Ánh mắt Hiên Viên Vũ một lần nữa nhìn về phía đám người tu luyện Đại Viêm bên kia.
Đột nhiên, ánh mắt của hắn dừng lại trên người hai thiếu nữ mặc váy trắng, khí chất lạnh như băng.
- Thì ra là như thế.
Trong mắt hắn lộ ra một tia kinh ngạc, tựa hồ lại chần chờ một chút, chắp tay về phía Bạch Y Sơn, một mình đi tới chỗ hai thiếu nữ váy trắng kia.
Khi hắn đi tới gần, ánh mắt của hai thiếu nữ đều nhìn về phía hắn.
Ánh mắt Hiên Viên Vũ chạm vào ánh mắt của hai người, liền dừng lại trên mặt thiếu nữ lạnh như băng phía trước, giật mình, mở miệng nói:
- Bản thể của Nguỵêt Dao cô nương… bị thương sao?
Nguyệt Dao không trả lời, xoay người, lạnh lùng rời đi.
Ánh mắt Hiên Viên Vũ giật giật, lại mở miệng nói:
- Nguỵêt Dao cô nương không cần đa tâm, lần này ta tới, cũng không phải muốn đứng bên cạnh chê cười ngươi. Tại hạ chỉ muốn đến xin lỗi ngươi, chuyện lúc trước, coi như là tại hạ tạo thành...
Nguyệt Dao làm như chưa từng nghe thấy, đi đến dưới một cái cây lớn, lạnh như băng đứng ở đó.
Hiên Viên Vũ nhìn thân ảnh của nàng, khẽ thở dài một hơi, không tiếp tục dây dưa, xoay người rời đi.
Đợi hắn trở lại vị trí của mọi người ở Bồng Lai Tiên Đảo, một lão giả lưng gù đi tới, thấp giọng nói:
- Công tử, nữ tử kia chính là Nguyệt Dao? Chẳng lẽ bởi vì gả cho một phàm nhân, cảm thấy bản thể bẩn, cho nên mới không mang bản thể đến? Hoặc là, bản thể xảy ra chuyện gì?
Hiên Viên Vũ nhìn thân ảnh tuyết trắng dưới gốc đại thụ kia một cái, bình thản nói:
- Không liên quan gì đến ta. Ta đi qua gặp nàng, cũng chỉ là vì chuyện lúc trước, xin lỗi nàng. Dù sao nàng hiện tại rơi vào hoàn cảnh như thế, dù sao cũng do ta tạo thành.
Lão giả lưng gù lập tức nói:
- Làm sao có thể là do công tử tạo thành! Là nàng không biết tốt xấu mà thôi! Muốn trách, liền trách những người Phiêu Miểu Tiên Tông muốn nịnh bợ chúng ta, không liên quan gì tới công tử.
Lập tức lại cười lạnh nói:
- Có khi bây giờ trong lòng nàng tràn đầy hối hận rồi đấy chứ? Lúc trước nàng lấy mỹ danh thiên hạ đệ nhất tiên nữ, có mắt không tròng, tự cam chịu sa đọa, trở về gả cho một phàm nhân. Kết quả là gì? Bây giờ nàng ta đang gặp rắc rối, còn vị phu quân của nàng ta thì sao? Có khi ngay cả ngọn núi này cũng không leo lên được. Lúc trước nếu nàng gả cho công tử, hiện tại ai dám đến khi nhục nàng?
Vẻ mặt Hiên Viên Vũ lạnh nhạt, không nói gì nữa.
Ánh mắt lão giả lưng gù chợt lóe, thấp giọng nói:
- Công tử, ngài hoàn toàn không có một chút tâm tư nào với nàng sao? Nàng hôm nay gặp nạn, lập tức sẽ bị người của Phiêu Miểu Tiên Tông bắt đi, sinh tử khó lường. Nếu như công tử mở miệng, có lẽ có thể mang người từ chỗ Phiêu Miểu Tiên Tông vào tay...
Nói đến đây, hắn cười âm hiểm một tiếng, nói:
- Lúc trước nàng thanh cao kiêu ngạo, chướng mắt công tử, đến lúc đó công tử để nàng làm nô bộc, xem nàng còn thanh cao như thế nào.
Hiên Viên Vũ nhíu mày, nhìn về phía hắn nói:
- Ta rảnh rỗi như vậy sao?
Lập tức ánh mắt của hắn nhìn về phía bầu trời, trong mắt hào quang sáng quắc:
- Nữ nhân của Hiên Viên Vũ ta, nhất định là nữ nhân cao quý ưu tú nhất thế gian này. Lúc trước nàng, quả thật có tư cách kia, về phần hiện tại... Mấy năm nay không có tài nguyên của Phiêu Miểu Tiên Tông, nàng lại tự phế tiền đồ, tu luyện cái loại công pháp này, có lẽ tu vi hôm nay, có khi còn không bằng sư đệ sư muội ta….
- Nữ tử như vậy, Hiên Viên Vũ ta làm sao để ý?
Trên đỉnh Cự Viên.
Ánh mặt trời cuối cùng cũng dâng lên toàn bộ, quang mang vạn trượng chiếu xuống đỉnh núi, xua tan tất cả bóng tối.
Một tia sáng, từ phía tây chiếu đến.
Ánh mặt trời lóe ra ánh sáng đầy màu sắc, giống như một bóng hồng rực rỡ.
Sự ồn ào trên đỉnh núi đột nhiên trở nên yên tĩnh.
Người của Cửu Thiên Dao Đài tới rồi.
Ánh mắt của mọi người đều nhìn về phía bầu trời.
Hiên Viên Vũ cũng ngẩng đầu lên.
Gương mặt tuấn lãng cùng khí chất trác nhiên bất phàm, dưới ánh mặt trời, ở trong mọi người, như hạc đứng giữa bầy gà, vô cùng chói mắt.
Vân Chu (đám mây nhỏ) lóe ra nhiều màu sáng, từ tầng mây chậm rãi hạ xuống.
Bạch Y Sơn, cao tầng Bồng Lai Tiên Đảo đều nghênh đón.
Về phần những người khác, cũng không có tư cách tới gần.
Ánh mắt Hiên Viên Vũ sáng quắc nhìn Vân Chu, cũng không lập tức đi qua.
Vân Chu chậm rãi hạ xuống một chỗ trống.
Một vài tu luyện giả vốn đứng ở xung quanh bãi đất trống lập tức chủ động lui ra một khoảng.
Dù bọn họ cũng rất muốn nhìn thấy phong thái của các vị tiên tử trong đệ nhất tiên môn Cửu Châu đại lục, nhưng bọn họ vẫn tự biết lượng sức mình.
Huống chi, vài lão giả Bồng Lai Tiên Đảo, phát ra uy áp cực kỳ đáng sợ. Bọn họ căn bản không chịu nổi.