Con gái phải biết ngưỡng mộ người trinh phụ khiết nữ; con trai noi theo những người tài đức.
Biết sai phải sửa; đạt được một năng lực nào đó thì không thể quên được.
Chớ bàn tán điểm yếu của người khác, đừng ỷ vào điểm mạnh của mình.
Lời nói thật hay giả thì qua thời gian mới biết, tính khí và lòng ham muốn thì khó đo lường.)
Ánh nắng chói chang sắp vỡ vụn trong tay hắn lại nhanh chóng được chữa trị.
Khi hắn đọc xong câu cuối cùng, ánh mặt trời chói chang trong tay đột nhiên “ào” một tiếng, lại tỏa ra quang mang rực rỡ.
Mà lúc này.
Nhạc Dương Lâu tập trung tất cả khí huyết lực lượng vào quyền mang xoay tròn, đã gào thét mà đến.
Uy lực cực lớn, giống như hủy thiên diệt địa.
Bạch Y Sơn không tránh không né, thần quang trong mắt như mặt trời chói chang thiêu đốt, thân ảnh chợt lóe, xông lên.
Oanh!
Vòng xoáy huyết sắc va chạm mạnh mẽ vào mặt trời chói chang kia.
Tiếng vang chấn động trời đất.
Cả Cự Viên phong lay động, đám người xung quanh theo dõi cũng kinh hồn khiếp đảm.
Ánh sáng nổ tung, làm cho tất cả mọi người trên đỉnh núi nhắm hai mắt lại.
Sóng khí cùng bão táp đáng sợ, làm cho hào quang trận pháp mà Bồng Lai Tiên Tử cùng Giả Tầm liên thủ bố trí, kêu lên không ngừng, gần như muốn nghiền nát.
Giả Tầm đứng ở gần đó, cuống quít lại đánh thêm mấy đạo pháp quyết.
Một đoạn thời gian dài sau đó.
Hào quang chậm rãi thu lại, sóng khí cũng bắt đầu bình tĩnh.
Khí tức khủng bố, rút đi giống như thủy triều.
Hình ảnh trên đài chiến bắt đầu dần dần trở nên rõ ràng.
Huyết sắc toàn thân Nhạc Dương Lâu đã biến mất, khôi phục bộ dáng vốn có, nhưng trên áo bào màu lam của hắn xuất hiện rất nhiều dấu vết rách nát, trên trán còn xuất hiện một vết máu.
Sắc mặt của hắn, cũng hơi trắng bệch, nắm tay trong tay áo, đang khẽ run rẩy.
Mà Bạch Y Sơn đối diện nhìn còn thảm hơn.
Hắn tựa vào màn hào quang trận pháp cuối cùng, y phục trước ngực đã bị máu tươi nhuộm đỏ, văn tự kim sắc trước người cũng biến mất không thấy, sắc mặt càng tái nhợt, thân thể nhìn lung lay sắp đổ, cơ hồ đứng không vững.
Vòng này, vẫn là Nhạc Dương Lâu chiếm thế thượng phong.
Nhưng có thể làm cho Nhạc Dương Lâu bị thương, hơn nữa còn phá Huyết Giáp Kỳ Lân biến của hắn, điều này làm cho tất cả người tu luyện dưới đài đều cảm thấy ngoài ý muốn.
- Bạch Y Sơn quả nhiên vẫn có chút bản lĩnh thật sự, chênh lệch một tiểu cảnh giới, không ngờ lại đánh đối phương đến mức này….
- Hôm nay lần đầu tiên thấy công pháp Nho đạo, đúng là thần kỳ như lời đồn, hơn nữa thoạt nhìn uy lực còn lớn nhiều so với công pháp bình thường….
Ngay cả người Bồng Lai Tiên Đảo cùng Cửu Thiên Dao Đài cũng đều thấp giọng nghị luận.
Nhưng người sáng suốt đều có thể nhìn ra, trận tỷ thí này, hẳn đã đến hồi kết thúc.
Bạch Y Sơn đã là nỏ mạnh hết đà.
Mà Nhạc Dương Lâu đối diện, thoạt nhìn vẫn còn sức chiến đấu rất mạnh.
Dưới đài nghị luận.
Mà trên đài, Nhạc Dương Lâu sau khi dừng lại một chút, bình phục khí huyết hỗn loạn trong lòng, sắc mặt một lần nữa khôi phục như lúc ban đầu.
Ánh mắt của hắn nhìn về phía đối diện, trên mặt vẫn trầm như nước, suy nghĩ trận chiến vừa rồi, không khỏi mở miệng nói:
- Bạch Y Sơn, ngươi có thể chiến đấu với lão phu đến bây giờ, quả thực rất mạnh. Lão phu không thể không thừa nhận, công pháp Nho đạo của ngươi rất thần kỳ, rất cường đại, nếu không phải Nho đạo suy tàn, văn khí biến mất, chỉ sợ tu vi và thực lực hiện tại của ngươi cò mạnh hơn cả lão phu, đáng tiếc...
- Đương nhiên, ngươi ngoài việc tu sai Nho đạo, còn sinh nhầm chỗ. Tài nguyên tu luyện ở Đại Viêm cằn cỗi, hoàn toàn không xứng với người có thiên phú tuyệt diễm như ngươi.
Nói xong, hắn lấy ra một thanh thanh loan đao màu xanh.
Thanh quang lóe ra, trên lưỡi đao lại xuất hiện hư ảnh của một con Thanh Long.
Một cỗ khí tức cường đại, tản mát ra.
Nhạc Dương Lâu giương đao ngang trước ngực, chậm rãi vuốt ve mặt đao bóng loáng như gương, vẻ mặt bình thản nói:
- Loại linh bảo này, chỉ riêng lão phu ở đây, đã có được năm kiện. Còn ngươi...
Hắn ngẩng đầu, nhìn về phía nam tử trung niên giống như thư sinh nghèo túng đối diện, nói:
- Ngươi ngoại trừ mấy tờ giấy rách, còn có cái gì?
- Đương nhiên, ngươi còn có một lòng nhiệt huyết, một bụng Nho đạo.
Nói xong, loan đao của hắn nhẹ nhàng chém một cái, tiếng rồng ngâm to lớn đột nhiên vang lên.
Lập tức, một con cự long màu xanh mang theo đao mang rực rỡ, bắn ra từ mũi đao, giương nanh múa vuốt nhào về phía thân ảnh đơn bạc đầy máu tươi đối diện.
Lực lượng Quy Nhất trung kỳ cùng lực lượng linh bảo bộc phát ra, làm cho tất cả người tu luyện dưới đài, rõ ràng cảm nhận được uy áp khủng bố.
Trước ngực Bạch Y Sơn hiện ra một quyển trục.
Quyển trục mở ra, bên trong xuất hiện một bức họa, trong tranh núi cao nước chảy đột nhiên hóa thành một hư ảnh màu vàng bay ra.