Viêm thắng, không có gì không ổn.
Chu Viễn Sơn biến sắc, lập tức nói:
- Cổ đảo chủ, chúng ta...
- Câm miệng.
Đúng lúc này, Công Dương Nham bên cạnh hắn, đột nhiên quát lớn một tiếng, vẻ mặt tức giận nhìn hắn nói:
- Còn dám giảo biện, không biết mất mặt sao? Thua là thua, người tu luyện thiên hạ đều mở mắt nhìn, sao còn không phục?
Chu Viễn Sơn nhất thời cúi đầu im lặng, âm thầm cắn răng.
Công Dương Nham chậm rãi nhắm hai mắt lại, lại thở dài một tiếng, mở mắt ra, nói:
- Phiêu Miểu Tiên Tông ta hôm nay thất bại thảm hại, ở trước mặt người tu luyện thiên hạ mất hết thể diện, tất cả đều là do lão phu, không liên quan đến tiên tông. Sau khi trở về, lão phu sẽ tự mình đến chịu tội với tông chủ, tiếp nhận trừng phạt. Về phần tỷ thí hôm nay, kết quả đã định, không cần nói nữa.
Vài tên trưởng lão nghe vậy, đều cúi đầu không nói.
Ngụy Vô Thường yên lặng đi lên đài chiến, đỡ Nhạc Dương Lâu xuống.
Công Dương Nham dừng một chút, đi ra khỏi đám người, chắp tay nói với Bạch Y Sơn:
- Bạch viện trưởng, chúc mừng ngươi bước vào hàng ngũ Bán Thánh.