Lúc này, Tưởng Thanh Chương, chủ phong Thanh Liên Phong kế bên, cũng lạnh lùng nói.
- Chuyện này, quả thật là Nhạc sư huynh thiếu suy nghĩ rồi. Ngươi bắt Nguyệt Dao nhà người ta tuân thủ quy củ và khế ước, Lưu Tiên Phong ngươi lại không chú ý tới quy củ và khế ước, nói không cảm thấy mất mặt sao? Hơn nữa quy củ này là với Bồng Lai Tiên Đảo và Cửu Thiên Dao Đài cùng nhau lập ra. Vì một Đại Viêm, một chút lợi ích như vậy, mà để cho người của hai Đại Tiên Tông khác, và tu luyện giả trong thiên hạ, đều xem chúng ta là trò cười sao?
Lúc này, một trưởng lão khác dáng người to lớn Chu Viễn Sơn mở miệng nói:
- Tưởng Phong Chủ quá lời rồi, chuyện Nguyệt Dao, không thể để lẫn lộn với chuyện này được. Chuyện Nguyệt Dao, đã có sự đồng thuận của tất cả mọi người, sẽ không nói nữa, mà chuyện này...
- Chu trưởng lão.
Tưởng Thanh Chương đột nhiên cắt ngang lời hắn, lạnh lùng nói:
- Mọi người trong ý của ngươi, chắc chắn không bao gồm ta, cũng không bao gồm Tô sư tỷ và Ninh trưởng lão, Điền trưởng lão, cùng với rất nhiều đệ tử ngoài cửa? Chúng ta không đạt được sự đồng thuận với ngươi. Lúc trước, Nguyệt Dao bị các ngươi ép buộc, khế ước cũng là các ngươi yêu cầu ký kết, từ lúc bắt đầu đến khi nàng rời đi, mấy người chúng ta cũng không tán thành cách làm của các ngươi.
Lúc này, một người nữ tử bạch y bên cạnh vẻ mặt lạnh lùng nói:
- Hiện tại các ngươi muốn trừng phạt nàng, ta vẫn không tán thành. Chúng ta thực sự đối với nàng có ơn dạy dỗ, nhưng lúc trước nàng vì Phiêu Miểu Tiên Tông chúng ta mà làm việc, coi như là ân tình gấp đôi, cũng đã báo đáp.
- Nếu người ta muốn đi, cần gì phải dùng loại quy củ hà khắc này trói buộc người ta? Dùng phẩm hạnh của người ta, mặc dù không có những quy củ kia, người ta có lẽ sẽ làm ra chuyện phản bội tông môn chúng ta.
- Bây giờ các ngươi nói nàng giúp đỡ tông môn Đại Viêm, sát hại người Phiêu Miểu Tiên Tông chúng ta, cũng đều là tin đồn thất thiệt, không có bất kỳ chứng cớ gì. Cho dù có chứng cớ, thì sao? Người ta là người Đại Viêm, các ngươi ỷ mạnh hiếp yếu, ỷ thế hiếp người, lén lút phái người đi tàn sát tông môn người ta, người ta chẳng lẽ còn không thể chống cự sao? Hừ, nói cũng thật mất mặt.
Nhạc Dương Lâu thần sắc không thay đổi nhìn hai người, nói:
- Tưởng sư muội, Tô sư muội, chuyện Nguyệt Dao, cũng không phải do một mình lão phu quyết định, các ngươi không cần phải đem tức giận trút lên người lão phu. Mặc cho từ đầu chúng ta làm đúng hay sai, nhưng nếu đã làm, những tông môn khác đều đã biết, như vậy nếu nàng phá hủy quy củ, chúng ta hẳn phải trừng phạt. Bằng không về sau đừng nói người của tông môn khác, những đệ tử trong tông môn của chúng ta, đều sẽ khinh thường quy củ của chúng ta.
- Về phần chuyện Đại Viêm sát hại trưởng lão cùng đệ tử tông môn ta, lão phu thừa nhận, lão phu có sai, không nên tham lam quá mức. Nhưng lão phu cũng là vì phát triển của tông môn, mới đồng ý thỉnh cầu của bọn họ. Linh quáng của Đại Viêm có lẽ không cần phải nhắc tới, nhưng quân đội võ giả của bọn họ, không được phép khinh thường ai. Còn nữa, nghe nói đô thành của Yêu tộc thượng cổ, ngay trong lãnh thổ Đại Viêm...
- Lão phu thừa nhận là đang để ý đến Đại Viêm, nhưng lão phu không cảm thấy mất mặt. Cửu Thiên Dao Đài và Bồng Lai Tiên Đảo, chẳng lẽ bọn họ đều trong sạch? Trong tay bọn họ nắm linh quáng và quốc gia, so với chúng ta nhiều hơn rất nhiều. Chẳng lẽ những quốc gia kia đều cam tâm tình nguyện đi theo bọn họ? Họ âm thầm làm chuyện xấu xa, không thua gì chúng ta.
- Tất cả mọi người là vì lợi ích phát triển của tông môn, điều này có cái gì là mất mặt? Thiên hạ này vốn kẻ mạnh là vua, phiến đại lục này tam Đại Tiên Tông, Phiêu Miểu Tiên Tông chúng ta yếu nhất, nếu như không nghĩ cách phát triển cường đại, một ngày nào đó sẽ bị hai Đại Tiên Tông khác bỏ xa, thậm chí sẽ bị chiếm đoạt….
- Hiện tại nếu đã có cơ hội phát triển và lớn mạnh, lão phu sao có thể nhắm mắt làm ngơ?
- Tin tức về đô thành Yêu tộc thượng cổ, là lão phu Lưu Tiên Phong lấy được đầu tiên, chưa bao giờ tiết lộ ra ngoài. Cho nên, lão phu tất nhiên muốn chúng ta một bước khống chế nơi đó. Nếu Cửu Thiên Dao Đài và Bồng Lai Tiên Đảo biết được tin tức này, các ngươi có thể cam đoan, bọn họ sẽ không thèm muốn nó?
Những vừa nghe lời này xong, trong đại điện trầm mặc một lát.
Tưởng Thanh Tuyền “hừ” lạnh một tiếng, vẻ mặt vẫn khinh thường nói:
- Nói đường hoàng như vậy, tất cả đều là vì tông môn, nhưng những tin tức này, ngươi vẫn luôn giấu diếm. Nếu không phải bây giờ xảy ra chuyện gì đó, ngươi sẽ nói sao? Ai biết được rốt cuộc ngươi có ý định gì trong lòng. Dù sao chuyện này cùng chuyện Nguyệt Dao, Thanh Liên Phong chúng ta tuyệt đối sẽ không nhúng tay vào, ngày mốt chúng ta có thể đến nơi đó, nhưng tuyệt đối sẽ không động thủ.