Lạc Thanh Chu vừa hô vừa ném dầu hoả về phía kho thóc.
Đồng thời, hắn thúc đẩy phi kiếm nhanh chóng chặt đứt xích sắt trên người và chân những tù binh nhân loại kia.
Tất cả nhân loại bị cầm tù ngơ ngẩn đứng đó không biết phải làm gì.
Lạc Thanh Chu không quản bọn họ nữa, trực tiếp châm lửa.
Lúc này, lại có mấy thủ vệ Yêu tộc chạy tới, đều bị hắn dùng một quyền đánh nát bét.
Những tù binh nhân loại kia thấy hắn lợi hại như vậy, đều trưng ra vẻ mặt khiếp sợ.
Vài tên to gan, lập tức bắt đầu chạy ra ngoài.
Lạc Thanh Chu lại sử dụng phi kiếm chém giết một tên yêu quái, lớn tiếng nói:
- Tất cả mọi người đi phóng hỏa, đốt tòa thành trì này, chúng ta sẽ có cơ hội chạy trốn.
Nói xong, hắn trực tiếp nghênh đón tướng lĩnh Yêu Tôn đang chạy tới.
Xem ra chỉ có giết yêu tôn này, những thủ vệ Yêu tộc còn lại mới có thể e ngại, những tù binh nhân loại này mới có dũng khí hỗ trợ.
Thời gian không còn nhiều.
Bụp!
Năng lượng toàn thân hắn tích tụ trên nắm tay, đồng thời, lôi điện ba màu trong cơ thể đều bộc phát ra.
Vẻn vẹn chỉ một quyền, trực tiếp đánh bay yêu tôn hùng hổ kia ra ngoài.
Lập tức hắn như hình với bóng bay lên, “Bụp” một quyền, lại đánh vào ngực nó, trực tiếp đánh lõm toàn bộ lồng ngực của nó lõm vào bên trong.
Bụp.
Một quyền cuối cùng mang theo lôi điện ba màu, trực tiếp đưa nó về trời.
Đường đường là tướng lĩnh yêu tôn, căn bản không kịp thi triển một chiêu, trực tiếp bị ba quyền của hắn đánh lập tức mất mạng.
Những thủ vệ Yêu tộc khác chạy tới bốn phía, vốn đằng đằng sát khí, trong miệng hô đánh kêu giết, thấy một màn này, lập tức hoảng sợ chạy tán loạn.
Lúc này, những tù binh nhân loại kia mới tỉnh táo lại.
- Chạy đi!
- Phóng hỏa! Giúp phóng hoả.
Có người hốt hoảng bỏ chạy, có người to gan giúp đỡ phóng hỏa.
Lạc Thanh Chu tiếp tục chạy nhanh về phía trước, vừa ném dầu, vừa châm lửa.
Chỉ trong chốc lát, một nửa tòa thành trì đã dấy lên ngọn lửa.
Mà lúc này, đã có một đợt thành viên Yêu tộc chạy tới trước cửa thành. Nhưng toàn bộ tòa thành trì đã bị trận pháp bao phủ, yêu tôn cùng mộ tên thủ vệ phụ trách bảo vệ trận pháp, vừa rồi đều bị Lạc Thanh Chu đánh chết.
Lạc Thanh Chu vừa rồi lợi dụng Đại Bảo cùng Nhị Bảo xuyên qua trận pháp tới, cho nên trận pháp vẫn hoàn hảo không tổn hao gì.
Điều này khiến mấy trăm yêu quái ngoài cửa thành vội vàng chạy tới, chỉ có thể ở trước cửa thành lớn tiếng gầm lên, lại không vào được.
Yêu quái cầm đầu, đành phải bắt đầu dùng vũ lực phá trận.
Yêu ưng trên bầu trời, chạy tới nhanh nhất, nhưng chúng cũng bị trận pháp trên thành trì ngăn cách ở bên ngoài, gấp gáp thét chói tai không ngừng.
Mà bên trong thành trì, ngọn lửa hừng hực rất nhanh lan tràn khắp nơi.
Kho lương, phòng ốc, tất cả đều bốc cháy.
Hơn ba trăm nhân loại bị bắt làm tù binh đều được cởi bỏ xích sắt gông xiềng trên người, bắt đầu phóng hỏa chạy trốn khắp nơi.
Bùm!
Một lát sau, một tướng lĩnh cao cấp Yêu tộc chạy tới, trực tiếp dùng vũ lực phá vỡ trận pháp, gào thét, ra lệnh cho các thành viên Yêu tộc đi dập lửa cứu lương thực.
Nó thì đằng đằng sát khí, mang theo vài tên cao thủ đi tìm hai nhân loại đáng ghét kia.
Trong khi đó.
Nguyệt Ảnh đồn binh ở biên cảnh, rất nhanh đã nhận được tin kho thóc Yêu tộc bị hủy, lại thấy đại quân Yêu tộc cùng bọn họ giằng co đột nhiên bắt đầu rút lui, nàng quyết định nhanh chóng, lập tức ra lệnh thiết kỵ chuẩn bị truy kích.
Đồng thời, nàng vội vàng đi đến chỗ Uất Trì Lăng, yêu cầu vị lão tướng quân này lập tức xuất binh truy kích.
Uất Trì Lăng nghe vậy lại có chút do dự:
- Có lẽ là quỷ kế của địch nhân, Hắc Vân thành kia nằm ở phía sau yêu quân, làm sao có thể đột nhiên bị thiêu hủy?
Nguyệt Ảnh thấy hắn không chịu xuất binh, biết cơ hội đáng giá ngàn vàng, lập tức trở lại quân doanh, khoác giáp lên ngựa, ra lệnh cho tám ngàn ngân giáp thiết kỵ, cùng với ba vạn bộ binh, rất nhanh truy kích, một bước không ngừng.
Ầm ầm!
Tám ngàn ngân giáp thiết kỵ, dưới sự chỉ huy của nàng, lập tức thanh thế phô trương chạy về phía trước.
Ba vạn võ giả bộ binh cầm trường mâu trong tay, đi theo phía sau.
Uất Trì Lăng thấy nàng lại qua loa tấn công như thế, cuống quít gửi tin nhắn cho Nữ đế.
Kết quả Nữ đế lập tức trả lời:
- Đuổi theo! Cơ hội hiếm hoi, không thể bỏ lỡ! Ai không truy kích, giết không tha.
Uất Trì Lăng thấy vậy, không thể làm gì được, đành phải hạ mệnh lệnh:
- Toàn bộ xuất kích.
Quân đội Yêu tộc vốn giằng co với bọn họ, nghe nói kho thóc phía sau xảy ra chuyện, lập tức hoảng sợ lui về phía sau, chuẩn bị đi cứu viện.
Tất nhiên, khi rút lui, họ cũng để lại chút quân để phòng thủ.
Nhưng, dưới sự trùng kích hung mãnh của Nguyệt Ảnh cúng tám ngàn quân Thiết Kỵ, không ngờ không chịu nổi một kích, trong nháy mắt đã chạy tán loạn.