Nhà Ta Nương Tử , Không Thích Hợp

Chương 2268 - Ca ca, vớ của ta bị hỏng... (1)




Thời tiết bình thường, mùa đông ấm áp, mùa hè mát mẻ.

Nhưng nếu như gặp phải khí nóng dị thường này, có khả năng sẽ hấp thu những khí này.

Lưu Ly đề nghị:

- Sư phụ có thể dùng kình phong hộ thể ngăn cản khí tức nóng rực này.

La Thường suy tư nói:

- Không được, làm như vậy, sẽ không thể ngăn cản rất nhiều thứ. Nơi này khắp nơi đều nguy hiểm, nhất định phải luôn chú ý xung quanh, kể cả gió thổi cỏ lay hay khí tức xa lạ nào.

Nói xong, nàng ngẩng đầu nhìn một chút, đột nhiên ánh mắt sáng ngời:

- Hình như phía trước có một dòng suối nhỏ. Vi sư đi rửa mặt, tìm một chỗ thuận tiện cởi thứ này ra. Ngươi nhìn, ngực của vi sư bị ép đến mức biến dạng luôn rồi.

Lưu Ly ‘khụ’ một tiếng, quay đầu nhìn một cái.

Lạc Thanh Chu đi chậm lại, ánh mắt nhìn về phía nơi khác.

La Thường lơ đễnh, thấp giọng nói:

- Ngươi cho rằng người ta ít khi thấy chắc, sư thúc của người ta cũng không kém hơn vi sư, hơn nữa có thể còn hơn một bậc.

Lưu Ly kinh ngạc nói:

- Lệnh Hồ tiền bối sao? Đệ tử lúc trước cũng đã nhìn...

La Thường thấp giọng nói:

- Người ta cố ý ép chặt vào đấy.

Lưu Ly tò mò nói:

- Làm sao sư phụ biết?

La Thường hừ nhẹ nói:

- Vi sư biết nàng từ lâu, lúc nàng mười sáu mười bảy tuổi đã rất đồ sộ rồi, hai năm này chắc chắn càng đồ sộ hơn.

Lưu Ly im lặng.

La Thường cúi đầu liếc nàng một cái, thấp giọng nói:

- Tử Hà tỷ tỷ của ngươi cũng rất có tương lai, còn ngươi, chắc đời này cũng chỉ có thể mãi bình thường mà thôi.

Lưu Ly im lặng.

Lạc Thanh Chu không nói gì.

Tại sao hai thầy trò này lại tán gẫu về chủ đề này ở trước mặt mọi người chứ.

Hơn nữa Lưu Ly cô nương cũng không tính là bình thường.

Nói đến bình thường không có gì lạ...

Hắn không khỏi quay đầu nhìn thiếu nữ Bạch Vi Nhi đang tụt lại phía sau.

Tu luyện loại công pháp vô tình này, tuyệt tình tuyệt dục, về sau có phải sẽ không phát dục nữa không?

Dù sao cũng không có tác dụng gì.

Suy nghĩ đây, trong đầu hắn không khỏi nhớ tới Nguyệt tỷ tỷ.

Nguyệt tỷ tỷ về sau mới tu luyện, cũng không có vấn đề gì, nơi đó đã sớm phát triển hoàn mỹ. Đúng vậy, nó rất hoàn hảo.

Hả?

Lúc này, hắn đang suy nghĩ lung tung cái gì vậy.

A!

Đúng lúc này, đột nhiên hắn cảm thấy hơi lạnh thấu xương từ sau lưng truyền đến bên hông, khiến hắn phải giật mình một cái.

Hắn vội vàng đưa tay sờ, chỗ đó đông lại một chút băng sương.

Trong khi đó.

Thiếu nữ bạch y phía sau, vẻ mặt lạnh lùng từ bên cạnh hắn đi tới.

Trên đầu ngón tay ngọc nhỏ nhắn của nàng, hình như có một tia băng sương, chợt lóe lên rồi biến mất.

- Phi Dương, ngươi làm sao vậy?

Tử Hà tiên tử và những người khác đều vội vàng quay đầu lại, ánh mắt cảnh giác nhìn xung quanh hắn.

Lạc Thanh Chu xoa xoa lưng của hắn cho tan sương, lúng túng nói:

- Không có gì, ta giẫm phải linh trùng.

Du Ngư Ngư lập tức chạy tới, lộ ra hai răng nanh sắc nhọn nói:

- Sở sư huynh, đừng sợ, là con gì? Để ta cắn nó.

Lạc Thanh Chu nhìn răng nanh của nàng nói:

- Ta đã dẫm nát nó rồi.

La Thường dịu dàng nhắc nhở một tiếng:

- Phi Dương, cẩn thận độc trùng. Độc trùng nơi này, đều là dị chủng thượng cổ, nếu bị cắn phải, sẽ vô cùng nghiêm trọng, nhẹ thì tàn phế, nặng thì rất có thể sẽ mất mạng.

Lạc Thanh Chu cung kính nói:

- Đa tạ La di quan tâm, vãn bối sẽ cẩn thận.

Hắn không khỏi quay lại nhìn thiếu nữ bạch y lạnh lùng phía trước, thầm nghĩ: Tiểu nữ tử nhìn bình thường này không ngờ lại rất hung dữ. Không hổ là cao thủ Phân Thần cảnh trung kỳ, liếc mắt một cái đã bị nàng phát hiện.

Hắn vừa rồi do không phòng bị từ phía sau, nếu không làm sao có thể bị ngón tay nhỏ nhắn của nàng đâm trúng.

Do hắn vô lễ trước nên bị đâm cũng là chuyện đương nhiên.

Công pháp tu luyện của tiểu nữ tử này và Nguyệt tỷ tỷ rất giống nhau, khí chất lạnh lùng cũng giống nhau, cho nên hắn khó lòng tránh khỏi việc chú ý nhiều hơn.

- A! Có một dòng suối ở phía trước, nước trong vắt.

Đúng lúc này, La Thường ngạc nhiên chạy tới.

Tử Hà tiên tử vội vàng nói:

- La di, cẩn thận.

La di đáp:

- Ta biết.

La Thường dừng lại bên dòng suối, cũng không hấp tấp ngồi xuống uống nước.

Nàng nhìn chằm chằm mặt nước cẩn thận quan sát một hồi, sau đó nhìn xung quanh, thấy không có gì bất thường, nàng ngồi xổm xuống, lấy ra một cây trâm ngọc to bằng ngón tay cái, cắm vào trong nước.

Một lát sau.

Nàng cất trâm ngọc, vui vẻ nói:

- Không sao, nước có thể dùng được.

Nói xong, nàng khom lưng nhỏ nhắn, tay ngọc hứng nước, bắt đầu thoải mái rửa mặt, miệng không ngừng phát ra âm thanh khiến người khác phải suy nghĩ miên man:

- Thật dễ chịu!

Lưu Ly và Mộng Y đứng ở một bên, đều có chút xấu hổ.

Lưu Ly vội vàng đứng nép sau nàng, che cái mông cong của nàng.