Nhà Ta Nương Tử , Không Thích Hợp

Chương 2461 - Chiến đấu (2)




Bọn chúng dường như nghi ngờ có vấn đề với cây lớn.

- Ồ!

Đúng lúc này, trong một vũng bùn cách hai người Lạc Thanh Chu mười thước, đột nhiên xuất hiện một con rắn đen hai đầu dài hơn mười thước, cũng nhanh chóng bò về phía gốc đại thụ kia, ngẩng đầu “tê tê” phun ra lưỡi đỏ lòm, thoạt nhìn rất kích động.

Ba con yêu quái bắt đầu giao tiếp.

Rất nhanh, hai yêu quái khác đều rất kích động hưng phấn.

Khi con rắn đen hai đầu kia đang muốn trèo lên đại thụ, yêu quái mặt xanh đột nhiên rống giận một tiếng, vung nắm đấm kêu lên, tựa hồ không cho nó chạm vào đại thụ.

Hắc xà hai đầu dù có chút bất mãn, nhưng vẫn không tiếp tục leo lên.

Lúc này, con quái vật đuôi dài kia, đột nhiên giật giật mũi, quay đầu, ánh mắt nhìn về một hướng khác.

Nó dường như ngửi thấy mùi gì đó.

- Ngao——

Lúc này, trong sương đen phía trước, lại có hai con yêu quái nhanh chóng vọt ra.

Mắt thấy yêu quái tụ tập ở nơi này càng ngày càng nhiều, hai người Lạc Thanh Chu lập tức đứng dậy từ trong bụi rậm, lui về phía sau, sau đó cẩn thận đi về phía vị trí trung tâm đầm lầy.

Tình hình chiến đấu phía trước hấp dẫn đại đa số yêu quái trong đầm lầy. Nhưng còn có một ít yêu quái ẩn nấp khắp nơi trong đầm lầy, lúc này, đều liên tục bị mùi vị phát ra từ hai phiến lá cây kia hấp dẫn ra ngoài.

Trong lòng Lạc Thanh Chu càng thêm tò mò với cây tiểu thụ thần bí kia.

Từ bộ dáng kích động của yêu quái vừa rồi mà xem, hai phiến lá cây kia tuyệt đối không đơn giản, bởi vậy có thể thấy được, cây tiểu thụ thần bí trong nhẫn trữ vật của hắn, càng không đơn giản.

Cây tiểu thụ thần bí kia, vốn chỉ là một đoạn rễ cây sắp chết, chôn ở dưới đất phế tích không gian thượng cổ kia, sau khi bị hắn mang về, trong lúc vô tình dùng linh dịch cứu sống, sau đó nảy mầm, trưởng thành bộ dáng mạnh khoẻ như hiện tại, thậm chí còn kết ra một đóa nụ hoa.

Từ tàn tích của tòa thượng cổ không gian kia mà xem, nơi đó hẳn là một mảnh chiến trường, đã từng phát sinh chiến đấu vô cùng kịch liệt.

Cuộc chiến giữa Nhân tộc và Yêu tộc.

Nơi đó vạn vật đều bị phá hủy, đều biến thành phế tích, chỉ có rễ cây chôn dưới lòng đất này, vẫn còn có một chút sức sống.

Lúc trước hắn đã cảm thấy đoạn rễ cây này không đơn giản.

Hiện giờ xem ra, rất có thể nó rất hấp dẫn với thành viên Yêu tộc.

Nguyệt tỷ tỷ chắc chắc đã biết, bằng không cũng sẽ không trực tiếp kêu hắn hái hai phiến lá cây, dùng để dẫn ra những yêu quái canh gác trốn ở chỗ tối.

Hắn nhìn thiếu nữ bên cạnh một cái, nhịn không được lại hỏi:

- Nguyệt tỷ tỷ, cây tiểu thụ kia của ta…

- Là một gốc cây.

Không đợi hắn nói xong, thiếu nữ bên cạnh lại lạnh như băng nói.

Khóe miệng Lạc Thanh Chu giật giật, nói:

- Ta biết là cây, là cây gì? Nguyệt tỷ tỷ có thể cho ta biết không?

Thiếu nữ dừng một chút, nhìn phía trước nói:

- Tiểu Thụ.

Lạc Thanh Chu: - ...

- U——

Đúng lúc này, trong sương đen phía trước, đột nhiên truyền đến một tiếng kêu to lớn, mang theo phẫn nộ, nghe có một cỗ cảm giác kinh sợ cho người ta chấn động.

Vẻ mặt Lạc Thanh Chu khẽ động, lập tức ổn định thần hồn, nhìn về phía thiếu nữ bên cạnh.

Nguyệt Dao khẽ gật đầu.

Hai người lập tức dừng tại chỗ, không di động nữa, chờ đối phương từ trong sương đen xuất hiện.

Nhưng trong sương mù đen, không có gì đi ra.

Đồng thời, tiếng kêu vừa rồi cũng không vang lên nữa.

Lạc Thanh Chu sợ đối phương chạy trốn, lập tức cẩn thận đi về phía trước.

Khi hắn đi qua đoàn sương đen kia, đột nhiên phát hiện phía trước xuất hiện một đầm nước rất lớn.

Đồng thời, một cỗ hàn ý lạnh lẽo đập vào mặt.

Xung quanh đầm nước, có một số bụi cây thấp, trông không có gì bất thường.

Mà trong đầm nước, mặt nước phẳng lặng như gương, không có bất kỳ sôi động gì, cũng không có bất cứ thứ gì.

Lạc Thanh Chu dừng cách đó không xa, không dám tới gần.

Hắn quay đầu, nhìn về phía thiếu nữ phía sau, lại đột nhiên phát hiện đối phương biến mất.

Lúc này, một mùi hương khác bay tới.

Hắn lập tức theo mùi hương nhìn lại, phát hiện bên phải một gốc cây thấp, nhiều hơn một thân ảnh màu đen, không nhìn kỹ, căn bản là không nhìn ra.

Đồng thời, từng luồng hương thơm, từ trong tay nàng bay ra, bay về phía đầm nước phía trước.

Trên đầm nước, hàn khí thành sương mù, mông lung.

Một lát sau.

Mặt nước đột nhiên khẽ động, lập tức, một con quái ngư toàn thân xanh biếc, thân dài bốn năm thước, sinh ra hai chân trước đột nhiên bò ra từ trong đầm nước, bò về phía gốc cây thấp bé cách đó không xa.

Khi nó đến dưới gốc cây, nó ngay lập tức ngẩng đầu nhìn lên trên.

Trống rỗng, không có gì cả.

Đang lúc nó nghi hoặc, trong đầm nước đột nhiên ào một tiếng, lại bay ra một con quái vật đầu cá thân người, tay cầm xiên thép, bước nhanh đến trước mặt nó, cũng ngẩng đầu nhìn lại.