- Nhưng không ngờ các ngươi lại làm càn như vậy, không giả vờ nữa, lão phu là đại năng viễn cổ, Võ Thần cảnh, ngả bài thôi.
Ngô Thông:
- ???
Lúc này, đám người Tử Hà tiên tử trốn ở phía sau cách đó không xa, cũng thấy được một màn này.
- Tử Hà, đệ tử kia của ngươi thật lớn mật, dám một mình đi ngăn cản một tên Đại Tông Sư!
La Thường biến sắc nói.
Tử Hà tiên tử cuống quít nhảy xuống cây, nhanh giọng nói:
- La di, đi hỗ trợ! Sư thúc tổ và Lạc tiền bối, đang trong giai đoạn lật ngược dòng, ngàn vạn không thể để Ngô Thông và Tư Không Vân hội hợp.
- Đi thôi! Chúng ta vừa chiến vừa lui, quấy rối hắn!
La Thường lập tức nhảy xuống cây, lúc đáp xuống đất, trước ngực đột nhiên nhảy một cái.
- Phi Dương, cẩn thận!
Tử Hà tiên tử lập tức mang theo mọi người chạy tới.
Ai ngờ đúng lúc này, bước chân của các nàng đột nhiên cứng đờ, nhìn thấy một màn khủng bố.
Không ngờ thiếu niên kia giơ hai ngón tay lên, vẻ mặt cao thâm khó lường, nhẹ nhàng chém về phía Ngô Thông một cái, một cỗ kiếm quang khủng bố đến cực điểm đột nhiên xuất hiện ở giữa không trung, trong nháy mắt đã bao phủ Ngô Thông đang tràn ngập hoảng sợ ở bên trong.
- Ầm ầm!
Kiếm quang khổng lồ ầm ầm rơi xuống đất.
Một tiếng nổ lớn, kinh thiên động địa.
Mặt đất đột nhiên xuất hiện một khe rãnh thật lớn, một cỗ khí phong bạo đáng sợ, gầm thét mãnh liệt quét sạch về bốn phía!
Tên Ngô chấp sự có tu vi Đại Tông Sư kia, hoàn toàn không có bất kỳ lực phản kháng nào, trực tiếp bị chém đến mức tóc tai bù xù, huyết nhục mơ hồ, nằm trong đáy hố.
Một cánh tay, không cánh mà bay.
Mấy người La Thường nhất thời trợn tròn mắt, cái miệng nhỏ nhắn khẽ mở.
- Sư phụ, La di! Hắn vẫn chưa chết, giết hắn đi.
Lúc này, thiếu niên lúc trước vẫn luôn dùng bộ dáng cao thâm khó lường đứng tại chỗ, lại đột nhiên quay đầu quát lớn.
Tử Hà tiên tử và La Thường lập tức phản ứng lại, nhanh chóng lướt qua.
- Ăn một quyền của ta.
Tử Hà tiên tử đột nhiên lăng không mà lên, váy đỏ phiêu phiêu, nắm tay phấn nộn đột nhiên biến thành to lớn không gì sánh nổi, tựa như một thiết chùy đáng sợ, nặng nề nện xuống.
- Ăn một kiếm của ta!
La Thường cầm kiếm bay lên, một kiếm chém ra, một đạo kiếm quang chói mắt bay về phía khe rãnh.
- A——-.
Ngô Thông vừa rồi khôi phục thần trí, nhất thời phát ra một tiếng kêu thảm thiết thê lương.
Lập tức, lồng ngực bị đập vỡ vụn, đầu óc nát bét, lại bị một kiếm chém thành hai nửa.
- Diệt Hồn.
Tử Hà tiên tử lại đánh ra một quyền, hồng hà rực rỡ, trong nháy mắt đã tiêu diệt thần hồn của Ngô Thông.
Đường đường là Ngô chấp sự có tu vi Đại Tông Sư của Phiêu Miểu Tiên Tông, cứ như vậy thân tử đạo tiêu thê thảm.
Có lẽ hắn nằm mơ cũng không ngờ rằng, rõ ràng Tư Không sư huynh vừa rồi gọi hắn tới hỗ trợ, nhưng khi hắn vừa tới, đã bị Long Ngâm Kiếm của Tư Không sư huynh chém một kiếm...
- La di, trên người của người này có rất nhiều bảo vật.
Tử Hà tiên tử đột nhiên nhìn thi thể nói.
Lập tức lấy ra chủy thủ, nhảy vào trong hố, bắt đầu cướp đoạt thi thể.
La Thường vừa nghe, ánh mắt sáng ngời, đang chuẩn bị cũng nhảy xuống, đột nhiên lại nhìn thiếu niên cách đó không xa một cái, cười gượng nói:
- Tử Hà, ngươi cầm đi, La di không có hứng thú với bảo vật.
- Oa, có trung cấp pháp bảo, còn có cực phẩm pháp bảo.
- Oa, còn có rất nhiều nguyên thạch, đều là nguyên thạch trung giai!
- Chậc chậc, lại còn có mấy gốc linh dược ngàn năm.
- Còn có đan dược.
Tử Hà tiên tử ở trong hố kích động không thôi.
La Thường nhịn xuống, rốt cuộc chịu không nổi, lập tức tung người nhảy lên, nhào xuống, vội vàng nói:
- Tử Hà, chia cho La di vài phần! La di cũng góp sức.
Chấp sự của Phiêu Miểu Tiên Tông, bảo bối trên người đương nhiên không ít, hơn nữa phẩm chất tuyệt đối không tệ.
Lần này bọn họ mạo hiểm đến thượng cổ cấm địa, còn không phải là vì tài nguyên tu luyện sao.
Một lát sau.
Hai người hài lòng, ý vẫn chưa thỏa mãn đi ra khỏi hố.
Vụt!
Tử Hà duỗi ngón tay bắn một phát.
Thi thể Ngô Thông lập tức cháy lên, hóa thành tro bụi.
Ngay sau đó, nàng giống như một tiểu nữ hài nhận được kẹo, vui vẻ chạy về phía đồ đệ của mình, đi đến gần nghi ngờ nói:
- Ái đồ, sao ngươi đại đứng đờ người ở đây? Ngươi không hứng thú với bảo vật sao?
Lạc Thanh Chu đột nhiên mềm nhũn, tựa vào người nàng, nói:
- Sư phụ, đệ tử run chân, đỡ một chút...
- Chân nào?
-......
Kỹ năng thôn phệ của lôi điện màu đen, Nguyệt tỷ tỷ nói có thể sử dụng ba lần.
Dù vừa rồi chỉ là lần thứ hai, nhưng đạo kiếm quang khi nãy thật sự quá mạnh, hắn thiếu chút nữa đã chịu không nổi, nếu không phóng thích ra ngoài, có lẽ sẽ chống đỡ không nổi mà bạo thể chết.